古诗词

有剖蛤蜊者满腹皆虫蛆再剖亦尔莫测其故余作歌示之

李之世

阎浮世界大海水,泡影光中化百族。yán fú shì jiè dà hǎi shuǐ,pào yǐng guāng zhōng huà bǎi zú。
皮毛齿角及鳞介,下至有头若无足。pí máo chǐ jiǎo jí lín jiè,xià zhì yǒu tóu ruò wú zú。
莫不含灵具至性,其中一一有佛慈。mò bù hán líng jù zhì xìng,qí zhōng yī yī yǒu fú cí。
佛慈众生无差别,佛相遍现亦如之。fú cí zhòng shēng wú chà bié,fú xiāng biàn xiàn yì rú zhī。
应缘度生垂化迹,不争其类争其时。yīng yuán dù shēng chuí huà jì,bù zhēng qí lèi zhēng qí shí。
迷人不解佛真性,敢向众生笺慧命。mí rén bù jiě fú zhēn xìng,gǎn xiàng zhòng shēng jiān huì mìng。
鸾刀一启性命悲,一日不启馋难支。luán dāo yī qǐ xìng mìng bēi,yī rì bù qǐ chán nán zhī。
弥天杀网张沙界,万劫相寻无尽期。mí tiān shā wǎng zhāng shā jiè,wàn jié xiāng xún wú jǐn qī。
诸佛名为可悯者,以杀止杀应难化。zhū fú míng wèi kě mǐn zhě,yǐ shā zhǐ shā yīng nán huà。
殷勤摘叶付儿啼,方便菩提证刀下。yīn qín zhāi yè fù ér tí,fāng biàn pú tí zhèng dāo xià。
枯壳相中转法轮,俨然大士现化身。kū ké xiāng zhōng zhuǎn fǎ lún,yǎn rán dà shì xiàn huà shēn。
河目珠眉光满月,璎珞伽黎妙入神。hé mù zhū méi guāng mǎn yuè,yīng luò gā lí miào rù shén。
竖儒不察其中义,只道形模偶相似。shù rú bù chá qí zhōng yì,zhǐ dào xíng mó ǒu xiāng shì。
肯信文殊累劫因,前身曾脱蛤蜊蜕。kěn xìn wén shū lèi jié yīn,qián shēn céng tuō há lí tuì。
云何馋腹竞啖吞,依然蜷壳食蛤蜊。yún hé chán fù jìng dàn tūn,yī rán quán ké shí há lí。
菩萨如来大悯伤,不示慈容示丑类。pú sà rú lái dà mǐn shāng,bù shì cí róng shì chǒu lèi。
双壳才开百蛆攒,细似牛毛簇似猬。shuāng ké cái kāi bǎi qū zǎn,xì shì niú máo cù shì wèi。
投之以水蠕蠕活,谛视良久生寒悸。tóu zhī yǐ shuǐ rú rú huó,dì shì liáng jiǔ shēng hán jì。
须臾更剖亦如斯,倾筐一掷沟与隧。xū yú gèng pōu yì rú sī,qīng kuāng yī zhì gōu yǔ suì。
此段因缘讵偶然,我云是佛显教权。cǐ duàn yīn yuán jù ǒu rán,wǒ yún shì fú xiǎn jiào quán。
众生业轻犹可度,一凛慈容信且坚。zhòng shēng yè qīng yóu kě dù,yī lǐn cí róng xìn qiě jiān。
辟如刽子逞刀手,见其父母刀亦捐。pì rú guì zi chěng dāo shǒu,jiàn qí fù mǔ dāo yì juān。
迷人业重佛不转,枉教善巧行方便。mí rén yè zhòng fú bù zhuǎn,wǎng jiào shàn qiǎo xíng fāng biàn。
咽喉火起业生贪,夺其所夺业不现。yàn hóu huǒ qǐ yè shēng tān,duó qí suǒ duó yè bù xiàn。
蚖蛔钻额蛆腐肠,对此何如尚敢尝。yuán huí zuān é qū fǔ cháng,duì cǐ hé rú shàng gǎn cháng。
翠盘有箸不能下,何用鸾刀重创伤。cuì pán yǒu zhù bù néng xià,hé yòng luán dāo zhòng chuàng shāng。
罪性空时莫问果,佛佛圆明珠颗颗。zuì xìng kōng shí mò wèn guǒ,fú fú yuán míng zhū kē kē。
就将蛤蜊比莲台,颗颗中具如来座。jiù jiāng há lí bǐ lián tái,kē kē zhōng jù rú lái zuò。
佛遍恒河沙界中,物物应与蛤蜊同。fú biàn héng hé shā jiè zhōng,wù wù yīng yǔ há lí tóng。
乍然悲喜生畏抑,是物皆现圣慈容。zhà rán bēi xǐ shēng wèi yì,shì wù jiē xiàn shèng cí róng。
有如贪喙恣豪嚼,钵盂净饭亦生虫。yǒu rú tān huì zì háo jué,bō yú jìng fàn yì shēng chóng。
此是如来秘密藏,芥子须弥纳万象。cǐ shì rú lái mì mì cáng,jiè zi xū mí nà wàn xiàng。
提出吹毛颔下刀,抉去空华目里障。tí chū chuī máo hàn xià dāo,jué qù kōng huá mù lǐ zhàng。
不然枯骨有何灵,猪齿白骨现佛形。bù rán kū gǔ yǒu hé líng,zhū chǐ bái gǔ xiàn fú xíng。
狞犬衔来不敢食,难道畜生不爱腥。níng quǎn xián lái bù gǎn shí,nán dào chù shēng bù ài xīng。
狗子有无佛性也,且扫涂抹几剡藤。gǒu zi yǒu wú fú xìng yě,qiě sǎo tú mǒ jǐ shàn téng。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

