古诗词

送春吟同社中诸子赋

李之世

惜春春不留,送春春自愁。xī chūn chūn bù liú,sòng chūn chūn zì chóu。
春愁荏苒春风起,春草春花总相似。chūn chóu rěn rǎn chūn fēng qǐ,chūn cǎo chūn huā zǒng xiāng shì。
残云澹月吐春华,曳絮游丝乱春渚。cán yún dàn yuè tǔ chūn huá,yè xù yóu sī luàn chūn zhǔ。
春渚迢迢连春郊,春禽队队归春巢。chūn zhǔ tiáo tiáo lián chūn jiāo,chūn qín duì duì guī chūn cháo。
此时思妇上春楼,此时游子折春梢。cǐ shí sī fù shàng chūn lóu,cǐ shí yóu zi zhé chūn shāo。
春梢何袅袅,春楼何杳杳。chūn shāo hé niǎo niǎo,chūn lóu hé yǎo yǎo。
垂杨蔽日结春丛,飞骑如云簇春晓。chuí yáng bì rì jié chūn cóng,fēi qí rú yún cù chūn xiǎo。
万户千门春鸟啼,九衢八道春气迷。wàn hù qiān mén chūn niǎo tí,jiǔ qú bā dào chūn qì mí。
有钱便可买春酒,无钱何须踏春堤。yǒu qián biàn kě mǎi chūn jiǔ,wú qián hé xū tà chūn dī。
春堤一带浮春水,水逝花飘春不语。chūn dī yī dài fú chūn shuǐ,shuǐ shì huā piāo chūn bù yǔ。
朝泻红妆春黛残,暮浣绣裙春溅驶。cháo xiè hóng zhuāng chūn dài cán,mù huàn xiù qún chūn jiàn shǐ。
春流九派长,春花百和香。chūn liú jiǔ pài zhǎng,chūn huā bǎi hé xiāng。
春眠春梦短,春望春思忙。chūn mián chūn mèng duǎn,chūn wàng chūn sī máng。
春眠春望春萧索,春草春花春冷落。chūn mián chūn wàng chūn xiāo suǒ,chūn cǎo chūn huā chūn lěng luò。
春游公子跃归鞭,春尽佳人深闭阁。chūn yóu gōng zi yuè guī biān,chūn jǐn jiā rén shēn bì gé。
东邻少妇春思阑,行春拾得双玉环。dōng lín shǎo fù chūn sī lán,xíng chūn shí dé shuāng yù huán。
持环往问春闺女,春色如环可待汝。chí huán wǎng wèn chūn guī nǚ,chūn sè rú huán kě dài rǔ。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

老柏

李之世

偃盖崚嶒解傲霜,虬枝半似攫穹苍。yǎn gài léng céng jiě ào shuāng,qiú zhī bàn shì jué qióng cāng。
道人惯服青青叶,却讶霞衣带麝黄。dào rén guàn fú qīng qīng yè,què yà xiá yī dài shè huáng。

清明同羽甫兄存固弟山行

李之世

雨过长堤扫落花,小桥横站绿杨斜。yǔ guò zhǎng dī sǎo luò huā,xiǎo qiáo héng zhàn lǜ yáng xié。
儿童指点前山路,去岁清明不在家。ér tóng zhǐ diǎn qián shān lù,qù suì qīng míng bù zài jiā。

清明同羽甫兄存固弟山行

李之世

语燕啼莺有底忙,十分春色半斜阳。yǔ yàn tí yīng yǒu dǐ máng,shí fēn chūn sè bàn xié yáng。
红林隔水青帘映,转过溪桥闻酒香。hóng lín gé shuǐ qīng lián yìng,zhuǎn guò xī qiáo wén jiǔ xiāng。

