古诗词

九莲歌赠冯载赓

李之世

我闻西方极乐天,九品莲台九品莲。wǒ wén xī fāng jí lè tiān,jiǔ pǐn lián tái jiǔ pǐn lián。
栏楯七重围宝树,重重帝网空中悬。lán dùn qī zhòng wéi bǎo shù,zhòng zhòng dì wǎng kōng zhōng xuán。
西方极乐真难状,苦海众生尽回向。xī fāng jí lè zhēn nán zhuàng,kǔ hǎi zhòng shēng jǐn huí xiàng。
识风鼓浪欲河深,谁向龙宫窥海藏。shí fēng gǔ làng yù hé shēn,shuí xiàng lóng gōng kuī hǎi cáng。
龙宫金阙贝为楼,斮鳌四足奠中流。lóng gōng jīn quē bèi wèi lóu,cuò áo sì zú diàn zhōng liú。
神洲列岛琼居一,缥缈随波海面浮。shén zhōu liè dǎo qióng jū yī,piāo miǎo suí bō hǎi miàn fú。
一片红轮挂树上,八面无风摇碧浪。yī piàn hóng lún guà shù shàng,bā miàn wú fēng yáo bì làng。
五指嵬嵬高戟天,捧出玉毫真佛相。wǔ zhǐ wéi wéi gāo jǐ tiān,pěng chū yù háo zhēn fú xiāng。
瓶持甘露洒琉璃,手翳芙蕖跨白象。píng chí gān lù sǎ liú lí,shǒu yì fú qú kuà bái xiàng。
我曾折芦一问津,彼岸茫茫隔世尘。wǒ céng zhé lú yī wèn jīn,bǐ àn máng máng gé shì chén。
偶逢居士掀髯笑,笑指莲花是夙因。ǒu féng jū shì xiān rán xiào,xiào zhǐ lián huā shì sù yīn。
精庐也傍莲庵侧,滴翠门前摇冷碧。jīng lú yě bàng lián ān cè,dī cuì mén qián yáo lěng bì。
维摩斗室一匡床,藏尽世界人不识。wéi mó dòu shì yī kuāng chuáng,cáng jǐn shì jiè rén bù shí。
度世缘深入世闲,浴日扶天手一只。dù shì yuán shēn rù shì xián,yù rì fú tiān shǒu yī zhǐ。
暂将高韵寄琴书,雅有闲情课水石。zàn jiāng gāo yùn jì qín shū,yǎ yǒu xián qíng kè shuǐ shí。
昙花如掌卜成林,酌水餐霞养道心。tán huā rú zhǎng bo chéng lín,zhuó shuǐ cān xiá yǎng dào xīn。
我来不语拈花笑,君抚无弦七尺琴。wǒ lái bù yǔ niān huā xiào,jūn fǔ wú xián qī chǐ qín。
落日衔山风在牖,竹里茶香烟缕缕。luò rì xián shān fēng zài yǒu,zhú lǐ chá xiāng yān lǚ lǚ。
雨觥我筹忘主宾,抹月批风笔如帚。yǔ gōng wǒ chóu wàng zhǔ bīn,mǒ yuè pī fēng bǐ rú zhǒu。
隔壁分来是佛灯,昏衢一点明于昼。gé bì fēn lái shì fú dēng,hūn qú yī diǎn míng yú zhòu。
海潮三丈梵流音,破云隐隐木鱼吼。hǎi cháo sān zhàng fàn liú yīn,pò yún yǐn yǐn mù yú hǒu。
滴翠山房九莲庵,截断芘刍未许谈。dī cuì shān fáng jiǔ lián ān,jié duàn pí chú wèi xǔ tán。
同君共拈无言偈,胡床静里且须参。tóng jūn gòng niān wú yán jì,hú chuáng jìng lǐ qiě xū cān。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

为何凝生题十九首遂垞

李之世

尘忙每叹驹光促,山静方知鸟历长。chén máng měi tàn jū guāng cù,shān jìng fāng zhī niǎo lì zhǎng。
识得坡翁过活法,等闲休把日头量。shí dé pō wēng guò huó fǎ,děng xián xiū bǎ rì tóu liàng。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

水鉴澄漪月鉴潭,明明光景递相涵。shuǐ jiàn chéng yī yuè jiàn tán,míng míng guāng jǐng dì xiāng hán。
繇来此相非和合,现出空轮与客参。yáo lái cǐ xiāng fēi hé hé,xiàn chū kōng lún yǔ kè cān。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

