古诗词

有剖蛤蜊者满腹皆虫蛆再剖亦尔莫测其故余作歌示之

李之世

阎浮世界大海水,泡影光中化百族。yán fú shì jiè dà hǎi shuǐ,pào yǐng guāng zhōng huà bǎi zú。
皮毛齿角及鳞介,下至有头若无足。pí máo chǐ jiǎo jí lín jiè,xià zhì yǒu tóu ruò wú zú。
莫不含灵具至性,其中一一有佛慈。mò bù hán líng jù zhì xìng,qí zhōng yī yī yǒu fú cí。
佛慈众生无差别,佛相遍现亦如之。fú cí zhòng shēng wú chà bié,fú xiāng biàn xiàn yì rú zhī。
应缘度生垂化迹,不争其类争其时。yīng yuán dù shēng chuí huà jì,bù zhēng qí lèi zhēng qí shí。
迷人不解佛真性,敢向众生笺慧命。mí rén bù jiě fú zhēn xìng,gǎn xiàng zhòng shēng jiān huì mìng。
鸾刀一启性命悲,一日不启馋难支。luán dāo yī qǐ xìng mìng bēi,yī rì bù qǐ chán nán zhī。
弥天杀网张沙界,万劫相寻无尽期。mí tiān shā wǎng zhāng shā jiè,wàn jié xiāng xún wú jǐn qī。
诸佛名为可悯者,以杀止杀应难化。zhū fú míng wèi kě mǐn zhě,yǐ shā zhǐ shā yīng nán huà。
殷勤摘叶付儿啼,方便菩提证刀下。yīn qín zhāi yè fù ér tí,fāng biàn pú tí zhèng dāo xià。
枯壳相中转法轮,俨然大士现化身。kū ké xiāng zhōng zhuǎn fǎ lún,yǎn rán dà shì xiàn huà shēn。
河目珠眉光满月,璎珞伽黎妙入神。hé mù zhū méi guāng mǎn yuè,yīng luò gā lí miào rù shén。
竖儒不察其中义,只道形模偶相似。shù rú bù chá qí zhōng yì,zhǐ dào xíng mó ǒu xiāng shì。
肯信文殊累劫因,前身曾脱蛤蜊蜕。kěn xìn wén shū lèi jié yīn,qián shēn céng tuō há lí tuì。
云何馋腹竞啖吞,依然蜷壳食蛤蜊。yún hé chán fù jìng dàn tūn,yī rán quán ké shí há lí。
菩萨如来大悯伤,不示慈容示丑类。pú sà rú lái dà mǐn shāng,bù shì cí róng shì chǒu lèi。
双壳才开百蛆攒,细似牛毛簇似猬。shuāng ké cái kāi bǎi qū zǎn,xì shì niú máo cù shì wèi。
投之以水蠕蠕活,谛视良久生寒悸。tóu zhī yǐ shuǐ rú rú huó,dì shì liáng jiǔ shēng hán jì。
须臾更剖亦如斯,倾筐一掷沟与隧。xū yú gèng pōu yì rú sī,qīng kuāng yī zhì gōu yǔ suì。
此段因缘讵偶然,我云是佛显教权。cǐ duàn yīn yuán jù ǒu rán,wǒ yún shì fú xiǎn jiào quán。
众生业轻犹可度,一凛慈容信且坚。zhòng shēng yè qīng yóu kě dù,yī lǐn cí róng xìn qiě jiān。
辟如刽子逞刀手,见其父母刀亦捐。pì rú guì zi chěng dāo shǒu,jiàn qí fù mǔ dāo yì juān。
迷人业重佛不转,枉教善巧行方便。mí rén yè zhòng fú bù zhuǎn,wǎng jiào shàn qiǎo xíng fāng biàn。
咽喉火起业生贪,夺其所夺业不现。yàn hóu huǒ qǐ yè shēng tān,duó qí suǒ duó yè bù xiàn。
蚖蛔钻额蛆腐肠,对此何如尚敢尝。yuán huí zuān é qū fǔ cháng,duì cǐ hé rú shàng gǎn cháng。
翠盘有箸不能下,何用鸾刀重创伤。cuì pán yǒu zhù bù néng xià,hé yòng luán dāo zhòng chuàng shāng。
罪性空时莫问果,佛佛圆明珠颗颗。zuì xìng kōng shí mò wèn guǒ,fú fú yuán míng zhū kē kē。
就将蛤蜊比莲台,颗颗中具如来座。jiù jiāng há lí bǐ lián tái,kē kē zhōng jù rú lái zuò。
佛遍恒河沙界中,物物应与蛤蜊同。fú biàn héng hé shā jiè zhōng,wù wù yīng yǔ há lí tóng。
乍然悲喜生畏抑,是物皆现圣慈容。zhà rán bēi xǐ shēng wèi yì,shì wù jiē xiàn shèng cí róng。
有如贪喙恣豪嚼,钵盂净饭亦生虫。yǒu rú tān huì zì háo jué,bō yú jìng fàn yì shēng chóng。
此是如来秘密藏,芥子须弥纳万象。cǐ shì rú lái mì mì cáng,jiè zi xū mí nà wàn xiàng。
提出吹毛颔下刀,抉去空华目里障。tí chū chuī máo hàn xià dāo,jué qù kōng huá mù lǐ zhàng。
不然枯骨有何灵,猪齿白骨现佛形。bù rán kū gǔ yǒu hé líng,zhū chǐ bái gǔ xiàn fú xíng。
狞犬衔来不敢食,难道畜生不爱腥。níng quǎn xián lái bù gǎn shí,nán dào chù shēng bù ài xīng。
狗子有无佛性也,且扫涂抹几剡藤。gǒu zi yǒu wú fú xìng yě,qiě sǎo tú mǒ jǐ shàn téng。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

