古诗词

咏风戏作艳体

王夫之

约约轻云敛,匀匀晚气凉。yuē yuē qīng yún liǎn,yún yún wǎn qì liáng。
不教留鸟梦,何处有花香。bù jiào liú niǎo mèng,hé chù yǒu huā xiāng。
绣幕鸳回翼,莲镫叶坠黄。xiù mù yuān huí yì,lián dèng yè zhuì huáng。
窗摇三叠水,帘荡一波湘。chuāng yáo sān dié shuǐ,lián dàng yī bō xiāng。
宝鸭纤丝乱,笺鸾密宇藏。bǎo yā xiān sī luàn,jiān luán mì yǔ cáng。
低回穿药槛,幽悄度兰房。dī huí chuān yào kǎn,yōu qiāo dù lán fáng。
结束舒袿带,萦纡绕紩囊。jié shù shū guī dài,yíng yū rào zhì náng。
佩交情未许,芳袭妒何妨。pèi jiāo qíng wèi xǔ,fāng xí dù hé fáng。
却扇从花笑,飘裾趁草长。què shàn cóng huā xiào,piāo jū chèn cǎo zhǎng。
微温聊竹坞,无影到银塘。wēi wēn liáo zhú wù,wú yǐng dào yín táng。
系臂蛛丝缠,当钗粉絮镶。xì bì zhū sī chán,dāng chāi fěn xù xiāng。
蝶双愁易失,燕冷怯归忙。dié shuāng chóu yì shī,yàn lěng qiè guī máng。
匀汗乾珠琲,回襟漾水光。yún hàn qián zhū bèi,huí jīn yàng shuǐ guāng。
停凝怜瀫浪,端重笑垂杨。tíng níng lián hú làng,duān zhòng xiào chuí yáng。
暖阁扃金钥,秋千赛锦裳。nuǎn gé jiōng jīn yào,qiū qiān sài jǐn shang。
暗尘禁冉冉,檐马错琅琅。àn chén jìn rǎn rǎn,yán mǎ cuò láng láng。
藤合摇阴碧,菱开漏镜霜。téng hé yáo yīn bì,líng kāi lòu jìng shuāng。
迟归贪柳影,密语间松簧。chí guī tān liǔ yǐng,mì yǔ jiān sōng huáng。
绒缕穿针乱,花须斗草忘。róng lǚ chuān zhēn luàn,huā xū dòu cǎo wàng。
闲情迷蕴藉,春思尽清狂。xián qíng mí yùn jí,chūn sī jǐn qīng kuáng。
卯酒消微醉,云鬟乱夕妆。mǎo jiǔ xiāo wēi zuì,yún huán luàn xī zhuāng。
知谁千里怨,帆影望归航。zhī shuí qiān lǐ yuàn,fān yǐng wàng guī háng。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

玉门望狮子峰用旧作四韵

王夫之

屡望高难到,前冬一杖时。lǚ wàng gāo nán dào,qián dōng yī zhàng shí。
分明霜雪苦,偪侧虎狼欺。fēn míng shuāng xuě kǔ,bī cè hǔ láng qī。
芒屦仍潭水,石函尚小诗。máng jù réng tán shuǐ,shí hán shàng xiǎo shī。
只今肠可断,翻笑昔情痴。zhǐ jīn cháng kě duàn,fān xiào xī qíng chī。

涌几

王夫之

旷古登应少,问之石不知。kuàng gǔ dēng yīng shǎo,wèn zhī shí bù zhī。
此山初得主,千岳觉增奇。cǐ shān chū dé zhǔ,qiān yuè jué zēng qí。
叶动鸣泉处,桥寒亭午时。yè dòng míng quán chù,qiáo hán tíng wǔ shí。
有来争胜概,切莫突西施。yǒu lái zhēng shèng gài,qiè mò tū xī shī。

耒阳曹氏江楼迟旧游不至

王夫之

野水瑶光上小楼,关河寒色满楼头。yě shuǐ yáo guāng shàng xiǎo lóu,guān hé hán sè mǎn lóu tóu。
韩城公子椎空折,楚国佳人橘过秋。hán chéng gōng zi chuí kōng zhé,chǔ guó jiā rén jú guò qiū。
淅淅雁风吹极浦,鳞鳞枫叶点江洲。xī xī yàn fēng chuī jí pǔ,lín lín fēng yè diǎn jiāng zhōu。
霜华夜覆荒城月,独倚吴钩赋远游。shuāng huá yè fù huāng chéng yuè,dú yǐ wú gōu fù yuǎn yóu。

