古诗词

平断藤峡诗

韩雍

人言断藤峡,险峻天下少。rén yán duàn téng xiá,xiǎn jùn tiān xià shǎo。
我视断藤峡,培塿一拳小。wǒ shì duàn téng xiá,péi lǒu yī quán xiǎo。
蜂屯蚁聚千万家,跣足蓬头尽猺獠。fēng tún yǐ jù qiān wàn jiā,xiǎn zú péng tóu jǐn yáo liáo。
数十年来肆猖獗,三广生民苦骚扰。shù shí nián lái sì chāng jué,sān guǎng shēng mín kǔ sāo rǎo。
五征不克势益张,处处孤城未能保。wǔ zhēng bù kè shì yì zhāng,chù chù gū chéng wèi néng bǎo。
圣皇当天赫然怒,选将提兵奉天讨。shèng huáng dāng tiān hè rán nù,xuǎn jiāng tí bīng fèng tiān tǎo。
内外群公总豪杰,百万精兵雄矫矫。nèi wài qún gōng zǒng háo jié,bǎi wàn jīng bīng xióng jiǎo jiǎo。
共言困守非良图,必欲长驱且深捣。gòng yán kùn shǒu fēi liáng tú,bì yù zhǎng qū qiě shēn dǎo。
雷霆砰訇鬼神怒,几日群山尽倾倒。léi tíng pēng hōng guǐ shén nù,jǐ rì qún shān jǐn qīng dào。
百鍊钢刀破新竹,万里长风振枯槁。bǎi liàn gāng dāo pò xīn zhú,wàn lǐ zhǎng fēng zhèn kū gǎo。
岩居穴处皆荡焚,瘴雾蛮烟都汛扫。yán jū xué chù jiē dàng fén,zhàng wù mán yān dōu xùn sǎo。
积尸如山血如川,诛夷只许留襁褓。jī shī rú shān xuè rú chuān,zhū yí zhǐ xǔ liú qiǎng bǎo。
兔窜狐奔网罗密,我军追戮如芟草。tù cuàn hú bēn wǎng luó mì,wǒ jūn zhuī lù rú shān cǎo。
大藤根株悉已断,五岭封疆真再造。dà téng gēn zhū xī yǐ duàn,wǔ lǐng fēng jiāng zhēn zài zào。
振旅班师归柳营,黄童白叟迎遮道。zhèn lǚ bān shī guī liǔ yíng,huáng tóng bái sǒu yíng zhē dào。
自言固望来苏久,不图便见成功早。zì yán gù wàng lái sū jiǔ,bù tú biàn jiàn chéng gōng zǎo。
从今水陆是通衢,来去行人免迂绕。cóng jīn shuǐ lù shì tōng qú,lái qù xíng rén miǎn yū rào。
有田可耕山可樵,共享承平永安好。yǒu tián kě gēng shān kě qiáo,gòng xiǎng chéng píng yǒng ān hǎo。
圣皇睿算天助顺,群公整顿南荒了。shèng huáng ruì suàn tiān zhù shùn,qún gōng zhěng dùn nán huāng le。
丰功伟绩万古传,附骥成名愧台老。fēng gōng wěi jì wàn gǔ chuán,fù jì chéng míng kuì tái lǎo。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

赵伯颙别驾迎师九江一见欢甚陪款旬日别去因赠二诗道予志兼东翁方伯林宪使旧友

韩雍

雄兵百万沂长江,鼓吹喧阗导羽幢。xióng bīng bǎi wàn yí zhǎng jiāng,gǔ chuī xuān tián dǎo yǔ chuáng。
五岭只期明日度,三苗应是望风降。wǔ lǐng zhǐ qī míng rì dù,sān miáo yīng shì wàng fēng jiàng。
天连楚水青于靛,船过庐山翠入窗。tiān lián chǔ shuǐ qīng yú diàn,chuán guò lú shān cuì rù chuāng。
寄语相知藩臬长,好传书札到南邦。jì yǔ xiāng zhī fān niè zhǎng,hǎo chuán shū zhá dào nán bāng。

再次韵奉彦卿

韩雍

暑雨霏微天未开,万艘泊处净无埃。shǔ yǔ fēi wēi tiān wèi kāi,wàn sōu pō chù jìng wú āi。
长沙有客能经国,举世何人解惜才。zhǎng shā yǒu kè néng jīng guó,jǔ shì hé rén jiě xī cái。
咫尺闲居千里隔,相将恩诏一时来。zhǐ chǐ xián jū qiān lǐ gé,xiāng jiāng ēn zhào yī shí lái。
嗟予重有同升愿,夜夜劳神望上台。jiē yǔ zhòng yǒu tóng shēng yuàn,yè yè láo shén wàng shàng tái。

