古诗词

羽甫家兄招游石涧同区茂对区君玉犹子仲昭流连迨暮归途狼藉赋此纪兴

李之世

山水本相须,往往不相假。shān shuǐ běn xiāng xū,wǎng wǎng bù xiāng jiǎ。
孰若兹山奇,石泉两绝也。shú ruò zī shān qí,shí quán liǎng jué yě。
石自泉中出,泉自石中泻。shí zì quán zhōng chū,quán zì shí zhōng xiè。
泉味既甘寒,石貌亦萧野。quán wèi jì gān hán,shí mào yì xiāo yě。
点缀俱玲珑,布置极幽雅。diǎn zhuì jù líng lóng,bù zhì jí yōu yǎ。
平者如匡床,窔者如广厦。píng zhě rú kuāng chuáng,yào zhě rú guǎng shà。
艳如青莲蕊,古如紫芝把。yàn rú qīng lián ruǐ,gǔ rú zǐ zhī bǎ。
如蟾复如蛛,如狮复如马。rú chán fù rú zhū,rú shī fù rú mǎ。
此是石恢奇,请说泉潇洒。cǐ shì shí huī qí,qǐng shuō quán xiāo sǎ。
或飘如曳帛,或纷如掷瓦。huò piāo rú yè bó,huò fēn rú zhì wǎ。
或沸如茶铛,或镕如金冶。huò fèi rú chá dāng,huò róng rú jīn yě。
如鱼张口吸,如沫齿缝下。rú yú zhāng kǒu xī,rú mò chǐ fèng xià。
有响击空山,无声走石罅。yǒu xiǎng jī kōng shān,wú shēng zǒu shí xià。
泉石既相遇,相聒不肯舍。quán shí jì xiāng yù,xiāng guā bù kěn shě。
流来经委折,转入更虚閜。liú lái jīng wěi zhé,zhuǎn rù gèng xū xiǎ。
连峰列如屏,其下荫松槚。lián fēng liè rú píng,qí xià yīn sōng jiǎ。
有草碧如染,有花鲜如楮。yǒu cǎo bì rú rǎn,yǒu huā xiān rú chǔ。
是石皆可憩,是林皆可藉。shì shí jiē kě qì,shì lín jiē kě jí。
逢岩可安灶,遇坎可泛斝。féng yán kě ān zào,yù kǎn kě fàn jiǎ。
坞可名藏春,湾可题销夏。wù kě míng cáng chūn,wān kě tí xiāo xià。
水从岩际度,人向石上跨。shuǐ cóng yán jì dù,rén xiàng shí shàng kuà。
悬厓时戟面,淙流或没踝。xuán yá shí jǐ miàn,cóng liú huò méi huái。
磴苔置屐滑,箭风当面打。dèng tái zhì jī huá,jiàn fēng dāng miàn dǎ。
恋赏成久淹,入暝转惊讶。liàn shǎng chéng jiǔ yān,rù míng zhuǎn jīng yà。
昏黑度前冈,迷路穿樵舍。hūn hēi dù qián gāng,mí lù chuān qiáo shě。
鬼灯光如漆,的的照篱笆。guǐ dēng guāng rú qī,de de zhào lí bā。
咒力厌怖魂,齐声诵般若。zhòu lì yàn bù hún,qí shēng sòng bān ruò。
溪回路忽断,危桥独木槎。xī huí lù hū duàn,wēi qiáo dú mù chá。
游人颠坠厓,坭泞交喧咤。yóu rén diān zhuì yá,ní nìng jiāo xuān zhà。
衣帻不及顾,时时伤髀胯。yī zé bù jí gù,shí shí shāng bì kuà。
溪山到处有,好事人恒寡。xī shān dào chù yǒu,hǎo shì rén héng guǎ。
堕崄与啼厓,胜事古来诧。duò xiǎn yǔ tí yá,shèng shì gǔ lái chà。
我欲纪兹游,钝笔不堪写。wǒ yù jì zī yóu,dùn bǐ bù kān xiě。
一死博河豚,戏语同游者。yī sǐ bó hé tún,xì yǔ tóng yóu zhě。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

水中山影

李之世

尝闻山上少流泉,水里看山色更妍。cháng wén shān shàng shǎo liú quán,shuǐ lǐ kàn shān sè gèng yán。
淡即是云浓即树,问谁图者米家颠。dàn jí shì yún nóng jí shù,wèn shuí tú zhě mǐ jiā diān。