清明同羽甫兄存固弟山行

李之世

软风低度碧林温,衣上花香带酒痕。ruǎn fēng dī dù bì lín wēn,yī shàng huā xiāng dài jiǔ hén。
犹记去年寒食过,蹇驴骑出水西门。yóu jì qù nián hán shí guò,jiǎn lǘ qí chū shuǐ xī mén。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

闲听风林笛一声,飞花片片递林轻。xián tīng fēng lín dí yī shēng,fēi huā piàn piàn dì lín qīng。
樵人指点云生处,石齿参差路未平。qiáo rén zhǐ diǎn yún shēng chù,shí chǐ cān chà lù wèi píng。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

几树疏杨间小桃,镜波如赭映城濠。jǐ shù shū yáng jiān xiǎo táo,jìng bō rú zhě yìng chéng háo。
渔船个个和烟宿,烟际遥山侣戴鳌。yú chuán gè gè hé yān sù,yān jì yáo shān lǚ dài áo。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

半露云牙半插天,危峰倒卓若虚悬。bàn lù yún yá bàn chā tiān,wēi fēng dào zhuó ruò xū xuán。
试从霁后看山色,白白苍苍几缕烟。shì cóng jì hòu kàn shān sè,bái bái cāng cāng jǐ lǚ yān。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

喷瀑奔来万马强,可堪描写入诗肠。pēn pù bēn lái wàn mǎ qiáng,kě kān miáo xiě rù shī cháng。
瘿瓢酌罢枕松石,也爱松风午梦凉。yǐng piáo zhuó bà zhěn sōng shí,yě ài sōng fēng wǔ mèng liáng。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

千艘如蚁集江门,却喜江声敌市喧。qiān sōu rú yǐ jí jiāng mén,què xǐ jiāng shēng dí shì xuān。
向晚绿杨归渡暝,远烟明灭认前村。xiàng wǎn lǜ yáng guī dù míng,yuǎn yān míng miè rèn qián cūn。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

空水浮烟欲上蒸,遥瞻罛舶点飞蝇。kōng shuǐ fú yān yù shàng zhēng,yáo zhān gū bó diǎn fēi yíng。
家山处处云相似,帆影千层涛万层。jiā shān chù chù yún xiāng shì,fān yǐng qiān céng tāo wàn céng。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

浪打厓门洗劫灰,空山草木变春雷。làng dǎ yá mén xǐ jié huī,kōng shān cǎo mù biàn chūn léi。
长江阅尽无穷事,闲汐闲潮自去来。zhǎng jiāng yuè jǐn wú qióng shì,xián xī xián cháo zì qù lái。

古冈八景和叶六桐明府韵黄云樵笛

李之世

城里佳山景最多,山腰亭子枕城阿。chéng lǐ jiā shān jǐng zuì duō,shān yāo tíng zi zhěn chéng ā。
亭前留得棠阴在,士女秋来踏月歌。tíng qián liú dé táng yīn zài,shì nǚ qiū lái tà yuè gē。

坊市迎神谣

李之世

云盖层层引画幡,香花灯烛竞千门。yún gài céng céng yǐn huà fān,xiāng huā dēng zhú jìng qiān mén。
如何水月观音现,清静场中转闹喧。rú hé shuǐ yuè guān yīn xiàn,qīng jìng chǎng zhōng zhuǎn nào xuān。

坊市迎神谣

李之世

听来啰唣不分明,羌笛琵琶钲鼓声。tīng lái luō zào bù fēn míng,qiāng dí pí pá zhēng gǔ shēng。
重被拥寒侬未起,街头彻夜有人行。zhòng bèi yōng hán nóng wèi qǐ,jiē tóu chè yè yǒu rén xíng。

坊市迎神谣

李之世

杨枝只合洒涓涓,化作滂沱遍大千。yáng zhī zhǐ hé sǎ juān juān,huà zuò pāng tuó biàn dà qiān。
濡首沾裳浑不惜,看来人似饮狂泉。rú shǒu zhān shang hún bù xī,kàn lái rén shì yǐn kuáng quán。