古诗词

冬夜观射三十四韵

李梦阳

云骥桥边路,繁台寺畔亭。yún jì qiáo biān lù,fán tái sì pàn tíng。
登临壮古昔,时序叹流冥。dēng lín zhuàng gǔ xī,shí xù tàn liú míng。
乍见芳草歇,那堪霜霰零。zhà jiàn fāng cǎo xiē,nà kān shuāng xiàn líng。
冬残柏自秀,春逼柳先青。dōng cán bǎi zì xiù,chūn bī liǔ xiān qīng。
叨有衣冠会,能教酒盏停。dāo yǒu yī guān huì,néng jiào jiǔ zhǎn tíng。
狂将宾作主,兴与醉为醒。kuáng jiāng bīn zuò zhǔ,xīng yǔ zuì wèi xǐng。
讲武仍存记,威弧合准经。jiǎng wǔ réng cún jì,wēi hú hé zhǔn jīng。
鹄违遵取觯,貆获放悬庭。gǔ wéi zūn qǔ zhì,huán huò fàng xuán tíng。
矢劲风推疾,弦开月避形。shǐ jìn fēng tuī jí,xián kāi yuè bì xíng。
奔狸失故窟,矫鹤坠生翎。bēn lí shī gù kū,jiǎo hè zhuì shēng líng。
叠发无单中,虚归必染腥。dié fā wú dān zhōng,xū guī bì rǎn xīng。
叔才羞纵送,蒲弋愧娉婷。shū cái xiū zòng sòng,pú yì kuì pīng tíng。
末德矜先捷,高贤哂一丁。mò dé jīn xiān jié,gāo xián shěn yī dīng。
虽非尚力艺,亦异养心灵。suī fēi shàng lì yì,yì yì yǎng xīn líng。
改服游荒寺,携壶扣寂扃。gǎi fú yóu huāng sì,xié hú kòu jì jiōng。
雪光摇冻薄,冷鸟下昏汀。xuě guāng yáo dòng báo,lěng niǎo xià hūn tīng。
宿鸽争嵓坎,鸣钟出石棂。sù gē zhēng yán kǎn,míng zhōng chū shí líng。
衣因乐乃发,虑以道为宁。yī yīn lè nǎi fā,lǜ yǐ dào wèi níng。
忆昔游梁始,伊余实孺龄。yì xī yóu liáng shǐ,yī yú shí rú líng。
探镮游汴馆,怀橘向王廷。tàn huán yóu biàn guǎn,huái jú xiàng wáng tíng。
十五飞觚翰,冠年志典刑。shí wǔ fēi gū hàn,guān nián zhì diǎn xíng。
弯弓猎草泽,走马向林坰。wān gōng liè cǎo zé,zǒu mǎ xiàng lín jiōng。
颇类沙头雁,还惭水上萍。pǒ lèi shā tóu yàn,hái cán shuǐ shàng píng。
谬随朝日月,过举犯雷霆。miù suí cháo rì yuè,guò jǔ fàn léi tíng。
摈斥伤垂鹄,栖迟学聚萤。bìn chì shāng chuí gǔ,qī chí xué jù yíng。
无论颜灼灼,巳是发星星。wú lùn yán zhuó zhuó,sì shì fā xīng xīng。
岩眺残双屩,川游寄一舲。yán tiào cán shuāng juē,chuān yóu jì yī líng。
烟霜日惨惨,河汉夜泠泠。yān shuāng rì cǎn cǎn,hé hàn yè líng líng。
感旧聊今咏,劳歌启后听。gǎn jiù liáo jīn yǒng,láo gē qǐ hòu tīng。
世情真箭括,吾意竟云軿。shì qíng zhēn jiàn kuò,wú yì jìng yún píng。
嗜武非良节,摛文岂至馨。shì wǔ fēi liáng jié,chī wén qǐ zhì xīn。
缅思羡门子,永慕令威丁。miǎn sī xiàn mén zi,yǒng mù lìng wēi dīng。
海帝金银阙,江妃碧玉瓶。hǎi dì jīn yín quē,jiāng fēi bì yù píng。
终当别兹土,长啸入沧溟。zhōng dāng bié zī tǔ,zhǎng xiào rù cāng míng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

赠蔡帅

李梦阳

时清昼卧铜牙弩,客散宵披玉检文。shí qīng zhòu wò tóng yá nǔ,kè sàn xiāo pī yù jiǎn wén。
可道将军浑是武,曾将三策献明君。kě dào jiāng jūn hún shì wǔ,céng jiāng sān cè xiàn míng jūn。

送王韬

李梦阳

王郎口谈金虎文,自称师是紫阳君。wáng láng kǒu tán jīn hǔ wén,zì chēng shī shì zǐ yáng jūn。
挂帆明日忽南去,影落龙江五色云。guà fān míng rì hū nán qù,yǐng luò lóng jiāng wǔ sè yún。

