古诗词

调诸子七首邓山人

李之世

陈生工画眉,湾湾似新月。chén shēng gōng huà méi,wān wān shì xīn yuè。
每对月华生,忧心以惙惙。měi duì yuè huá shēng,yōu xīn yǐ chuò chuò。
离家将一载,思家无断绝。lí jiā jiāng yī zài,sī jiā wú duàn jué。
何日大刀头,相看圆又缺。hé rì dà dāo tóu,xiāng kàn yuán yòu quē。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

初春出郭访郑圣符

李之世

泠然人意远,倚杖眺芳林。líng rán rén yì yuǎn,yǐ zhàng tiào fāng lín。
鸟迹窥奇字,泉声入韵琴。niǎo jì kuī qí zì,quán shēng rù yùn qín。
空光分碧霭,积翠澹城阴。kōng guāng fēn bì ǎi,jī cuì dàn chéng yīn。
春色从东至,青郊草欲深。chūn sè cóng dōng zhì,qīng jiāo cǎo yù shēn。

送林公毅之会同

李之世

春装乘晓发,望望博冲河。chūn zhuāng chéng xiǎo fā,wàng wàng bó chōng hé。
海色浮新浪,林芳变旧柯。hǎi sè fú xīn làng,lín fāng biàn jiù kē。
排寒风暂细,进暖气微和。pái hán fēng zàn xì,jìn nuǎn qì wēi hé。
立马南桥畔,听莺一浩歌。lì mǎ nán qiáo pàn,tīng yīng yī hào gē。

寒雨怀空可亭却寄陈命美

李之世

也知色是幻,故以空名亭。yě zhī sè shì huàn,gù yǐ kōng míng tíng。
忍草沿阶长,禅花上架青。rěn cǎo yán jiē zhǎng,chán huā shàng jià qīng。
山窗一雨过,客履几人经。shān chuāng yī yǔ guò,kè lǚ jǐ rén jīng。
晓露溪痕湿,移泉到佛瓶。xiǎo lù xī hén shī,yí quán dào fú píng。

寒雨怀空可亭却寄陈命美

李之世

未知檐溜积,池水底般深。wèi zhī yán liū jī,chí shuǐ dǐ bān shēn。
旧药应成次,新篁定出林。jiù yào yīng chéng cì,xīn huáng dìng chū lín。
萧清全洗俗,疏野最宜心。xiāo qīng quán xǐ sú,shū yě zuì yí xīn。
正有伊人想,冲烟未可寻。zhèng yǒu yī rén xiǎng,chōng yān wèi kě xún。

戏赠郑圣符新婚

李之世

多年才射雉,此夕快骑凰。duō nián cái shè zhì,cǐ xī kuài qí huáng。
带结同心缕,衿薰异国香。dài jié tóng xīn lǚ,jīn xūn yì guó xiāng。
低声呼小玉,偷眼觑檀郎。dī shēng hū xiǎo yù,tōu yǎn qù tán láng。
昨雨连朝暗,为云梦楚王。zuó yǔ lián cháo àn,wèi yún mèng chǔ wáng。

命美邀同冯载赓集空可亭

李之世

童方传折柬,步即到精庐。tóng fāng chuán zhé jiǎn,bù jí dào jīng lú。
茗灶还留火,高斋才罢书。míng zào hái liú huǒ,gāo zhāi cái bà shū。
瓶芳梅臈候,砌艳卉冬馀。píng fāng méi là hòu,qì yàn huì dōng yú。
为爱椰阴畔,停杯待月初。wèi ài yē yīn pàn,tíng bēi dài yuè chū。

柬冯载赓时新纳宠

李之世

家园宴方洽,知不到山房。jiā yuán yàn fāng qià,zhī bù dào shān fáng。
积翠如凝黛,添红为洗妆。jī cuì rú níng dài,tiān hóng wèi xǐ zhuāng。
芳心传豆蔻,皓齿发槟榔。fāng xīn chuán dòu kòu,hào chǐ fā bīn láng。
若问闲功课,眉尖较短长。ruò wèn xián gōng kè,méi jiān jiào duǎn zhǎng。

