古诗词

题秋色平远图赠汪孟谦归四明

刘崧

我家住在澄江畔,村北村南去山远。wǒ jiā zhù zài chéng jiāng pàn,cūn běi cūn nán qù shān yuǎn。
春风桑柘连麦畦,秋雨菰蒲隔松坂。chūn fēng sāng zhè lián mài qí,qiū yǔ gū pú gé sōng bǎn。
几回欲起看山楼,未成忽作神京游。jǐ huí yù qǐ kàn shān lóu,wèi chéng hū zuò shén jīng yóu。
至今梦落珠浦曲,如见秀色天中浮。zhì jīn mèng luò zhū pǔ qū,rú jiàn xiù sè tiān zhōng fú。
昨来驱马趋燕北,霜草风沙总悽恻。zuó lái qū mǎ qū yàn běi,shuāng cǎo fēng shā zǒng qī cè。
汪郎为写平远图,恍似江南带秋色。wāng láng wèi xiě píng yuǎn tú,huǎng shì jiāng nán dài qiū sè。
横坡断岸向湾涯,危石临水如蹲犀。héng pō duàn àn xiàng wān yá,wēi shí lín shuǐ rú dūn xī。
松阴二客茅屋底,无乃相对方吟诗。sōng yīn èr kè máo wū dǐ,wú nǎi xiāng duì fāng yín shī。
我欲呼之从此起,便踏渔舟弄烟水。wǒ yù hū zhī cóng cǐ qǐ,biàn tà yú zhōu nòng yān shuǐ。
月明吹笛下平川,卧看青天千万里。yuè míng chuī dí xià píng chuān,wò kàn qīng tiān qiān wàn lǐ。
情不得遂将奈何,忽复秋霜双鬓皤。qíng bù dé suì jiāng nài hé,hū fù qiū shuāng shuāng bìn pó。
归田已知生计晚,滥禄颇觉忧虞多。guī tián yǐ zhī shēng jì wǎn,làn lù pǒ jué yōu yú duō。
君归四明沧海上,惜别临图倍惆怅。jūn guī sì míng cāng hǎi shàng,xī bié lín tú bèi chóu chàng。
他年载酒看荷花,贺监湖边定相访。tā nián zài jiǔ kàn hé huā,hè jiān hú biān dìng xiāng fǎng。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

游金华二首

刘崧

紫殿何年起,亭亭一径分。zǐ diàn hé nián qǐ,tíng tíng yī jìng fēn。
向来路傍石,唤作两将军。xiàng lái lù bàng shí,huàn zuò liǎng jiāng jūn。

和郭庆守秋日相忆

刘崧

出门望漳洲,远近一秋色。chū mén wàng zhāng zhōu,yuǎn jìn yī qiū sè。
但恨少相见,新来发多白。dàn hèn shǎo xiāng jiàn,xīn lái fā duō bái。

题四时花木四首杏花

刘崧

春日炫高霞,宫园万树花。chūn rì xuàn gāo xiá,gōng yuán wàn shù huā。
暮归承宴罢,簪得一枝斜。mù guī chéng yàn bà,zān dé yī zhī xié。

题四时花木四首杏花

刘崧

碧殿引薰风,幽幽万绿丛。bì diàn yǐn xūn fēng,yōu yōu wàn lǜ cóng。
内家清暑宴,争看宝珠红。nèi jiā qīng shǔ yàn,zhēng kàn bǎo zhū hóng。

题四时花木四首杏花

刘崧

娇艳不自持,西风夜中起。jiāo yàn bù zì chí,xī fēng yè zhōng qǐ。
寒香逐坠露,下滴秋江水。hán xiāng zhú zhuì lù,xià dī qiū jiāng shuǐ。

题四时花木四首杏花

刘崧

绿剪龙鳞片,红翻鹤顶砂。lǜ jiǎn lóng lín piàn,hóng fān hè dǐng shā。
谁家小庭院,雪里见宫花。shuí jiā xiǎo tíng yuàn,xuě lǐ jiàn gōng huā。

牧童

刘崧

牧童驱牛行,水寒衣敢涉。mù tóng qū niú xíng,shuǐ hán yī gǎn shè。
相呼枫林下,吹火烧山叶。xiāng hū fēng lín xià,chuī huǒ shāo shān yè。

墨蒲萄

刘崧

翠羽幡幡薄,骊珠袅袅垂。cuì yǔ fān fān báo,lí zhū niǎo niǎo chuí。
一枝风露冷,初出汉宫时。yī zhī fēng lù lěng,chū chū hàn gōng shí。

雨过

刘崧

独对一烛坐,看书犹未眠。dú duì yī zhú zuò,kàn shū yóu wèi mián。
不知疏雨过,星月满凉天。bù zhī shū yǔ guò,xīng yuè mǎn liáng tiān。

道中偶见

刘崧

野径行人绝,陂田流水多。yě jìng xíng rén jué,bēi tián liú shuǐ duō。
谁家小凫雁,争浴雨中波。shuí jiā xiǎo fú yàn,zhēng yù yǔ zhōng bō。

道中偶见

刘崧

茅苇白蓬蓬,行人西复东。máo wěi bái péng péng,xíng rén xī fù dōng。
一双青鹳鹤,飞起野田中。yī shuāng qīng guàn hè,fēi qǐ yě tián zhōng。

题墨竹二首赠陈子仁

刘崧

问讯山中竹,新来长几丛。wèn xùn shān zhōng zhú,xīn lái zhǎng jǐ cóng。
一枝初入手,如对满林风。yī zhī chū rù shǒu,rú duì mǎn lín fēng。

题墨竹二首赠陈子仁

刘崧

为爱溪南竹,春深长凤毛。wèi ài xī nán zhú,chūn shēn zhǎng fèng máo。
终然秉高节,容易出蓬蒿。zhōng rán bǐng gāo jié,róng yì chū péng hāo。

咏鸟毛

刘崧

野鸟云山去,庭阴有坠毛。yě niǎo yún shān qù,tíng yīn yǒu zhuì máo。
东风吹尽力,欲起不能高。dōng fēng chuī jǐn lì,yù qǐ bù néng gāo。

别王子让

刘崧

相送寒潭上,船开更相望。xiāng sòng hán tán shàng,chuán kāi gèng xiāng wàng。
人语隔江遥,微风自鸣浪。rén yǔ gé jiāng yáo,wēi fēng zì míng làng。