草堂落成漫志近况

李之世

漫云?鴳一枝安,多少冥鸿亦渐磐。màn yún chì yàn yī zhī ān,duō shǎo míng hóng yì jiàn pán。
茆舍竹篱衙似店,纸窗蓬户隐于官。máo shě zhú lí yá shì diàn,zhǐ chuāng péng hù yǐn yú guān。
稀稀弱柳人攀折,落落疏英雨打残。xī xī ruò liǔ rén pān zhé,luò luò shū yīng yǔ dǎ cán。
分付阿童频守护,笼灯留待夜来看。fēn fù ā tóng pín shǒu hù,lóng dēng liú dài yè lái kàn。

草堂落成漫志近况

李之世

女萝如织占颓垣,贯橛枒槎仅碍门。nǚ luó rú zhī zhàn tuí yuán,guàn jué yā chá jǐn ài mén。
牛马任刍宁问主,鸡豚归牧亦成村。niú mǎ rèn chú níng wèn zhǔ,jī tún guī mù yì chéng cūn。
一区敢儗高人轴,此事难同俗士言。yī qū gǎn nǐ gāo rén zhóu,cǐ shì nán tóng sú shì yán。
疏拙自知无所竖,肯营温饱恋邱樊。shū zhuō zì zhī wú suǒ shù,kěn yíng wēn bǎo liàn qiū fán。

草堂落成漫志近况

李之世

海风和暮复和朝,准备疏荆护短条。hǎi fēng hé mù fù hé cháo,zhǔn bèi shū jīng hù duǎn tiáo。
地有青钱留碧藓,庭无绛帐树红蕉。dì yǒu qīng qián liú bì xiǎn,tíng wú jiàng zhàng shù hóng jiāo。
因窥石鼓虫成字,惯住山居屋似瓢。yīn kuī shí gǔ chóng chéng zì,guàn zhù shān jū wū shì piáo。
除却常参何事事,扶筇纵屐任逍遥。chú què cháng cān hé shì shì,fú qióng zòng jī rèn xiāo yáo。

