古诗词

送平江陈总兵

韩雍

伟哉伟哉陈将军,少年学武兼学文。wěi zāi wěi zāi chén jiāng jūn,shǎo nián xué wǔ jiān xué wén。
养成大才袭封爵,一出便见超同群。yǎng chéng dà cái xí fēng jué,yī chū biàn jiàn chāo tóng qún。
登坛小试万人师,克效勤劳守廉介。dēng tán xiǎo shì wàn rén shī,kè xiào qín láo shǒu lián jiè。
简在宸衷任愈隆,开府苍梧膺大拜。jiǎn zài chén zhōng rèn yù lóng,kāi fǔ cāng wú yīng dà bài。
来临百粤气益充,号令所至皆成功。lái lín bǎi yuè qì yì chōng,hào lìng suǒ zhì jiē chéng gōng。
蛮夷畏威不敢起,始知世有真英雄。mán yí wèi wēi bù gǎn qǐ,shǐ zhī shì yǒu zhēn yīng xióng。
迩闻漕运法多弊,况复河乾盘剥费。ěr wén cáo yùn fǎ duō bì,kuàng fù hé qián pán bō fèi。
积债年年无计偿,贫军狼狈空吁气。jī zhài nián nián wú jì cháng,pín jūn láng bèi kōng xū qì。
群情却忆令祖翁,当时开创河运通。qún qíng què yì lìng zǔ wēng,dāng shí kāi chuàng hé yùn tōng。
将军家法必有得,远期步武收功同。jiāng jūn jiā fǎ bì yǒu dé,yuǎn qī bù wǔ shōu gōng tóng。
廷臣闻此交章荐,仰荷圣聪专倚眷。tíng chén wén cǐ jiāo zhāng jiàn,yǎng hé shèng cōng zhuān yǐ juàn。
才看徵诏下岭南,已动欢声满淮甸。cái kàn zhēng zhào xià lǐng nán,yǐ dòng huān shēng mǎn huái diān。
人情望公大有为,公行到日先何施。rén qíng wàng gōng dà yǒu wèi,gōng xíng dào rì xiān hé shī。
扫除旧习正在已,讲求良法须从宜。sǎo chú jiù xí zhèng zài yǐ,jiǎng qiú liáng fǎ xū cóng yí。
楼船遥遥泛秋水,明月流光照行李。lóu chuán yáo yáo fàn qiū shuǐ,míng yuè liú guāng zhào xíng lǐ。
道傍拥送千万人,谁不沾巾重称美。dào bàng yōng sòng qiān wàn rén,shuí bù zhān jīn zhòng chēng měi。
锦衣玉节过南京,旋除宿草拜先茔。jǐn yī yù jié guò nán jīng,xuán chú sù cǎo bài xiān yíng。
茔前有祠泣且告,誓图克肖延家声。yíng qián yǒu cí qì qiě gào,shì tú kè xiào yán jiā shēng。
君不见萧何关中给馈饷,元功位次先诸将。jūn bù jiàn xiāo hé guān zhōng gěi kuì xiǎng,yuán gōng wèi cì xiān zhū jiāng。
又不见寇恂河内转运足,丹青画像云台上。yòu bù jiàn kòu xún hé nèi zhuǎn yùn zú,dān qīng huà xiàng yún tái shàng。
丈夫富贵何足言,要使中外慕风望。zhàng fū fù guì hé zú yán,yào shǐ zhōng wài mù fēng wàng。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

是日启行六卿台长诸公祖饯德胜门外既晚宿弥陀寺明旦别去酬寺主衍公一律

韩雍

塞外一麾兼两镇,抚巡叨拜圣恩优。sāi wài yī huī jiān liǎng zhèn,fǔ xún dāo bài shèng ēn yōu。
同朝诸老联镳送,古寺高僧扫榻留。tóng cháo zhū lǎo lián biāo sòng,gǔ sì gāo sēng sǎo tà liú。
剪烛夜谈乡思好,膏车明发宦情忧。jiǎn zhú yè tán xiāng sī hǎo,gāo chē míng fā huàn qíng yōu。
来年奏捷应归觐,还儗停骖此地游。lái nián zòu jié yīng guī jìn,hái nǐ tíng cān cǐ dì yóu。

酬同年白亚卿宗玉

韩雍

三边多事客忧深,天上东风送好音。sān biān duō shì kè yōu shēn,tiān shàng dōng fēng sòng hǎo yīn。
念我有情如对语,喜君无恙欲狂吟。niàn wǒ yǒu qíng rú duì yǔ,xǐ jūn wú yàng yù kuáng yín。
万金肯易平安字,四海谁同故旧心。wàn jīn kěn yì píng ān zì,sì hǎi shuí tóng gù jiù xīn。
南望燕山隔千里,未知何日会朝簪。nán wàng yàn shān gé qiān lǐ,wèi zhī hé rì huì cháo zān。

