古诗词

陶氏三节妇诗

刘崧

往年兵入台州府,劫掠州人尽荼苦。wǎng nián bīng rù tái zhōu fǔ,jié lüè zhōu rén jǐn tú kǔ。
陶家一妇偕二女,捐命俱能保真素。táo jiā yī fù xié èr nǚ,juān mìng jù néng bǎo zhēn sù。
孟也夫亡十八年,姑死未葬有柩停堂前,日夜号泣相弃捐。mèng yě fū wáng shí bā nián,gū sǐ wèi zàng yǒu jiù tíng táng qián,rì yè hào qì xiāng qì juān。
忽然被执发怒骂,宁死白刃骈首地下从姑还。hū rán bèi zhí fā nù mà,níng sǐ bái rèn pián shǒu dì xià cóng gū hái。
季也嫁夫才一月,走陷淤泥信颠蹶。jì yě jià fū cái yī yuè,zǒu xiàn yū ní xìn diān jué。
香裾未许污妖尘,腾入深池竟沦没。xiāng jū wèi xǔ wū yāo chén,téng rù shēn chí jìng lún méi。
妇本名淑身姓王,心知事急有子不得将。fù běn míng shū shēn xìng wáng,xīn zhī shì jí yǒu zi bù dé jiāng。
抱儿属姆还夫婿,被发狂走茫无方。bào ér shǔ mǔ hái fū xù,bèi fā kuáng zǒu máng wú fāng。
一朝见梦嫁时婢,我在南邻井中毙,井中亦有簪与珥。yī cháo jiàn mèng jià shí bì,wǒ zài nán lín jǐng zhōng bì,jǐng zhōng yì yǒu zān yǔ ěr。
陶君求之果如识,妇人英爽乃如此。táo jūn qiú zhī guǒ rú shí,fù rén yīng shuǎng nǎi rú cǐ。
丈夫腼颜胡不尔,我为此诗良有以。zhàng fū miǎn yán hú bù ěr,wǒ wèi cǐ shī liáng yǒu yǐ。
一歌陶家女,再歌陶家妇。yī gē táo jiā nǚ,zài gē táo jiā fù。
一门贞节世所稀,信是名家足贤姱。yī mén zhēn jié shì suǒ xī,xìn shì míng jiā zú xián kuā。
君不见金华宋太史,特笔作传藏天府,要使清风激千古。jūn bù jiàn jīn huá sòng tài shǐ,tè bǐ zuò chuán cáng tiān fǔ,yào shǐ qīng fēng jī qiān gǔ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

题竹石图

刘崧

日落鹧鸪啼,风惊翡翠飞。rì luò zhè gū tí,fēng jīng fěi cuì fēi。
系船乘洛浦,曾上钓鱼矶。xì chuán chéng luò pǔ,céng shàng diào yú jī。

题山亭避暑图

刘崧

扫石坐莓苔,林阴昼不开。sǎo shí zuò méi tái,lín yīn zhòu bù kāi。
松梢风似水,疑有鹤飞来。sōng shāo fēng shì shuǐ,yí yǒu hè fēi lái。

余为善举写墨竹因题二绝其上

刘崧

深林昨夜雨,新笋几时生。shēn lín zuó yè yǔ,xīn sǔn jǐ shí shēng。
似觉清风动,微闻坠露声。shì jué qīng fēng dòng,wēi wén zhuì lù shēng。

余为善举写墨竹因题二绝其上

刘崧

润爱娟娟色,清怜幂幂阴。rùn ài juān juān sè,qīng lián mì mì yīn。
何因扫苔石,来此坐鸣琴。hé yīn sǎo tái shí,lái cǐ zuò míng qín。

题墨竹

刘崧

旧竹故偃蹇,新梢复昂藏。jiù zhú gù yǎn jiǎn,xīn shāo fù áng cáng。
青云看直上,迟尔凤来翔。qīng yún kàn zhí shàng,chí ěr fèng lái xiáng。

为黄巽成题墨竹二绝

刘崧

过雨琅玕润,凌风翡翠寒。guò yǔ láng gān rùn,líng fēng fěi cuì hán。
何年沧海上,拾得断渔竿。hé nián cāng hǎi shàng,shí dé duàn yú gān。

为黄巽成题墨竹二绝

刘崧

磊落蓝田玉,葳蕤翠凤毛。lěi luò lán tián yù,wēi ruí cuì fèng máo。
飞鸣朝日近,腾烛夜虹高。fēi míng cháo rì jìn,téng zhú yè hóng gāo。

古意

刘崧

平湖荷叶生,田田欲无空。píng hú hé yè shēng,tián tián yù wú kōng。
不见水中鱼,但见荷叶动。bù jiàn shuǐ zhōng yú,dàn jiàn hé yè dòng。

题牧牛图为邹季章赋

刘崧

野性自驯扰,不烦施棰鞭。yě xìng zì xùn rǎo,bù fán shī chuí biān。
东皋新雨足,日上种春田。dōng gāo xīn yǔ zú,rì shàng zhǒng chūn tián。

题牧牛图为邹季章赋

刘崧

向晚雨来急,出山牛步迟。xiàng wǎn yǔ lái jí,chū shān niú bù chí。
侬家隔溪住,阿母望时归。nóng jiā gé xī zhù,ā mǔ wàng shí guī。

萧子所国录山斋书所见

刘崧

野水生蝌蚪,沉浮自可怜。yě shuǐ shēng kē dǒu,chén fú zì kě lián。
误疑浑墨汁,点点散尖圆。wù yí hún mò zhī,diǎn diǎn sàn jiān yuán。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

冉冉横枝竹,低垂向楚皋。rǎn rǎn héng zhī zhú,dī chuí xiàng chǔ gāo。
秋风何处发,吹起凤凰毛。qiū fēng hé chù fā,chuī qǐ fèng huáng máo。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

压地欹枝重,淋漓乱叶低。yā dì yī zhī zhòng,lín lí luàn yè dī。
深林春雨过,似听竹鸡啼。shēn lín chūn yǔ guò,shì tīng zhú jī tí。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

峭直馀高节,苍寒只旧丛。qiào zhí yú gāo jié,cāng hán zhǐ jiù cóng。
暮年霜雪意,未可薄衰翁。mù nián shuāng xuě yì,wèi kě báo shuāi wēng。

题萧与靖所藏古潭墨竹四首

刘崧

嫩叶云初展,新梢粉未干。nèn yè yún chū zhǎn,xīn shāo fěn wèi gàn。
他年沧海去,留作钓鳌竿。tā nián cāng hǎi qù,liú zuò diào áo gān。