古诗词

思远篇

李之世

望美人兮隔江浔,河汉迥兮邈以深。wàng měi rén xī gé jiāng xún,hé hàn jiǒng xī miǎo yǐ shēn。
霜高兮窅窅,月永兮沈沈。shuāng gāo xī yǎo yǎo,yuè yǒng xī shěn shěn。
沉吟兮未极。chén yín xī wèi jí。
泪潺湲兮沾臆。lèi chán yuán xī zhān yì。
江有沚兮又有蓠。jiāng yǒu zhǐ xī yòu yǒu lí。
我思君兮君自知。wǒ sī jūn xī jūn zì zhī。
心不同兮情易携。xīn bù tóng xī qíng yì xié。
不敢怨兮私自悲。bù gǎn yuàn xī sī zì bēi。
桂棹兮鼓兰枻,中流兮吹参差。guì zhào xī gǔ lán yì,zhōng liú xī chuī cān chà。
君不听兮愁绝,欲往渡兮逶迤。jūn bù tīng xī chóu jué,yù wǎng dù xī wēi yí。

李之世

李之世,字长度,号鹤汀。新会东亭人。以麟子。明神宗万历三十四年(一六〇六)举人。晚年始就琼山教谕,迁池州府推官。未几移疾罢归。著作极多,有《圭山副藏》、《剩山水房漫稿》、及《北游》、《南归》、《雪航》、《家园》、《泡庵》、《朱崖》、《息庵》、《水竹洞》、《不住庵》诸集。传世者有《鹤汀集》十卷,其中诗集七卷、文集二卷,卷一〇附录其弟李之标文度《凫渚集》。原刻《朱厓集》,一集《浮槎草》,二集《可庐草》,三集《歇园草》,四集《和苏草》,五集《韵语》,今已不传,惟附见于《鹤汀集》之中。《鹤汀集》前有李本宁《圭山副藏叙》、韩上桂《北游草叙》二文,可供参考。康熙《新会县志·艺文下》录其诗三十一首、清温汝能《粤东诗海》八首,《明诗纪事》六首。《鹤汀集》录有邑志小传、清道光《广东通志》卷二八一有传。 李之世的作品>>

猜您喜欢

游玄妙观阅宣和碑

李之世

斜阳荒陇草芊芊,遗搆犹存数尺椽。xié yáng huāng lǒng cǎo qiān qiān,yí gòu yóu cún shù chǐ chuán。
扪碣始知宋日月,览图曾忆汉山川。mén jié shǐ zhī sòng rì yuè,lǎn tú céng yì hàn shān chuān。
莺花别领暄寒候,混沌谁司开凿权。yīng huā bié lǐng xuān hán hòu,hùn dùn shuí sī kāi záo quán。
逢著阿僧难向说,一龛灯对古堂前。féng zhù ā sēng nán xiàng shuō,yī kān dēng duì gǔ táng qián。

读答玄亮松坛诗草有赠

李之世

松鬣摇风韵最清,如何纸上作松鸣。sōng liè yáo fēng yùn zuì qīng,rú hé zhǐ shàng zuò sōng míng。
海潮夜梵三千丈,哀角危楼十五声。hǎi cháo yè fàn sān qiān zhàng,āi jiǎo wēi lóu shí wǔ shēng。
流出空山泉自语,飘残明月雁孤横。liú chū kōng shān quán zì yǔ,piāo cán míng yuè yàn gū héng。
莫言俗耳听无准,还有松坛是主盟。mò yán sú ěr tīng wú zhǔn,hái yǒu sōng tán shì zhǔ méng。

送胡南征还皖城

李之世

浮上海踪动隔年,归心忽系绿杨烟。fú shàng hǎi zōng dòng gé nián,guī xīn hū xì lǜ yáng yān。
锦袍白马嘶芳甸,翠管银筝上画船。jǐn páo bái mǎ sī fāng diān,cuì guǎn yín zhēng shàng huà chuán。
岭海交游新臭味,燕台花月旧因缘。lǐng hǎi jiāo yóu xīn chòu wèi,yàn tái huā yuè jiù yīn yuán。
奚囊收拾江山去,又向云中扬玉鞭。xī náng shōu shí jiāng shān qù,yòu xiàng yún zhōng yáng yù biān。