圆通庵初雨睡起闻朱兼五侍御从平西谒桐城阁老归病书戏赠

王夫之

秋井拖阴柳色阑,疏云开碧整归鞍。qiū jǐng tuō yīn liǔ sè lán,shū yún kāi bì zhěng guī ān。
梧桐新坠平津苑,鸂?遥飞御史滩。wú tóng xīn zhuì píng jīn yuàn,xī chì yáo fēi yù shǐ tān。
愁里关山江北杳,尊前星汉粤天寒。chóu lǐ guān shān jiāng běi yǎo,zūn qián xīng hàn yuè tiān hán。
棋枰应尽中原略,莫遣苍生属望难。qí píng yīng jǐn zhōng yuán lüè,mò qiǎn cāng shēng shǔ wàng nán。

李广生自黔阳生还归阙率尔吟赠并感洪一龙三阳太仆山公及郎君郑石诸逝者浮湘亭之游

王夫之

涟水东流落月横,浮湘亭上似三生。lián shuǐ dōng liú luò yuè héng,fú xiāng tíng shàng shì sān shēng。
汉庭旧节归华表,粤道旌旗乱早莺。hàn tíng jiù jié guī huá biǎo,yuè dào jīng qí luàn zǎo yīng。
酒侣垂杨悲墓合,世情蛱蝶到春惊。jiǔ lǚ chuí yáng bēi mù hé,shì qíng jiá dié dào chūn jīng。
如君豪气矜淮海,恨到消沈泪亦倾。rú jūn háo qì jīn huái hǎi,hèn dào xiāo shěn lèi yì qīng。

答姚梦峡秀才见柬之作兼呈金道隐黄门李广生彭然石二小司马

王夫之

遥求勾漏寻灵饵,却背仙坛访上元。yáo qiú gōu lòu xún líng ěr,què bèi xiān tán fǎng shàng yuán。
初服偶然抛竹箨,融情一倍感芳荃。chū fú ǒu rán pāo zhú tuò,róng qíng yī bèi gǎn fāng quán。
云畦过雨怀红药,春泛消愁畏绿尊。yún qí guò yǔ huái hóng yào,chūn fàn xiāo chóu wèi lǜ zūn。
千古英雄无死处,酒徒高唱感夷门。qiān gǔ yīng xióng wú sǐ chù,jiǔ tú gāo chàng gǎn yí mén。

五日小饮兼五舟中寄人时两上书忤时相俟谴命故及之

王夫之

垂垂江上瘴云飞,也听莲舟挝鼓归。chuí chuí jiāng shàng zhàng yún fēi,yě tīng lián zhōu wō gǔ guī。
炎海蛟龙吞楚客,绿云烟水吊湘妃。yán hǎi jiāo lóng tūn chǔ kè,lǜ yún yān shuǐ diào xiāng fēi。
故园蒲草空盈把,过岭笳声尚合围。gù yuán pú cǎo kōng yíng bǎ,guò lǐng jiā shēng shàng hé wéi。
哀些远凭清思抑,目前殊觉解人稀。āi xiē yuǎn píng qīng sī yì,mù qián shū jué jiě rén xī。

石板滩中秋无月奉怀家兄

王夫之

颓岸清江隔晚烟,鳞鳞云起夕阳天。tuí àn qīng jiāng gé wǎn yān,lín lín yún qǐ xī yáng tiān。
秋声已觉频喧夜,明月心知不易圆。qiū shēng yǐ jué pín xuān yè,míng yuè xīn zhī bù yì yuán。
桂阙参差疑羽客,芦中迷离访渔船。guì quē cān chà yí yǔ kè,lú zhōng mí lí fǎng yú chuán。
刀头飞镜终无准,今夕何年倍惘然。dāo tóu fēi jìng zhōng wú zhǔn,jīn xī hé nián bèi wǎng rán。

冬尽过刘庶先夜话效时

王夫之

端自莲花瓣里来,幻身真作冻蜂猜。duān zì lián huā bàn lǐ lái,huàn shēn zhēn zuò dòng fēng cāi。
世如棋弈辘轳劫,话到文章婪尾杯。shì rú qí yì lù lú jié,huà dào wén zhāng lán wěi bēi。
三公叔夜龙鸾客,兀者郑侨斥鴳才。sān gōng shū yè lóng luán kè,wù zhě zhèng qiáo chì yàn cái。
金销石泐寻常事,惭愧寒香一径梅。jīn xiāo shí lè xún cháng shì,cán kuì hán xiāng yī jìng méi。