赠别钟职方鼎

韩雍

远统王师伐叛夷,犒师深喜是心知。yuǎn tǒng wáng shī fá pàn yí,kào shī shēn xǐ shì xīn zhī。
联舟一月多谈笑,解缆明朝又别离。lián zhōu yī yuè duō tán xiào,jiě lǎn míng cháo yòu bié lí。
岭表风尘君莫虑,江东云树我常思。lǐng biǎo fēng chén jūn mò lǜ,jiāng dōng yún shù wǒ cháng sī。
凯还有日重相会,应说欢情胜旧时。kǎi hái yǒu rì zhòng xiāng huì,yīng shuō huān qíng shèng jiù shí。

次赵征夷韵送焦员外

韩雍

相逢一笑凤凰台,万里长江并棹来。xiāng féng yī xiào fèng huáng tái,wàn lǐ zhǎng jiāng bìng zhào lái。
赐劳能宣明主惠,变通真是济时才。cì láo néng xuān míng zhǔ huì,biàn tōng zhēn shì jì shí cái。
驿亭樽酒辞清晓,使者星光接上台。yì tíng zūn jiǔ cí qīng xiǎo,shǐ zhě xīng guāng jiē shàng tái。
当道如询岭表事,皇威定欲剪荒莱。dāng dào rú xún lǐng biǎo shì,huáng wēi dìng yù jiǎn huāng lái。

次韵答李司马用初二首

韩雍

古道休谈陈与雷,高情今也惜非才。gǔ dào xiū tán chén yǔ léi,gāo qíng jīn yě xī fēi cái。
风尘岭表心应念,云树江东首重回。fēng chén lǐng biǎo xīn yīng niàn,yún shù jiāng dōng shǒu zhòng huí。
奏凯只须闲里听,流光何惜暗中催。zòu kǎi zhǐ xū xián lǐ tīng,liú guāng hé xī àn zhōng cuī。
丈夫有志轻离别,常笑曹公赋七哀。zhàng fū yǒu zhì qīng lí bié,cháng xiào cáo gōng fù qī āi。

次韵答李司马用初二首

韩雍

恨贼非因世相韩,明时何事起争端。hèn zéi fēi yīn shì xiāng hán,míng shí hé shì qǐ zhēng duān。
秋霜定压穷荒瘴,春气终回大谷寒。qiū shuāng dìng yā qióng huāng zhàng,chūn qì zhōng huí dà gǔ hán。
薏苡漫劳疑马援,莼鲈正尔忆张翰。yì yǐ màn láo yí mǎ yuán,chún lú zhèng ěr yì zhāng hàn。
年来荣辱都看破,准儗功成便弃官。nián lái róng rǔ dōu kàn pò,zhǔn nǐ gōng chéng biàn qì guān。

送孟主事淮

韩雍

相门才子似君稀,将命南来更有辉。xiāng mén cái zi shì jūn xī,jiāng mìng nán lái gèng yǒu huī。
百万王师供饷足,五千客路拂衣归。bǎi wàn wáng shī gōng xiǎng zú,wǔ qiān kè lù fú yī guī。
凤毛迎日红云近,马足行空紫电飞。fèng máo yíng rì hóng yún jìn,mǎ zú xíng kōng zǐ diàn fēi。
世禄如君真不忝,好摅忠荩答肜闱。shì lù rú jūn zhēn bù tiǎn,hǎo shū zhōng jìn dá róng wéi。

永州饮别钱太守昕

韩雍

江亭酌酒与君别,宦况如君亦壮哉。jiāng tíng zhuó jiǔ yǔ jūn bié,huàn kuàng rú jūn yì zhuàng zāi。
三郡苍生怀异政,十年清议惜奇才。sān jùn cāng shēng huái yì zhèng,shí nián qīng yì xī qí cái。
却金人去难留住,载米船回挽不来。què jīn rén qù nán liú zhù,zài mǐ chuán huí wǎn bù lái。
自古登贤重循吏,会看高步上三台。zì gǔ dēng xián zhòng xún lì,huì kàn gāo bù shàng sān tái。