闲亭

李之世

见说闲亭闲未闲,亭下寒流去又还。jiàn shuō xián tíng xián wèi xián,tíng xià hán liú qù yòu hái。
落日半庭云贴水,野人秋思满圭山。luò rì bàn tíng yún tiē shuǐ,yě rén qiū sī mǎn guī shān。

读书处

李之世

一茆正可借闲居,怪底年来倦读书。yī máo zhèng kě jiè xián jū,guài dǐ nián lái juàn dú shū。
枕箪乍凉人睡觉,香风送过绿芙蕖。zhěn dān zhà liáng rén shuì jué,xiāng fēng sòng guò lǜ fú qú。

李之世

空阶流月碧如脂,几度当轩柏影移。kōng jiē liú yuè bì rú zhī,jǐ dù dāng xuān bǎi yǐng yí。
三十年前乌哺子,旧巢应在最高枝。sān shí nián qián wū bǔ zi,jiù cháo yīng zài zuì gāo zhī。

李之世

空翠摇阶云影凉,秋来槐叶几飘黄。kōng cuì yáo jiē yún yǐng liáng,qiū lái huái yè jǐ piāo huáng。
种时人尚高于树,今过墙头如许长。zhǒng shí rén shàng gāo yú shù,jīn guò qiáng tóu rú xǔ zhǎng。

山涧

李之世

涧畔累累甃石斑,无泉休讶涧空闲。jiàn pàn lèi lèi zhòu shí bān,wú quán xiū yà jiàn kōng xián。
请君过雨时来看,嫩绿柔红流出山。qǐng jūn guò yǔ shí lái kàn,nèn lǜ róu hóng liú chū shān。

山井

李之世

小桥转过石岩隈,玉镜圆流印碧苔。xiǎo qiáo zhuǎn guò shí yán wēi,yù jìng yuán liú yìn bì tái。
见说一泓清似许,每晨亲汲供如来。jiàn shuō yī hóng qīng shì xǔ,měi chén qīn jí gōng rú lái。

山松

李之世

龙甲龙髯袅袅青,虚堂风雨梦初醒。lóng jiǎ lóng rán niǎo niǎo qīng,xū táng fēng yǔ mèng chū xǐng。
道人不管闲岁月,漫说深岩有茯苓。dào rén bù guǎn xián suì yuè,màn shuō shēn yán yǒu fú líng。

石几

李之世

山中一具天然几,黄如蒸栗滑如脂。shān zhōng yī jù tiān rán jǐ,huáng rú zhēng lì huá rú zhī。
问君著此有何用,海月初生云起时。wèn jūn zhù cǐ yǒu hé yòng,hǎi yuè chū shēng yún qǐ shí。

饮香树

李之世

已闻岩树能成酒,更说椰浆解醉人。yǐ wén yán shù néng chéng jiǔ,gèng shuō yē jiāng jiě zuì rén。
近谱西林新本草,众香国里一株春。jìn pǔ xī lín xīn běn cǎo,zhòng xiāng guó lǐ yī zhū chūn。

和青堂

李之世

轻岚点点着衣衫,花气撩人似半酣。qīng lán diǎn diǎn zhe yī shān,huā qì liāo rén shì bàn hān。
帘外山光帘内映,绝如浓黛写江南。lián wài shān guāng lián nèi yìng,jué rú nóng dài xiě jiāng nán。

浣云矶

李之世

半挂枝头半蘸矶,轻明谁浣碧霞衣。bàn guà zhī tóu bàn zhàn jī,qīng míng shuí huàn bì xiá yī。
长风十里吹难断,却讶吴江练色微。zhǎng fēng shí lǐ chuī nán duàn,què yà wú jiāng liàn sè wēi。

题画

李之世

是处青山路尽赊,前山隐隐夕阳斜。shì chù qīng shān lù jǐn shē,qián shān yǐn yǐn xī yáng xié。
高原夐绝疑无地,却望云中又几家。gāo yuán xiòng jué yí wú dì,què wàng yún zhōng yòu jǐ jiā。

题折枝梅

李之世

曾于月下步苍苔,雪里闻香不见梅。céng yú yuè xià bù cāng tái,xuě lǐ wén xiāng bù jiàn méi。
刚到月斜香寂处,一梢寒影挂墙隈。gāng dào yuè xié xiāng jì chù,yī shāo hán yǐng guà qiáng wēi。

戏赠常姬画荷便面

李之世

荷花荷叶一般香,拨叶搴花两柄长。hé huā hé yè yī bān xiāng,bō yè qiān huā liǎng bǐng zhǎng。
欲折荷花贻欢子,留将荷叶盖鸳鸯。yù zhé hé huā yí huān zi,liú jiāng hé yè gài yuān yāng。