留守相公六帙仰同诸公共次方密之学士旧韵二首

王夫之

千古英雄此赤方,漓江南下正汤汤。qiān gǔ yīng xióng cǐ chì fāng,lí jiāng nán xià zhèng tāng tāng。
情深北阙多艰后,兴寄东皋信美乡。qíng shēn běi quē duō jiān hòu,xīng jì dōng gāo xìn měi xiāng。
进酒自吹松粒曲,裁诗恰赋芰荷裳。jìn jiǔ zì chuī sōng lì qū,cái shī qià fù jì hé shang。
萧森天放湘累客,得倚商歌侍羽觞。xiāo sēn tiān fàng xiāng lèi kè,dé yǐ shāng gē shì yǔ shāng。

留守相公六帙仰同诸公共次方密之学士旧韵二首

王夫之

凉生恰恰桂江天,万里吴皋秋信传。liáng shēng qià qià guì jiāng tiān,wàn lǐ wú gāo qiū xìn chuán。
月拟上轮分海晕,风初过岭霁蛮烟。yuè nǐ shàng lún fēn hǎi yūn,fēng chū guò lǐng jì mán yān。
雕戈数转三襄影,花坞凭留七月仙。diāo gē shù zhuǎn sān xiāng yǐng,huā wù píng liú qī yuè xiān。
莫讶维州争论亟,河山清晏自平泉。mò yà wéi zhōu zhēng lùn jí,hé shān qīng yàn zì píng quán。

读指南集二首

王夫之

绛节生须抱璧还,降笺谁捧尺封闲。jiàng jié shēng xū bào bì hái,jiàng jiān shuí pěng chǐ fēng xián。
沧波淮海东流水,风雨扬州北固山。cāng bō huái hǎi dōng liú shuǐ,fēng yǔ yáng zhōu běi gù shān。
鹃血春啼悲蜀鸟,鸡鸣夜乱度秦关。juān xuè chūn tí bēi shǔ niǎo,jī míng yè luàn dù qín guān。
琼花堂上三生路,已滴燕台颈血殷。qióng huā táng shàng sān shēng lù,yǐ dī yàn tái jǐng xuè yīn。

读指南集二首

王夫之

扬州不死空坑死,出使皋亭事未央。yáng zhōu bù sǐ kōng kēng sǐ,chū shǐ gāo tíng shì wèi yāng。
鸣鴂春催三月雨,丹枫秋忍一林霜。míng jué chūn cuī sān yuè yǔ,dān fēng qiū rěn yī lín shuāng。
䃃门鹤唳留朱序,文水鱼书待武阳。mén hè lì liú zhū xù,wén shuǐ yú shū dài wǔ yáng。
沧海金椎终寂寞,汗青犹在泪衣裳。cāng hǎi jīn chuí zhōng jì mò,hàn qīng yóu zài lèi yī shang。

又雪同欧子直

王夫之

溪边林外转霏微,几处新莺禁不飞。xī biān lín wài zhuǎn fēi wēi,jǐ chù xīn yīng jìn bù fēi。
即次青春欺白发,丁宁酒力试寒威。jí cì qīng chūn qī bái fā,dīng níng jiǔ lì shì hán wēi。
连天朔雪悲明月,昨日西清忆落晖。lián tiān shuò xuě bēi míng yuè,zuó rì xī qīng yì luò huī。
为报春光多蕴藉,来朝一倍报芳霏。wèi bào chūn guāng duō yùn jí,lái cháo yī bèi bào fāng fēi。

续哀雨诗四首

王夫之

寒烟扑地湿云飞,犹记馀生雪窖归。hán yān pū dì shī yún fēi,yóu jì yú shēng xuě jiào guī。
泥浊水深天险道,北罗南鸟地危机。ní zhuó shuǐ shēn tiān xiǎn dào,běi luó nán niǎo dì wēi jī。
同心双骨埋荒草,有约三春就夕晖。tóng xīn shuāng gǔ mái huāng cǎo,yǒu yuē sān chūn jiù xī huī。
檐溜渐疏鸡唱急,残灯炷落损征衣。yán liū jiàn shū jī chàng jí,cán dēng zhù luò sǔn zhēng yī。