送汪尔含还新安兼讯白下旧游用命美韵

李之世

濒行揽袂意何与,丹荔炎云映客裾。bīn xíng lǎn mèi yì hé yǔ,dān lì yán yún yìng kè jū。
箧有牙琴应奏水,袖携冯剑岂弹鱼。qiè yǒu yá qín yīng zòu shuǐ,xiù xié féng jiàn qǐ dàn yú。
天边屡换朱厓月,海外难传白下书。tiān biān lǚ huàn zhū yá yuè,hǎi wài nán chuán bái xià shū。
君去我留成底事,可谁看竹到精庐。jūn qù wǒ liú chéng dǐ shì,kě shuí kàn zhú dào jīng lú。

送汪尔含还新安兼讯白下旧游用命美韵

李之世

荷香冉冉扑征辕,软雨柔风泛绿尊。hé xiāng rǎn rǎn pū zhēng yuán,ruǎn yǔ róu fēng fàn lǜ zūn。
茉莉有香传陆贾,葡萄无种忆张骞。mò lì yǒu xiāng chuán lù jiǎ,pú táo wú zhǒng yì zhāng qiān。
闲依榕幕唯吟柳,梦逐莱裾亦绕萱。xián yī róng mù wéi yín liǔ,mèng zhú lái jū yì rào xuān。
南北路岐堪一叹,可能相别不销魂。nán běi lù qí kān yī tàn,kě néng xiāng bié bù xiāo hún。

送汪尔含还新安兼讯白下旧游用命美韵

李之世

南溟贴汉淼无涯,蚌腹鳌肩万丈霞。nán míng tiē hàn miǎo wú yá,bàng fù áo jiān wàn zhàng xiá。
怪石沈波生铁树,咸潮著岸尽盐花。guài shí shěn bō shēng tiě shù,xián cháo zhù àn jǐn yán huā。
三山浮水人如鹤,五夜冲星剑是蛇。sān shān fú shuǐ rén rú hè,wǔ yè chōng xīng jiàn shì shé。
归去黄山寻旧隐,为言蓬岛得金砂。guī qù huáng shān xún jiù yǐn,wèi yán péng dǎo dé jīn shā。

送汪尔含还新安兼讯白下旧游用命美韵

李之世

残山剩水几豪吟,盘礴看君一解襟。cán shān shèng shuǐ jǐ háo yín,pán bó kàn jūn yī jiě jīn。
青海留书将别泪,白云飞梦远游心。qīng hǎi liú shū jiāng bié lèi,bái yún fēi mèng yuǎn yóu xīn。
行边荔子偏垂赤,到日槐芽已换金。xíng biān lì zi piān chuí chì,dào rì huái yá yǐ huàn jīn。
若过秦淮应息桨,画船烟月底般深。ruò guò qín huái yīng xī jiǎng,huà chuán yān yuè dǐ bān shēn。

哭潘孟与

李之世

闲听阴虫绕砌鸣,悲来欲恸强吞声。xián tīng yīn chóng rào qì míng,bēi lái yù tòng qiáng tūn shēng。
伊人已作经旬别,泉路今知第几程。yī rén yǐ zuò jīng xún bié,quán lù jīn zhī dì jǐ chéng。
浪把前途伤幻梦,难将后会订缘生。làng bǎ qián tú shāng huàn mèng,nán jiāng hòu huì dìng yuán shēng。
骑鲸若向三山去,应踏金鏊顶上行。qí jīng ruò xiàng sān shān qù,yīng tà jīn ào dǐng shàng xíng。

哭潘孟与

李之世

绝世才华出世姿,即论风雅忝吾师。jué shì cái huá chū shì zī,jí lùn fēng yǎ tiǎn wú shī。
酒缘涉趣沾唇浅,文写灵心落纸奇。jiǔ yuán shè qù zhān chún qiǎn,wén xiě líng xīn luò zhǐ qí。
兰化香留终自远,琴亡韵窅可谁知。lán huà xiāng liú zhōng zì yuǎn,qín wáng yùn yǎo kě shuí zhī。
冷肠消得些些泪,洒向君前偏海湄。lěng cháng xiāo dé xiē xiē lèi,sǎ xiàng jūn qián piān hǎi méi。