送夏大理归省其母寿九十六月二十一初度明日立秋

韩雍

彩衣仙子下青云,拜舞萱堂喜气新。cǎi yī xiān zi xià qīng yún,bài wǔ xuān táng xǐ qì xīn。
时近新秋先一日,岁周花甲又三旬。shí jìn xīn qiū xiān yī rì,suì zhōu huā jiǎ yòu sān xún。
罗轻叠雪恩袍丽,杯满流霞寿酒醇。luó qīng dié xuě ēn páo lì,bēi mǎn liú xiá shòu jiǔ chún。
积善从来享遐福,加封还儗荷丝纶。jī shàn cóng lái xiǎng xiá fú,jiā fēng hái nǐ hé sī lún。

宜轩诗为乡人郭士忠题

韩雍

一门和气致丰盈,筑得幽轩分外清。yī mén hé qì zhì fēng yíng,zhù dé yōu xuān fēn wài qīng。
诗酒琴棋皆适意,风花雪月总忘情。shī jiǔ qín qí jiē shì yì,fēng huā xuě yuè zǒng wàng qíng。
世间尘事随时应,林下高踪信步行。shì jiān chén shì suí shí yīng,lín xià gāo zōng xìn bù xíng。
何日投簪归旧隐,扁舟来此濯尘缨。hé rì tóu zān guī jiù yǐn,biǎn zhōu lái cǐ zhuó chén yīng。

辛已五月望日与宣府镇守太监王公受总戎都督陈公友西出巡边有作

韩雍

晓分旗鼓向边陲,路转羊肠信马驰。xiǎo fēn qí gǔ xiàng biān chuí,lù zhuǎn yáng cháng xìn mǎ chí。
烽堠千寻明远近,塞垣一道界华夷。fēng hòu qiān xún míng yuǎn jìn,sāi yuán yī dào jiè huá yí。
崇山峻岭藩屏固,良将雄兵阵势奇。chóng shān jùn lǐng fān píng gù,liáng jiāng xióng bīng zhèn shì qí。
已喜皇威振沙漠,天骄宁敢更南窥。yǐ xǐ huáng wēi zhèn shā mò,tiān jiāo níng gǎn gèng nán kuī。

双节堂为御史朱铉题

韩雍

同挥清泪落重泉,荀采中情晚不迁。tóng huī qīng lèi luò zhòng quán,xún cǎi zhōng qíng wǎn bù qiān。
湘水未沉因有子,首阳终饿为无天。xiāng shuǐ wèi chén yīn yǒu zi,shǒu yáng zhōng è wèi wú tiān。
雁鸿叫雨离群远,松柏凌霜出类坚。yàn hóng jiào yǔ lí qún yuǎn,sōng bǎi líng shuāng chū lèi jiān。
节义从来关世教,愿将女范续新编。jié yì cóng lái guān shì jiào,yuàn jiāng nǚ fàn xù xīn biān。

五月二十九日登镇朔楼避暑

韩雍

镇朔楼高壮国威,偶来避暑驻骖騑。zhèn shuò lóu gāo zhuàng guó wēi,ǒu lái bì shǔ zhù cān fēi。
万家矮屋棋分局,四面崇山翠作围。wàn jiā ǎi wū qí fēn jú,sì miàn chóng shān cuì zuò wéi。
风引云霞常入座,天生冰雪便侵衣。fēng yǐn yún xiá cháng rù zuò,tiān shēng bīng xuě biàn qīn yī。
狼烟已息边尘远,王化于今远近归。láng yān yǐ xī biān chén yuǎn,wáng huà yú jīn yuǎn jìn guī。

登云中城西北楼次古诗韵

韩雍

天风吹我上层檐,望入中边逸兴添。tiān fēng chuī wǒ shàng céng yán,wàng rù zhōng biān yì xīng tiān。
草暗黄沙迷远近,山连紫塞见毫纤。cǎo àn huáng shā mí yuǎn jìn,shān lián zǐ sāi jiàn háo xiān。
筹边自愧李德裕,忧国谁如范仲淹。chóu biān zì kuì lǐ dé yù,yōu guó shuí rú fàn zhòng yān。
耐此高寒属吾辈,不须重挂却寒帘。nài cǐ gāo hán shǔ wú bèi,bù xū zhòng guà què hán lián。

