古诗词

经古汶洲寄陈夷仲

李之世

此地昔为别,经过倍怆颜。cǐ dì xī wèi bié,jīng guò bèi chuàng yán。
人家平贴水,日影半衔山。rén jiā píng tiē shuǐ,rì yǐng bàn xián shān。
一雁来何处,扁舟去独闲。yī yàn lái hé chù,biǎn zhōu qù dú xián。
殷勤江上鲤,寄信到松关。yīn qín jiāng shàng lǐ,jì xìn dào sōng guān。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

题大小孤山

李之世

孤山两片石,分峙蠡湖中。gū shān liǎng piàn shí,fēn zhì lí hú zhōng。
地控三江险,波连九派通。dì kòng sān jiāng xiǎn,bō lián jiǔ pài tōng。
断鳌悬左右,卓剑并雌雄。duàn áo xuán zuǒ yòu,zhuó jiàn bìng cí xióng。
开凿何年始,川流尽汇东。kāi záo hé nián shǐ,chuān liú jǐn huì dōng。

赋得莺声似故山

李之世

莺声凡几啭,似报故园春。yīng shēng fán jǐ zhuàn,shì bào gù yuán chūn。
梦醒身仍客,乡遥鸟是邻。mèng xǐng shēn réng kè,xiāng yáo niǎo shì lín。
连天芳草色,刺眼柳条新。lián tiān fāng cǎo sè,cì yǎn liǔ tiáo xīn。
欲把双柑听,香醪懒入唇。yù bǎ shuāng gān tīng,xiāng láo lǎn rù chún。

谒徐王陵

李之世

立马望岧峣,玄宫敞泬漻。lì mǎ wàng tiáo yáo,xuán gōng chǎng jué liáo。
神皋栖瑞露,阴隧飒灵飙。shén gāo qī ruì lù,yīn suì sà líng biāo。
玉佩趋跄地,翠华想像遥。yù pèi qū qiāng dì,cuì huá xiǎng xiàng yáo。
河山留砥砺,紫气夜常朝。hé shān liú dǐ lì,zǐ qì yè cháng cháo。

高皇庙

李之世

芒砀气何在,遗祠尚俨然。máng dàng qì hé zài,yí cí shàng yǎn rán。
空留今俎豆,犹想旧山川。kōng liú jīn zǔ dòu,yóu xiǎng jiù shān chuān。
村社酾牛酒,山农偅庙田。cūn shè shāi niú jiǔ,shān nóng zhòng miào tián。
松间老鹤语,疑说歌风年。sōng jiān lǎo hè yǔ,yí shuō gē fēng nián。

经邹县

李之世

邾城兵燹后,茅屋半无邻。zhū chéng bīng xiǎn hòu,máo wū bàn wú lín。
白昼燐随马,青林鬼闹人。bái zhòu lín suí mǎ,qīng lín guǐ nào rén。
麦田岁不雨,荒垄草难春。mài tián suì bù yǔ,huāng lǒng cǎo nán chūn。
浩劫应如此,翻疑造物仁。hào jié yīng rú cǐ,fān yí zào wù rén。

观秋千

李之世

枌谢间垂杨,秋千出短墙。fén xiè jiān chuí yáng,qiū qiān chū duǎn qiáng。
佩摇先作响,衣动俏闻香。pèi yáo xiān zuò xiǎng,yī dòng qiào wén xiāng。
片雾颓青鬓,双钩挂玉梁。piàn wù tuí qīng bìn,shuāng gōu guà yù liáng。
恍疑烟霭里,神女下高唐。huǎng yí yān ǎi lǐ,shén nǚ xià gāo táng。

署中病怀示王尧韭

李之世

拙宦成何补,羁栖病转淹。zhuō huàn chéng hé bǔ,jī qī bìng zhuǎn yān。
炕衣防湿壁,晒帙向晴檐。kàng yī fáng shī bì,shài zhì xiàng qíng yán。
海鸟时窥牖,崖蜂故坠帘。hǎi niǎo shí kuī yǒu,yá fēng gù zhuì lián。
空阶行药遍,嫩草正廉纤。kōng jiē xíng yào biàn,nèn cǎo zhèng lián xiān。