哭潘孟与

李之世

鹤矫龙昂讵可驯,暂留爪甲也惊人。hè jiǎo lóng áng jù kě xùn,zàn liú zhǎo jiǎ yě jīng rén。
荣华木槿堪观世,坚脆芭蕉合喻身。róng huá mù jǐn kān guān shì,jiān cuì bā jiāo hé yù shēn。
冻石一枚分虿尾,澄笺数夹隐鱼鳞。dòng shí yī méi fēn chài wěi,chéng jiān shù jiā yǐn yú lín。
缄题箧里时时吼,始信文章恰有神。jiān tí qiè lǐ shí shí hǒu,shǐ xìn wén zhāng qià yǒu shén。

哭潘孟与

李之世

尔汝形骸顿可捐,论心直到古人前。ěr rǔ xíng hái dùn kě juān,lùn xīn zhí dào gǔ rén qián。
诗闻鲤也趋庭日,痛似回兮厄运年。shī wén lǐ yě qū tíng rì,tòng shì huí xī è yùn nián。
南海有珠光坠地,北溟无翼上摩天。nán hǎi yǒu zhū guāng zhuì dì,běi míng wú yì shàng mó tiān。
邮亭尚记篝灯话,一噱新编待子传。yóu tíng shàng jì gōu dēng huà,yī jué xīn biān dài zi chuán。

哭潘孟与

李之世

兰径微飔曳短裾,每因退院过精庐。lán jìng wēi sī yè duǎn jū,měi yīn tuì yuàn guò jīng lú。
几人白醉同看茗,雅有玄言不及书。jǐ rén bái zuì tóng kàn míng,yǎ yǒu xuán yán bù jí shū。
社结莲花今已矣,名垂竹素竟何如。shè jié lián huā jīn yǐ yǐ,míng chuí zhú sù jìng hé rú。
酒炉便尔河山隔,从此山堂草丈馀。jiǔ lú biàn ěr hé shān gé,cóng cǐ shān táng cǎo zhàng yú。

哭潘孟与

李之世

宋代流泉今好在,井飘金粟古龙湫。sòng dài liú quán jīn hǎo zài,jǐng piāo jīn sù gǔ lóng jiǎo。
当年载酒俱陈迹,此际凭谁续胜游。dāng nián zài jiǔ jù chén jì,cǐ jì píng shuí xù shèng yóu。
夜竹一痕深有露,渚莲数片不禁秋。yè zhú yī hén shēn yǒu lù,zhǔ lián shù piàn bù jìn qiū。
空留醉笔题岩石,无复羊何共唱酬。kōng liú zuì bǐ tí yán shí,wú fù yáng hé gòng chàng chóu。

哭潘孟与

李之世

疏柳为衙草结庵,门开荒径亦三三。shū liǔ wèi yá cǎo jié ān,mén kāi huāng jìng yì sān sān。
诗催击钵飞毫和,辩送悬河捉麈谈。shī cuī jī bō fēi háo hé,biàn sòng xuán hé zhuō zhǔ tán。
儗介名山凭两屐,从酣巧鸟唤双柑。nǐ jiè míng shān píng liǎng jī,cóng hān qiǎo niǎo huàn shuāng gān。
风流转觉随波去,韵事于今遍海南。fēng liú zhuǎn jué suí bō qù,yùn shì yú jīn biàn hǎi nán。

哭潘孟与

李之世

风轮阵马叹时光,转悟空华礼法王。fēng lún zhèn mǎ tàn shí guāng,zhuǎn wù kōng huá lǐ fǎ wáng。
勾漏漫传丹有井,维摩休道病留方。gōu lòu màn chuán dān yǒu jǐng,wéi mó xiū dào bìng liú fāng。
高秋鸿鹄先垂翅,半夜奎娄顿掩芒。gāo qiū hóng gǔ xiān chuí chì,bàn yè kuí lóu dùn yǎn máng。
细简帐前书万帙,有儿差得胜中郎。xì jiǎn zhàng qián shū wàn zhì,yǒu ér chà dé shèng zhōng láng。