古诗词

摘荔枝和谢欧阳晦夫

李之世

往来四海五经年,制得沉香黑角冠。wǎng lái sì hǎi wǔ jīng nián,zhì dé chén xiāng hēi jiǎo guān。
土人笑指私相诧,赠我抺额青花缦。tǔ rén xiào zhǐ sī xiāng chà,zèng wǒ mèi é qīng huā màn。
白藤细笠黄皮屐,我今暂与俗相安。bái téng xì lì huáng pí jī,wǒ jīn zàn yǔ sú xiāng ān。
从来入俗须从俗,且与扬波泛其澜。cóng lái rù sú xū cóng sú,qiě yǔ yáng bō fàn qí lán。
万安藤枕细且滑,定安草簟冰纹寒。wàn ān téng zhěn xì qiě huá,dìng ān cǎo diàn bīng wén hán。
携之花阴供午睡,要与家山一样看。xié zhī huā yīn gōng wǔ shuì,yào yǔ jiā shān yī yàng kàn。
海风啸林夏不热,荔枝五月遍冈峦。hǎi fēng xiào lín xià bù rè,lì zhī wǔ yuè biàn gāng luán。
脱冠戴笠游其下,新衣黎葛轻如纨。tuō guān dài lì yóu qí xià,xīn yī lí gé qīng rú wán。
三杯粘酒颓然醉,先生颜赛荔枝丹。sān bēi zhān jiǔ tuí rán zuì,xiān shēng yán sài lì zhī dān。
倾筐倒来携满袖,饱啖还解带围宽。qīng kuāng dào lái xié mǎn xiù,bǎo dàn hái jiě dài wéi kuān。
东坡韶腹佞其舌,作词翻笑海翁酸。dōng pō sháo fù nìng qí shé,zuò cí fān xiào hǎi wēng suān。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

题主人园馆

李之世

华池浸水澹漫漫,隔岸云阴隐翠峦。huá chí jìn shuǐ dàn màn màn,gé àn yún yīn yǐn cuì luán。
为爱谢庭风物好,满林新种碧琅玕。wèi ài xiè tíng fēng wù hǎo,mǎn lín xīn zhǒng bì láng gān。

初渡江书寄故园

李之世

渡尽长江万里津,岭梅溪柳几株新。dù jǐn zhǎng jiāng wàn lǐ jīn,lǐng méi xī liǔ jǐ zhū xīn。
故园无恙芳菲在,草色青青似怨人。gù yuán wú yàng fāng fēi zài,cǎo sè qīng qīng shì yuàn rén。

书折梅亭

李之世

采采寒香把赠频,一枝犹带故园春。cǎi cǎi hán xiāng bǎ zèng pín,yī zhī yóu dài gù yuán chūn。
凭将驿使传消息,为谢京华久客人。píng jiāng yì shǐ chuán xiāo xī,wèi xiè jīng huá jiǔ kè rén。

悼女

李之世

泡影空华亦幻缘,来如一梦去如烟。pào yǐng kōng huá yì huàn yuán,lái rú yī mèng qù rú yān。
人间自有伤心泪,莫道蜉蝣十二年。rén jiān zì yǒu shāng xīn lèi,mò dào fú yóu shí èr nián。

悼女

李之世

每逢节候一兴悲,阿母来辰去忌时。měi féng jié hòu yī xīng bēi,ā mǔ lái chén qù jì shí。
转眼七年弹指过,吞声重续悼亡诗。zhuǎn yǎn qī nián dàn zhǐ guò,tūn shēng zhòng xù dào wáng shī。

悼女

李之世

刀尺闲抛委箧尘,犹馀丝缕一般新。dāo chǐ xián pāo wěi qiè chén,yóu yú sī lǚ yī bān xīn。
把来传玩人惊诧,却道分明腕有神。bǎ lái chuán wán rén jīng chà,què dào fēn míng wàn yǒu shén。

悼女

李之世

桐叶拈来赋小诗,曲栏对月赏花时。tóng yè niān lái fù xiǎo shī,qū lán duì yuè shǎng huā shí。
如今花发空庭月,只有寒螀泣露枝。rú jīn huā fā kōng tíng yuè,zhǐ yǒu hán jiāng qì lù zhī。

悼女

李之世

晨妆才罢倚花前,牙管濡毫榻旧笺。chén zhuāng cái bà yǐ huā qián,yá guǎn rú háo tà jiù jiān。
茶灶未寒香未烬,碧窗闲锁日如年。chá zào wèi hán xiāng wèi jìn,bì chuāng xián suǒ rì rú nián。

悼女

李之世

阿弟趋庭尔问奇,何来片语解人颐。ā dì qū tíng ěr wèn qí,hé lái piàn yǔ jiě rén yí。
闲房静放葳蕤钥,绛幂笼灯写父诗。xián fáng jìng fàng wēi ruí yào,jiàng mì lóng dēng xiě fù shī。

悼女

李之世

穗帐胧胧烛影斜,胆瓶依旧供时花。suì zhàng lóng lóng zhú yǐng xié,dǎn píng yī jiù gōng shí huā。
夜阑仿佛闻歌笑,犹忆中庭玩月华。yè lán fǎng fú wén gē xiào,yóu yì zhōng tíng wán yuè huá。

悼女

李之世

闷来无处可招魂,花里寻香月里痕。mèn lái wú chù kě zhāo hún,huā lǐ xún xiāng yuè lǐ hén。
茉莉满庭闻未况,水光疑晓又疑昏。mò lì mǎn tíng wén wèi kuàng,shuǐ guāng yí xiǎo yòu yí hūn。

悼女

李之世

盥手案头谱药方,为怜多病礼医王。guàn shǒu àn tóu pǔ yào fāng,wèi lián duō bìng lǐ yī wáng。
生来未悟身同幻,供佛曾烧永寿香。shēng lái wèi wù shēn tóng huàn,gōng fú céng shāo yǒng shòu xiāng。

悼女

李之世

清溪曲曲水悠悠,红叶西风几度秋。qīng xī qū qū shuǐ yōu yōu,hóng yè xī fēng jǐ dù qiū。
此日临风伤往事,两行衰泪似溪流。cǐ rì lín fēng shāng wǎng shì,liǎng xíng shuāi lèi shì xī liú。

悼女

李之世

箧里遗编手自摩,数痕铅黛点烟螺。qiè lǐ yí biān shǒu zì mó,shù hén qiān dài diǎn yān luó。
愁来病眼那堪阅,消得寒灯泪几多。chóu lái bìng yǎn nà kān yuè,xiāo dé hán dēng lèi jǐ duō。

悼女

李之世

阿母坟前是尔坟,虚空谁识幻来因。ā mǔ fén qián shì ěr fén,xū kōng shuí shí huàn lái yīn。
游魂若返众香国,应念衰残火宅人。yóu hún ruò fǎn zhòng xiāng guó,yīng niàn shuāi cán huǒ zhái rén。