访潘寰瀛明府

李之世

每到君庭日易曛,诗笺茶夹并芳尊。měi dào jūn tíng rì yì xūn,shī jiān chá jiā bìng fāng zūn。
兰因入室堪为友,竹近穿阶又抱孙。lán yīn rù shì kān wèi yǒu,zhú jìn chuān jiē yòu bào sūn。
帐下童乌能授易,客来凡鸟敢题门。zhàng xià tóng wū néng shòu yì,kè lái fán niǎo gǎn tí mén。
仍闻雅有闲功课,新注参同五万言。réng wén yǎ yǒu xián gōng kè,xīn zhù cān tóng wǔ wàn yán。

悼钟右之

李之世

宝剑沉渊月陨光,郤从海外悼钟郎。bǎo jiàn chén yuān yuè yǔn guāng,xì cóng hǎi wài dào zhōng láng。
其人如玉温而栗,有笔生花艳且香。qí rén rú yù wēn ér lì,yǒu bǐ shēng huā yàn qiě xiāng。
尚忆论文频载酒,曾因示病一登堂。shàng yì lùn wén pín zài jiǔ,céng yīn shì bìng yī dēng táng。
当时笑语皆陈迹,观世真同大梦场。dāng shí xiào yǔ jiē chén jì,guān shì zhēn tóng dà mèng chǎng。

悼钟右之

李之世

兰畹桂丛习习芬,才名少小已知闻。lán wǎn guì cóng xí xí fēn,cái míng shǎo xiǎo yǐ zhī wén。
朱崖蚌腹真无价,大宛龙驹迥不群。zhū yá bàng fù zhēn wú jià,dà wǎn lóng jū jiǒng bù qún。
雅有清谈追叔宝,年才弱冠等终军。yǎ yǒu qīng tán zhuī shū bǎo,nián cái ruò guān děng zhōng jūn。
词坛方订千秋约,不道浮生幻似云。cí tán fāng dìng qiān qiū yuē,bù dào fú shēng huàn shì yún。

悼钟右之

李之世

湖海襟期聚一毡,如君标格迈时贤。hú hǎi jīn qī jù yī zhān,rú jūn biāo gé mài shí xián。
风流浊世佳公子,潇洒宗之美少年。fēng liú zhuó shì jiā gōng zi,xiāo sǎ zōng zhī měi shǎo nián。
昔别曾维青雀舫,重来对写玉鸾笺。xī bié céng wéi qīng què fǎng,zhòng lái duì xiě yù luán jiān。
相怜多病还相慰,忽听山阳泪泫然。xiāng lián duō bìng hái xiāng wèi,hū tīng shān yáng lèi xuàn rán。

悼钟右之

李之世

虽将四大等微尘,石火光中幻住身。suī jiāng sì dà děng wēi chén,shí huǒ guāng zhōng huàn zhù shēn。
本草无灵休问药,皮囊如蜕曷寻真。běn cǎo wú líng xiū wèn yào,pí náng rú tuì hé xún zhēn。
故交泪泫陈刍地,瘴海坟霾冠玉人。gù jiāo lèi xuàn chén chú dì,zhàng hǎi fén mái guān yù rén。
从此衡门无履迹,莺声啼老柳衙春。cóng cǐ héng mén wú lǚ jì,yīng shēng tí lǎo liǔ yá chūn。

岁晏悼亡

李之世

阵阵飕风刮骨酸,何人知道一毡寒。zhèn zhèn sōu fēng guā gǔ suān,hé rén zhī dào yī zhān hán。
有儿失母长离膝,垂老无家尚恋官。yǒu ér shī mǔ zhǎng lí xī,chuí lǎo wú jiā shàng liàn guān。
欲抚哀弦惊寡鹄,时薰冻被怯双鸾。yù fǔ āi xián jīng guǎ gǔ,shí xūn dòng bèi qiè shuāng luán。
夜来归梦频频渡,海面波涛几许宽。yè lái guī mèng pín pín dù,hǎi miàn bō tāo jǐ xǔ kuān。

