古诗词

橘杏双清为儒医傅泽民题

韩雍

莫言苏耽神,漫说董奉仙。mò yán sū dān shén,màn shuō dǒng fèng xiān。
惟我葑溪南,国医世称贤。wéi wǒ fēng xī nán,guó yī shì chēng xián。
以医名世三十载,轩岐道术何精专。yǐ yī míng shì sān shí zài,xuān qí dào shù hé jīng zhuān。
开阖阴阳指间妙,斡旋造化心中玄。kāi hé yīn yáng zhǐ jiān miào,wò xuán zào huà xīn zhōng xuán。
回生起死已万千,何须橘叶吞清泉。huí shēng qǐ sǐ yǐ wàn qiān,hé xū jú yè tūn qīng quán。
家有恒产皆良田,曾输万石周荒年。jiā yǒu héng chǎn jiē liáng tián,céng shū wàn shí zhōu huāng nián。
天恩煌煌赐冠冕,杏林换谷名空传。tiān ēn huáng huáng cì guān miǎn,xìng lín huàn gǔ míng kōng chuán。
琴川高士感德偏,买橘买杏栽庭前。qín chuān gāo shì gǎn dé piān,mǎi jú mǎi xìng zāi tíng qián。
绵州太守作佳画,刑曹司务题长篇。mián zhōu tài shǒu zuò jiā huà,xíng cáo sī wù tí zhǎng piān。
想当雨过碎锦钱,结实宛如红蜡圆。xiǎng dāng yǔ guò suì jǐn qián,jié shí wǎn rú hóng là yuán。
寒霜作威叶不变,黄金万颗累累然。hán shuāng zuò wēi yè bù biàn,huáng jīn wàn kē lèi lèi rán。
此时此景清且美,相对不觉尘烦蠲。cǐ shí cǐ jǐng qīng qiě měi,xiāng duì bù jué chén fán juān。
开芳樽,列绮筵,旋烹肥,时摘鲜。kāi fāng zūn,liè qǐ yán,xuán pēng féi,shí zhāi xiān。
东邻西舍三五友,日常醉倒林中眠。dōng lín xī shě sān wǔ yǒu,rì cháng zuì dào lín zhōng mián。
何时使我参其间,我将世事祈苍天。hé shí shǐ wǒ cān qí jiān,wǒ jiāng shì shì qí cāng tiān。
疲癃残疾谁能痊,鳏寡孤独尤堪怜。pí lóng cán jí shuí néng quán,guān guǎ gū dú yóu kān lián。
苏董于今果未死,招起授我神方全。sū dǒng yú jīn guǒ wèi sǐ,zhāo qǐ shòu wǒ shén fāng quán。
我将以之游八埏,广济夭阏并颠连。wǒ jiāng yǐ zhī yóu bā shān,guǎng jì yāo è bìng diān lián。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

次韵酬大司马王公度四首

韩雍

奔走车尘马足,常时送旧迎新。bēn zǒu chē chén mǎ zú,cháng shí sòng jiù yíng xīn。
却有许多真乐,湖山风景可人。què yǒu xǔ duō zhēn lè,hú shān fēng jǐng kě rén。