我有一庵名曰泡,君今作室像之螺。wǒ yǒu yī ān míng yuē pào,jūn jīn zuò shì xiàng zhī luó。
两地盈盈波宛宛,水光月色较谁多。liǎng dì yíng yíng bō wǎn wǎn,shuǐ guāng yuè sè jiào shuí duō。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

移来叶叶带苍云,仿佛涛声寺畔闻。yí lái yè yè dài cāng yún,fǎng fú tāo shēng sì pàn wén。
佛腊松龄都不记,镌题但认老僧分。fú là sōng líng dōu bù jì,juān tí dàn rèn lǎo sēng fēn。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

分明素影澹盈盈,浣向澄波分外清。fēn míng sù yǐng dàn yíng yíng,huàn xiàng chéng bō fēn wài qīng。
谁与主人同濯魄,坐看池上月华生。shuí yǔ zhǔ rén tóng zhuó pò,zuò kàn chí shàng yuè huá shēng。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

佛法无边讵有邻,强将和合说缘因。fú fǎ wú biān jù yǒu lín,qiáng jiāng hé hé shuō yuán yīn。
悟来是一原非二,佛在虚空也化尘。wù lái shì yī yuán fēi èr,fú zài xū kōng yě huà chén。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

炎境趋人著甚忙,挥来褦襶汗如浆。yán jìng qū rén zhù shén máng,huī lái nài dài hàn rú jiāng。
君家纵有迎凉坐,输我寒毡一味凉。jūn jiā zòng yǒu yíng liáng zuò,shū wǒ hán zhān yī wèi liáng。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

苦吟长吉似秋蝉,老米名颠笔不颠。kǔ yín zhǎng jí shì qiū chán,lǎo mǐ míng diān bǐ bù diān。
墨沈精魂疑未散,冷香残烬话前缘。mò shěn jīng hún yí wèi sàn,lěng xiāng cán jìn huà qián yuán。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

常闻华表人成鹤,见说孤山鹤似人。cháng wén huá biǎo rén chéng hè,jiàn shuō gū shān hè shì rén。
为鹤为人一间耳,试从云水问分身。wèi hè wèi rén yī jiān ěr,shì cóng yún shuǐ wèn fēn shēn。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

谈锋才起合销魂,世事如何到耳根。tán fēng cái qǐ hé xiāo hún,shì shì rú hé dào ěr gēn。
好把胡绵双塞耳,曰馀无听尔休言。hǎo bǎ hú mián shuāng sāi ěr,yuē yú wú tīng ěr xiū yán。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

车轮生耳马蹄僵,世路驱人不可当。chē lún shēng ěr mǎ tí jiāng,shì lù qū rén bù kě dāng。
唯有至人堪息影,止止之中是吉祥。wéi yǒu zhì rén kān xī yǐng,zhǐ zhǐ zhī zhōng shì jí xiáng。

为何凝生题十九首遂垞

李之世

世上笑啼半假真,问君笑脸向谁人。shì shàng xiào tí bàn jiǎ zhēn,wèn jūn xiào liǎn xiàng shuí rén。
风前对客娑娑舞,笑罢还疑亦起嗔。fēng qián duì kè suō suō wǔ,xiào bà hái yí yì qǐ chēn。

立春前一日独酌花下漫兴

李之世

春脚嫌寒不肯临,陈苔委叶径阴阴。chūn jiǎo xián hán bù kěn lín,chén tái wěi yè jìng yīn yīn。
瓦盘盛得屠苏酒,持向玉兰花下斟。wǎ pán shèng dé tú sū jiǔ,chí xiàng yù lán huā xià zhēn。

立春前一日独酌花下漫兴

李之世

水烟山霭尽春情,不但花容与鸟声。shuǐ yān shān ǎi jǐn chūn qíng,bù dàn huā róng yǔ niǎo shēng。
篱壁风光人不管,土牛看罢趁街行。lí bì fēng guāng rén bù guǎn,tǔ niú kàn bà chèn jiē xíng。

立春前一日独酌花下漫兴

李之世

景寂人闲喜得兼,绝浓峰色又当檐。jǐng jì rén xián xǐ dé jiān,jué nóng fēng sè yòu dāng yán。
红梅未放春消息,移向山窗护布帘。hóng méi wèi fàng chūn xiāo xī,yí xiàng shān chuāng hù bù lián。