褒旌堂为朱御史题

韩雍

孀居教子已登庸,白发光华宠数重。shuāng jū jiào zi yǐ dēng yōng,bái fā guāng huá chǒng shù zhòng。
龙绕朱门初表异,鸾回紫诰复推封。lóng rào zhū mén chū biǎo yì,luán huí zǐ gào fù tuī fēng。
共姜自古传贞节,孟母于今见德容。gòng jiāng zì gǔ chuán zhēn jié,mèng mǔ yú jīn jiàn dé róng。
二美能全天下少,为题诗句劝三从。èr měi néng quán tiān xià shǎo,wèi tí shī jù quàn sān cóng。

游云中下寺

韩雍

边庭无事简书稀,偶到僧房暂息机。biān tíng wú shì jiǎn shū xī,ǒu dào sēng fáng zàn xī jī。
残雪江山惊岁暮,红尘踪迹与心违。cán xuě jiāng shān jīng suì mù,hóng chén zōng jì yǔ xīn wéi。
且倾尊酒消愁闷,莫向群公论是非。qiě qīng zūn jiǔ xiāo chóu mèn,mò xiàng qún gōng lùn shì fēi。
自古忠臣报明主,只将三尺播皇威。zì gǔ zhōng chén bào míng zhǔ,zhǐ jiāng sān chǐ bō huáng wēi。

寄谢抚宁伯惠弓兼颂德美寓怀思三律

韩雍

良弓新赐专征伐,分惠书生意最优。liáng gōng xīn cì zhuān zhēng fá,fēn huì shū shēng yì zuì yōu。
称手开弦秋月满,向空发矢曙星流。chēng shǒu kāi xián qiū yuè mǎn,xiàng kōng fā shǐ shǔ xīng liú。
贯雕敢在辕门射,破敌期随骥尾游。guàn diāo gǎn zài yuán mén shè,pò dí qī suí jì wěi yóu。
白璧黄金酬未得,题诗遥寄重回头。bái bì huáng jīn chóu wèi dé,tí shī yáo jì zhòng huí tóu。

寄谢抚宁伯惠弓兼颂德美寓怀思三律

韩雍

将略家传能不忝,貂蝉行里羡君优。jiāng lüè jiā chuán néng bù tiǎn,diāo chán xíng lǐ xiàn jūn yōu。
忠勋信是无双士,才望何惭第一流。zhōng xūn xìn shì wú shuāng shì,cái wàng hé cán dì yī liú。
中外传闻常共仰,君臣行见庆同游。zhōng wài chuán wén cháng gòng yǎng,jūn chén xíng jiàn qìng tóng yóu。
好将一段匡时策,归去敷陈玉殿头。hǎo jiāng yī duàn kuāng shí cè,guī qù fū chén yù diàn tóu。

寄谢抚宁伯惠弓兼颂德美寓怀思三律

韩雍

分手宣城才几日,暮云西望客情优。fēn shǒu xuān chéng cái jǐ rì,mù yún xī wàng kè qíng yōu。
异乡况是参商隔,两地空嗟岁月流。yì xiāng kuàng shì cān shāng gé,liǎng dì kōng jiē suì yuè liú。
此际题诗天外寄,何时秉烛夜中游。cǐ jì tí shī tiān wài jì,hé shí bǐng zhú yè zhōng yóu。
丈夫遭际应图报,莫遣相思变黑头。zhàng fū zāo jì yīng tú bào,mò qiǎn xiāng sī biàn hēi tóu。

春日与一二知己小酌次赵倚楼忆山阳诗韵

韩雍

忽传春信到天边,犹见河山积雪连。hū chuán chūn xìn dào tiān biān,yóu jiàn hé shān jī xuě lián。
赏节已开钤阁燕,怀人休棹剡溪船。shǎng jié yǐ kāi qián gé yàn,huái rén xiū zhào shàn xī chuán。
词翻彩笔倾三峡,酒泛瑶杯吸百川。cí fān cǎi bǐ qīng sān xiá,jiǔ fàn yáo bēi xī bǎi chuān。
暂解羁愁莫相笑,东风回首又新年。zàn jiě jī chóu mò xiāng xiào,dōng fēng huí shǒu yòu xīn nián。

迎春有感

韩雍

箫鼓迎春春意嘉,偶闻春至却咨嗟。xiāo gǔ yíng chūn chūn yì jiā,ǒu wén chūn zhì què zī jiē。
空看臈雪呈新瑞,不见寒梅放好花。kōng kàn là xuě chéng xīn ruì,bù jiàn hán méi fàng hǎo huā。
乡信何曾来雁足,萍踪尤自在天涯。xiāng xìn hé céng lái yàn zú,píng zōng yóu zì zài tiān yá。
且?杯酒消愁闷,自古忠臣不顾家。qiě pīn bēi jiǔ xiāo chóu mèn,zì gǔ zhōng chén bù gù jiā。