王侯德政咏

李之世

森森桃李自成蹊,罨映甘棠万树齐。sēn sēn táo lǐ zì chéng qī,yǎn yìng gān táng wàn shù qí。
共道太平信有象,弦歌声满岛城西。gòng dào tài píng xìn yǒu xiàng,xián gē shēng mǎn dǎo chéng xī。

王侯德政咏

李之世

湘帘如水静琴张,听得清音不下堂。xiāng lián rú shuǐ jìng qín zhāng,tīng dé qīng yīn bù xià táng。
百里仁风嘘海畔,沧波如拭漾荣光。bǎi lǐ rén fēng xū hǎi pàn,cāng bō rú shì yàng róng guāng。

王侯德政咏

李之世

群峰缥缈戴金鳌,万顷奔流喷玉涛。qún fēng piāo miǎo dài jīn áo,wàn qǐng bēn liú pēn yù tāo。
瘴雨蛮烟清似洗,扶桑捧出日轮高。zhàng yǔ mán yān qīng shì xǐ,fú sāng pěng chū rì lún gāo。

王侯德政咏

李之世

鲸鲵东徙燧烟消,海国风生杀气遥。jīng ní dōng xǐ suì yān xiāo,hǎi guó fēng shēng shā qì yáo。
一自伏波南渡后,狂澜谁更树铜标。yī zì fú bō nán dù hòu,kuáng lán shuí gèng shù tóng biāo。

王侯德政咏

李之世

秦镜高悬照胆明,圜扉风静不闻声。qín jìng gāo xuán zhào dǎn míng,huán fēi fēng jìng bù wén shēng。
凭将一掬溟波水,来洗人间冤滞情。píng jiāng yī jū míng bō shuǐ,lái xǐ rén jiān yuān zhì qíng。

王侯德政咏

李之世

海门休道一丸封,黎母江前五指峰。hǎi mén xiū dào yī wán fēng,lí mǔ jiāng qián wǔ zhǐ fēng。
飞蜃昔闻成幻市,断鳌今见驾崇墉。fēi shèn xī wén chéng huàn shì,duàn áo jīn jiàn jià chóng yōng。

王侯德政咏

李之世

青郊如染遍桑麻,烟火茆茨几万家。qīng jiāo rú rǎn biàn sāng má,yān huǒ máo cí jǐ wàn jiā。
夜户不惊眠犬静,山鸡时啄野桃花。yè hù bù jīng mián quǎn jìng,shān jī shí zhuó yě táo huā。

王侯德政咏

李之世

皇恩浩浩海波宽,谩说山城借枳鸾。huáng ēn hào hào hǎi bō kuān,mán shuō shān chéng jiè zhǐ luán。
九译梯航同捧日,彩凫飞处即长安。jiǔ yì tī háng tóng pěng rì,cǎi fú fēi chù jí zhǎng ān。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

若个闲人肯住山,青山半老利名关。ruò gè xián rén kěn zhù shān,qīng shān bàn lǎo lì míng guān。
城隅遂垞深深地,恰可乘间一买闲。chéng yú suì chá shēn shēn dì,qià kě chéng jiān yī mǎi xián。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

闲居信不可无楼,且搆飞甍傍小邱。xián jū xìn bù kě wú lóu,qiě gòu fēi méng bàng xiǎo qiū。
楼外青山楼里月,莫教凡客坐当头。lóu wài qīng shān lóu lǐ yuè,mò jiào fán kè zuò dāng tóu。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

森森苔径绿荫繁,白板双支今始门。sēn sēn tái jìng lǜ yīn fán,bái bǎn shuāng zhī jīn shǐ mén。
竹里茶烟和露掩,山禽到此也忘喧。zhú lǐ chá yān hé lù yǎn,shān qín dào cǐ yě wàng xuān。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

后置素床前棐几,中间对立我和伊。hòu zhì sù chuáng qián fěi jǐ,zhōng jiān duì lì wǒ hé yī。
主人心手双闲处,剪下芭蕉叶叶时。zhǔ rén xīn shǒu shuāng xián chù,jiǎn xià bā jiāo yè yè shí。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

束之高阁有何用,货向人间不值钱。shù zhī gāo gé yǒu hé yòng,huò xiàng rén jiān bù zhí qián。
权与蠹鱼分一饱,枉教人认夙生缘。quán yǔ dù yú fēn yī bǎo,wǎng jiào rén rèn sù shēng yuán。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

软风微雨韵轻扬,半为花神洗俗妆。ruǎn fēng wēi yǔ yùn qīng yáng,bàn wèi huā shén xǐ sú zhuāng。
径里苍苔堆不尽,流莺衔上薜萝墙。jìng lǐ cāng tái duī bù jǐn,liú yīng xián shàng bì luó qiáng。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

偶从火宅咏凉天。ǒu cóng huǒ zhái yǒng liáng tiān。
月挂兰梢个个圆。yuè guà lán shāo gè gè yuán。
此是瑶台真乐国,银湾浩浩漾婵娟。cǐ shì yáo tái zhēn lè guó,yín wān hào hào yàng chán juān。