梦萱堂为李总兵震题

韩雍

建节登坛感慕深,游人堂北几朝昏。jiàn jié dēng tán gǎn mù shēn,yóu rén táng běi jǐ cháo hūn。
邯郸适处常供馔,蝴蝶迷时见倚门。hán dān shì chù cháng gōng zhuàn,hú dié mí shí jiàn yǐ mén。
寸草哀心怀圣善,五花封诰荷君恩。cùn cǎo āi xīn huái shèng shàn,wǔ huā fēng gào hé jūn ēn。
安边况是多勋业,忠孝从今衍后昆。ān biān kuàng shì duō xūn yè,zhōng xiào cóng jīn yǎn hòu kūn。

祁阳道中次韵三首答薛司徒

韩雍

赫日辉辉耀太空,楼船避暑暂掀篷。hè rì huī huī yào tài kōng,lóu chuán bì shǔ zàn xiān péng。
山连荆楚云无限,江合潇湘水未穷。shān lián jīng chǔ yún wú xiàn,jiāng hé xiāo xiāng shuǐ wèi qióng。
兵法不逾刑赏外,边尘须静笑谈中。bīng fǎ bù yú xíng shǎng wài,biān chén xū jìng xiào tán zhōng。
汉家平定论功次,独有萧何功最丰。hàn jiā píng dìng lùn gōng cì,dú yǒu xiāo hé gōng zuì fēng。

祁阳道中次韵三首答薛司徒

韩雍

远统王师为剪凶,广人何虑报边烽。yuǎn tǒng wáng shī wèi jiǎn xiōng,guǎng rén hé lǜ bào biān fēng。
已看诸将筹多算,更喜同寅肯协恭。yǐ kàn zhū jiāng chóu duō suàn,gèng xǐ tóng yín kěn xié gōng。
宝剑有芒曾指日,輶车得路似追锋。bǎo jiàn yǒu máng céng zhǐ rì,yóu chē dé lù shì zhuī fēng。
三苗从此应怀化,定见梯航九译重。sān miáo cóng cǐ yīng huái huà,dìng jiàn tī háng jiǔ yì zhòng。

祁阳道中次韵三首答薛司徒

韩雍

春色平分五日前,椿堂初度庆希年。chūn sè píng fēn wǔ rì qián,chūn táng chū dù qìng xī nián。
鸾书久拜山中相,鹤发真成地上仙。luán shū jiǔ bài shān zhōng xiāng,hè fā zhēn chéng dì shàng xiān。
膝绕锦袍颜似玉,门迎珠履酒如泉。xī rào jǐn páo yán shì yù,mén yíng zhū lǚ jiǔ rú quán。
宦游不得逢嘉会,遥祝遐龄定八千。huàn yóu bù dé féng jiā huì,yáo zhù xiá líng dìng bā qiān。

荣寿堂为王给事秉彝题

韩雍

并享高年并受封,人生至愿遂兼隆。bìng xiǎng gāo nián bìng shòu fēng,rén shēng zhì yuàn suì jiān lóng。
固知教子收功速,也是为仁获报丰。gù zhī jiào zi shōu gōng sù,yě shì wèi rén huò bào fēng。
相对锦衣人似玉,齐添华发面如童。xiāng duì jǐn yī rén shì yù,qí tiān huá fā miàn rú tóng。
贤郎名德推当代,三锡应知进未穷。xián láng míng dé tuī dāng dài,sān xī yīng zhī jìn wèi qióng。

黄都宪叔高有总督南畿粮储之命诗以送之

韩雍

历转华阶三十年,清才常荷圣明怜。lì zhuǎn huá jiē sān shí nián,qīng cái cháng hé shèng míng lián。
台官新拜中丞上,国计专司左辅前。tái guān xīn bài zhōng chéng shàng,guó jì zhuān sī zuǒ fǔ qián。
定使京师恒足用,还期台鼎必乔迁。dìng shǐ jīng shī héng zú yòng,hái qī tái dǐng bì qiáo qiān。
东南民力今逾竭,好为苍生解倒悬。dōng nán mín lì jīn yú jié,hǎo wèi cāng shēng jiě dào xuán。

送朱文徵奉召还京师

韩雍

命下炎荒起俊髦,士林相庆喜声高。mìng xià yán huāng qǐ jùn máo,shì lín xiāng qìng xǐ shēng gāo。
岂夸南国呈麟趾,深贺中朝惜凤毛。qǐ kuā nán guó chéng lín zhǐ,shēn hè zhōng cháo xī fèng máo。
青草瘴时催解缆,紫薇香里待挥毫。qīng cǎo zhàng shí cuī jiě lǎn,zǐ wēi xiāng lǐ dài huī háo。
江湖廊庙同心事,休向玄都看碧桃。jiāng hú láng miào tóng xīn shì,xiū xiàng xuán dōu kàn bì táo。