署中病怀示王尧韭

李之世

虽然称冷署,强半类僧寮。suī rán chēng lěng shǔ,qiáng bàn lèi sēng liáo。
折鼎同邻爨,荒畦课仆浇。zhé dǐng tóng lín cuàn,huāng qí kè pū jiāo。
清斋供淡笋,苦茗杂陈椒。qīng zhāi gōng dàn sǔn,kǔ míng zá chén jiāo。
且喜无家累,行踪付衲瓢。qiě xǐ wú jiā lèi,xíng zōng fù nà piáo。

社集同王尧韭潘孟与诸子咏六角井

李之世

为泉因地穴,甃石肖其形。wèi quán yīn dì xué,zhòu shí xiào qí xíng。
雪蕊纷同出,菱花曲渌青。xuě ruǐ fēn tóng chū,líng huā qū lù qīng。
凭阑窥面面,施绠汲泠泠。píng lán kuī miàn miàn,shī gěng jí líng líng。
直接泮池派,芳芹扑鼻馨。zhí jiē pàn chí pài,fāng qín pū bí xīn。

送陈国徵廷试

李之世

寒潮霜渐落,之子去扬舲。hán cháo shuāng jiàn luò,zhī zi qù yáng líng。
象郡通南极,鹏程溯北溟。xiàng jùn tōng nán jí,péng chéng sù běi míng。
涛来千顷白,天际一帆青。tāo lái qiān qǐng bái,tiān jì yī fān qīng。
客思同明月,随君夜度琼。kè sī tóng míng yuè,suí jūn yè dù qióng。

和潘孟与山居寒雨

李之世

飒沓遍林阿,村居奈雨何。sà dá biàn lín ā,cūn jū nài yǔ hé。
市声到壑尽,幽事傍农多。shì shēng dào hè jǐn,yōu shì bàng nóng duō。
山作重重睡,畦添白白波。shān zuò zhòng zhòng shuì,qí tiān bái bái bō。
槿垣竹户外,相近不相过。jǐn yuán zhú hù wài,xiāng jìn bù xiāng guò。

和潘孟与山居寒雨

李之世

入室始搴萝,支床藉以蓑。rù shì shǐ qiān luó,zhī chuáng jí yǐ suō。
村醪堪一醉,鼓腹亦当歌。cūn láo kān yī zuì,gǔ fù yì dāng gē。
淅淅雨如注,殷殷雷乍过。xī xī yǔ rú zhù,yīn yīn léi zhà guò。
惊闻豚犊响,起问夜如何。jīng wén tún dú xiǎng,qǐ wèn yè rú hé。

冬雨闲居

李之世

寒到天边减,雨偏冬后淫。hán dào tiān biān jiǎn,yǔ piān dōng hòu yín。
一闲消客况,万感入乡心。yī xián xiāo kè kuàng,wàn gǎn rù xiāng xīn。
乞火修山屐,绽囊护旅琴。qǐ huǒ xiū shān jī,zhàn náng hù lǚ qín。
更嫌风稍紧,移药傍廧阴。gèng xián fēng shāo jǐn,yí yào bàng qiáng yīn。

冬雨闲居

李之世

也知身是赘,何必更言家。yě zhī shēn shì zhuì,hé bì gèng yán jiā。
天外浮皆水,波心泊似槎。tiān wài fú jiē shuǐ,bō xīn pō shì chá。
俸贫难宠鹤,门冷任邮鸦。fèng pín nán chǒng hè,mén lěng rèn yóu yā。
雨过阶前绿,茸茸茁菜芽。yǔ guò jiē qián lǜ,rōng rōng zhuó cài yá。

冬雨闲居

李之世

虽然焚不律,时复搅枯肠。suī rán fén bù lǜ,shí fù jiǎo kū cháng。
混沌留顽窍,希夷教睡方。hùn dùn liú wán qiào,xī yí jiào shuì fāng。
岂堪题傲吏,或者恕清狂。qǐ kān tí ào lì,huò zhě shù qīng kuáng。
窗外人声过,生徒到讲堂。chuāng wài rén shēng guò,shēng tú dào jiǎng táng。