岁晏悼亡

李之世

兰幕同欢二十霜,辛寒世味备君尝。lán mù tóng huān èr shí shuāng,xīn hán shì wèi bèi jūn cháng。
哀时独自挥新涕,卒最谁为绽旧裳。āi shí dú zì huī xīn tì,zú zuì shuí wèi zhàn jiù shang。
门馆时能供菹脯,山厨追念饱槽糠。mén guǎn shí néng gōng jū pú,shān chú zhuī niàn bǎo cáo kāng。
椒盘薄设中庭荐,不见齐眉一举觞。jiāo pán báo shè zhōng tíng jiàn,bù jiàn qí méi yī jǔ shāng。

岁晏悼亡

李之世

招魂欲写不成文,细数从前几负君。zhāo hún yù xiě bù chéng wén,xì shù cóng qián jǐ fù jūn。
钏铒每缘供客尽,裙簪常与侍儿分。chuàn ěr měi yuán gōng kè jǐn,qún zān cháng yǔ shì ér fēn。
得归香国应无恨,纵叩巫阳未必闻。dé guī xiāng guó yīng wú hèn,zòng kòu wū yáng wèi bì wén。
儗向如来求忏度,三生缘会亦纷纷。nǐ xiàng rú lái qiú chàn dù,sān shēng yuán huì yì fēn fēn。

岁晏悼亡

李之世

一撮寒心已似灰,更堪抚景若为栽。yī cuō hán xīn yǐ shì huī,gèng kān fǔ jǐng ruò wèi zāi。
镜霾尘匣光无准,锁锢香奁涩不开。jìng mái chén xiá guāng wú zhǔn,suǒ gù xiāng lián sè bù kāi。
屡办僧钱修法事,权因俗腊化冥财。lǚ bàn sēng qián xiū fǎ shì,quán yīn sú là huà míng cái。
情知此恨年年有,且纪悲歌第一回。qíng zhī cǐ hèn nián nián yǒu,qiě jì bēi gē dì yī huí。

春日胡南征林公毅过饮和公毅韵

李之世

南中气暖春常早,正月山城已绽梅。nán zhōng qì nuǎn chūn cháng zǎo,zhèng yuè shān chéng yǐ zhàn méi。
灯市乍残莺欲懒,花朝才到雨频来。dēng shì zhà cán yīng yù lǎn,huā cháo cái dào yǔ pín lái。
荤辛久儗持斋断,蓬藋何缘为客开。hūn xīn jiǔ nǐ chí zhāi duàn,péng diào hé yuán wèi kè kāi。
狂兴莫愁瓶易罄,况逢邻送助馀杯。kuáng xīng mò chóu píng yì qìng,kuàng féng lín sòng zhù yú bēi。

冯载赓招集滴翠山房同胡南征陈命美

李之世

才出青门即近郊,山堂幕苈隐林坳。cái chū qīng mén jí jìn jiāo,shān táng mù lì yǐn lín ào。
欲开莲社依僧院,为卜松邻借鹤巢。yù kāi lián shè yī sēng yuàn,wèi bo sōng lín jiè hè cháo。
空翠和岚当槛滴,午钟飘梵隔云敲。kōng cuì hé lán dāng kǎn dī,wǔ zhōng piāo fàn gé yún qiāo。
异花奇草看难遍,阵阵馀香入酒肴。yì huā qí cǎo kàn nán biàn,zhèn zhèn yú xiāng rù jiǔ yáo。

冯载赓招集滴翠山房同胡南征陈命美

李之世

踞石芘林任偃舒,一痕花影上衣裾。jù shí pí lín rèn yǎn shū,yī hén huā yǐng shàng yī jū。
几人把酒听山鸟,何处翻经响木鱼。jǐ rén bǎ jiǔ tīng shān niǎo,hé chù fān jīng xiǎng mù yú。
香馩嫩芽青茉莉,盘分细颖碧芙渠。xiāng fén nèn yá qīng mò lì,pán fēn xì yǐng bì fú qú。
明窗真觉无馀事,倘许闲窥帐里书。míng chuāng zhēn jué wú yú shì,tǎng xǔ xián kuī zhàng lǐ shū。