同载赓命美赐炬公毅夜集圣符宅余独后至时圣符新婚

李之世

幽期那忍负,薄暮我能来。yōu qī nà rěn fù,báo mù wǒ néng lái。
莲蜡分房烛,兰肴续夜杯。lián là fēn fáng zhú,lán yáo xù yè bēi。
暖风微送酒,芳意密传梅。nuǎn fēng wēi sòng jiǔ,fāng yì mì chuán méi。
城柝频移漏,更深尚未回。chéng tuò pín yí lòu,gèng shēn shàng wèi huí。

访潘垣杓别业望山人洞不果游

李之世

垂萝今结屋,甘蔗旧名园。chuí luó jīn jié wū,gān zhè jiù míng yuán。
出郭不逾武,离家祇几门。chū guō bù yú wǔ,lí jiā qí jǐ mén。
虽当车马道,别是烟霞村。suī dāng chē mǎ dào,bié shì yān xiá cūn。
因悟考槃趣,非为场圃言。yīn wù kǎo pán qù,fēi wèi chǎng pǔ yán。

访潘垣杓别业望山人洞不果游

李之世

兰堪畹以九,竹亦径而三。lán kān wǎn yǐ jiǔ,zhú yì jìng ér sān。
蔬甲肥冬雨,油花洗暮岚。shū jiǎ féi dōng yǔ,yóu huā xǐ mù lán。
过桥分马埒,望岛岩仙龛。guò qiáo fēn mǎ liè,wàng dǎo yán xiān kān。
未许恣游屐,空蒙薄霭衔。wèi xǔ zì yóu jī,kōng méng báo ǎi xián。

夜起步月烹茶怀周自珍却寄

李之世

龛灯留静夜,残梦酒初醒。kān dēng liú jìng yè,cán mèng jiǔ chū xǐng。
起步瞻河汉,微光流户庭。qǐ bù zhān hé hàn,wēi guāng liú hù tíng。
鸡声破海白,虫语上帘青。jī shēng pò hǎi bái,chóng yǔ shàng lián qīng。
正尔怀同赏,茶香入瓦瓶。zhèng ěr huái tóng shǎng,chá xiāng rù wǎ píng。

挽苏新男司训

李之世

瘴海聊归骨,家山尚旅魂。zhàng hǎi liáo guī gǔ,jiā shān shàng lǚ hún。
问程指绿水,行哭向青门。wèn chéng zhǐ lǜ shuǐ,xíng kū xiàng qīng mén。
宦薄身同弃,人亡道不尊。huàn báo shēn tóng qì,rén wáng dào bù zūn。
从来生死地,交谊不须论。cóng lái shēng sǐ dì,jiāo yì bù xū lùn。

挽苏新男司训

李之世

鹏翮志犹壮,蝇头帙已陈。péng hé zhì yóu zhuàng,yíng tóu zhì yǐ chén。
可怜贫到骨,未免死资人。kě lián pín dào gǔ,wèi miǎn sǐ zī rén。
丹旐朱厓道,青刍碧海滨。dān zhào zhū yá dào,qīng chú bì hǎi bīn。
潸然一相送,不觉已沾巾。shān rán yī xiāng sòng,bù jué yǐ zhān jīn。

同彭蒋二寅丈五里亭值雨入白衣庵礼大士

李之世

冠盖纷衢路,停舆叩净关。guān gài fēn qú lù,tíng yú kòu jìng guān。
慈云方覆径,法雨乍弥山。cí yún fāng fù jìng,fǎ yǔ zhà mí shān。
施食禽忘怖,衔花鹿共闲。shī shí qín wàng bù,xián huā lù gòng xián。
犹然牵物役,到此愧尘颜。yóu rán qiān wù yì,dào cǐ kuì chén yán。

同彭蒋二寅丈五里亭值雨入白衣庵礼大士

李之世

一饭依香积,千花散卜林。yī fàn yī xiāng jī,qiān huā sàn bo lín。
次寻忙处息,聊以幻调心。cì xún máng chù xī,liáo yǐ huàn diào xīn。
铎响摇空砌,潮声吼海浔。duó xiǎng yáo kōng qì,cháo shēng hǒu hǎi xún。
闻思路已绝,因悟观世音。wén sī lù yǐ jué,yīn wù guān shì yīn。