赠罗氏

李梦阳

罗隐北下黄金台,牡丹芍药次第开。luó yǐn běi xià huáng jīn tái,mǔ dān sháo yào cì dì kāi。
极目长江渺天际,八闽秋尽一帆回。jí mù zhǎng jiāng miǎo tiān jì,bā mǐn qiū jǐn yī fān huí。

送熊进士入朝三首

李梦阳

武帝南征并海回,九天云䍐拂天来。wǔ dì nán zhēng bìng hǎi huí,jiǔ tiān yún hǎn fú tiān lái。
缥缈群仙朝绛节,五云宫阙是蓬莱。piāo miǎo qún xiān cháo jiàng jié,wǔ yún gōng quē shì péng lái。

送熊进士入朝三首

李梦阳

苍苍玄武镇皇州,天上银河转地流。cāng cāng xuán wǔ zhèn huáng zhōu,tiān shàng yín hé zhuǎn dì liú。
言君不是乘槎者,昨夜分明到斗牛。yán jūn bù shì chéng chá zhě,zuó yè fēn míng dào dòu niú。

送熊进士入朝三首

李梦阳

金马岧峣接凤台,石渠高阁倚天开。jīn mǎ tiáo yáo jiē fèng tái,shí qú gāo gé yǐ tiān kāi。
仲舒早备天人策,汉主临轩问自裁。zhòng shū zǎo bèi tiān rén cè,hàn zhǔ lín xuān wèn zì cái。

雨俟屠君不至

李梦阳

暮倚高楼因候客,雨来如注复如丝。mù yǐ gāo lóu yīn hòu kè,yǔ lái rú zhù fù rú sī。
试看春日洪州道,可是山阴夜雪时。shì kàn chūn rì hóng zhōu dào,kě shì shān yīn yè xuě shí。

二月望丘翁林亭二首

李梦阳

今日花朝好风日,梁园酒新花更开。jīn rì huā cháo hǎo fēng rì,liáng yuán jiǔ xīn huā gèng kāi。
走觅南邻立处士,月明骑马醉深回。zǒu mì nán lín lì chù shì,yuè míng qí mǎ zuì shēn huí。

二月望丘翁林亭二首

李梦阳

南邻处士闭柴门,竹树春风野径昏。nán lín chù shì bì chái mén,zhú shù chūn fēng yě jìng hūn。
痛饮狂歌人不识,客来惟有酒盈尊。tòng yǐn kuáng gē rén bù shí,kè lái wéi yǒu jiǔ yíng zūn。

柬郑生二首

李梦阳

东园红杏日纷纷,东望无烟蝶满云。dōng yuán hóng xìng rì fēn fēn,dōng wàng wú yān dié mǎn yún。
少出违期因怯马,独吟停盏为思君。shǎo chū wéi qī yīn qiè mǎ,dú yín tíng zhǎn wèi sī jūn。

柬郑生二首

李梦阳

城门春禁不行车,病惧攀鞍只在家。chéng mén chūn jìn bù xíng chē,bìng jù pān ān zhǐ zài jiā。
昨日东风来着意,庭前忽放数枝花。zuó rì dōng fēng lái zhe yì,tíng qián hū fàng shù zhī huā。

寄顾台州二首

李梦阳

巾山何似岘山游,云岛长和海色幽。jīn shān hé shì xiàn shān yóu,yún dǎo zhǎng hé hǎi sè yōu。
定有儿童笑山简,君今孰与郑台州。dìng yǒu ér tóng xiào shān jiǎn,jūn jīn shú yǔ zhèng tái zhōu。

寄顾台州二首

李梦阳

怪尔分符坐赤城,东南遥见海霞生。guài ěr fēn fú zuò chì chéng,dōng nán yáo jiàn hǎi xiá shēng。
梅开莫寄西来使,春到烦求碧玉精。méi kāi mò jì xī lái shǐ,chūn dào fán qiú bì yù jīng。

太白山人仙游吴越稔矣日者卜居吴兴而婚施氏妻妹予闻之辄诗嘲焉二首

李梦阳

范子无端出五湖,西施并载有耶无。fàn zi wú duān chū wǔ hú,xī shī bìng zài yǒu yé wú。
诗人只合莺莺伴,施家今是大姨夫。shī rén zhǐ hé yīng yīng bàn,shī jiā jīn shì dà yí fū。

太白山人仙游吴越稔矣日者卜居吴兴而婚施氏妻妹予闻之辄诗嘲焉二首

李梦阳

见说仙人萼绿华,麻姑亦降蔡经家。jiàn shuō xiān rén è lǜ huá,má gū yì jiàng cài jīng jiā。
即防狮子河中吼,背痒无言爪得爬。jí fáng shī zi hé zhōng hǒu,bèi yǎng wú yán zhǎo dé pá。