古诗词

冬夜观射三十四韵

李梦阳

云骥桥边路,繁台寺畔亭。yún jì qiáo biān lù,fán tái sì pàn tíng。
登临壮古昔,时序叹流冥。dēng lín zhuàng gǔ xī,shí xù tàn liú míng。
乍见芳草歇,那堪霜霰零。zhà jiàn fāng cǎo xiē,nà kān shuāng xiàn líng。
冬残柏自秀,春逼柳先青。dōng cán bǎi zì xiù,chūn bī liǔ xiān qīng。
叨有衣冠会,能教酒盏停。dāo yǒu yī guān huì,néng jiào jiǔ zhǎn tíng。
狂将宾作主,兴与醉为醒。kuáng jiāng bīn zuò zhǔ,xīng yǔ zuì wèi xǐng。
讲武仍存记,威弧合准经。jiǎng wǔ réng cún jì,wēi hú hé zhǔn jīng。
鹄违遵取觯,貆获放悬庭。gǔ wéi zūn qǔ zhì,huán huò fàng xuán tíng。
矢劲风推疾,弦开月避形。shǐ jìn fēng tuī jí,xián kāi yuè bì xíng。
奔狸失故窟,矫鹤坠生翎。bēn lí shī gù kū,jiǎo hè zhuì shēng líng。
叠发无单中,虚归必染腥。dié fā wú dān zhōng,xū guī bì rǎn xīng。
叔才羞纵送,蒲弋愧娉婷。shū cái xiū zòng sòng,pú yì kuì pīng tíng。
末德矜先捷,高贤哂一丁。mò dé jīn xiān jié,gāo xián shěn yī dīng。
虽非尚力艺,亦异养心灵。suī fēi shàng lì yì,yì yì yǎng xīn líng。
改服游荒寺,携壶扣寂扃。gǎi fú yóu huāng sì,xié hú kòu jì jiōng。
雪光摇冻薄,冷鸟下昏汀。xuě guāng yáo dòng báo,lěng niǎo xià hūn tīng。
宿鸽争嵓坎,鸣钟出石棂。sù gē zhēng yán kǎn,míng zhōng chū shí líng。
衣因乐乃发,虑以道为宁。yī yīn lè nǎi fā,lǜ yǐ dào wèi níng。
忆昔游梁始,伊余实孺龄。yì xī yóu liáng shǐ,yī yú shí rú líng。
探镮游汴馆,怀橘向王廷。tàn huán yóu biàn guǎn,huái jú xiàng wáng tíng。
十五飞觚翰,冠年志典刑。shí wǔ fēi gū hàn,guān nián zhì diǎn xíng。
弯弓猎草泽,走马向林坰。wān gōng liè cǎo zé,zǒu mǎ xiàng lín jiōng。
颇类沙头雁,还惭水上萍。pǒ lèi shā tóu yàn,hái cán shuǐ shàng píng。
谬随朝日月,过举犯雷霆。miù suí cháo rì yuè,guò jǔ fàn léi tíng。
摈斥伤垂鹄,栖迟学聚萤。bìn chì shāng chuí gǔ,qī chí xué jù yíng。
无论颜灼灼,巳是发星星。wú lùn yán zhuó zhuó,sì shì fā xīng xīng。
岩眺残双屩,川游寄一舲。yán tiào cán shuāng juē,chuān yóu jì yī líng。
烟霜日惨惨,河汉夜泠泠。yān shuāng rì cǎn cǎn,hé hàn yè líng líng。
感旧聊今咏,劳歌启后听。gǎn jiù liáo jīn yǒng,láo gē qǐ hòu tīng。
世情真箭括,吾意竟云軿。shì qíng zhēn jiàn kuò,wú yì jìng yún píng。
嗜武非良节,摛文岂至馨。shì wǔ fēi liáng jié,chī wén qǐ zhì xīn。
缅思羡门子,永慕令威丁。miǎn sī xiàn mén zi,yǒng mù lìng wēi dīng。
海帝金银阙,江妃碧玉瓶。hǎi dì jīn yín quē,jiāng fēi bì yù píng。
终当别兹土,长啸入沧溟。zhōng dāng bié zī tǔ,zhǎng xiào rù cāng míng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

牡丹五首

李梦阳

漫山故国花无数,客舍河头今数株。màn shān gù guó huā wú shù,kè shě hé tóu jīn shù zhū。
绝代色孤终不掩,丹葩绿叶锦心须。jué dài sè gū zhōng bù yǎn,dān pā lǜ yè jǐn xīn xū。

郊园步花二首

李梦阳

常苦出城花不开,花开今日共风来。cháng kǔ chū chéng huā bù kāi,huā kāi jīn rì gòng fēng lái。
亦知谁便渠能主,独步徐看数十回。yì zhī shuí biàn qú néng zhǔ,dú bù xú kàn shù shí huí。

郊园步花二首

李梦阳

即使怜花何恁苦,不如开落任风吹。jí shǐ lián huā hé nèn kǔ,bù rú kāi luò rèn fēng chuī。
花开花落从渠得,柰记栽桃种柳时。huā kāi huā luò cóng qú dé,nài jì zāi táo zhǒng liǔ shí。

步庭海棠下四首

李梦阳

买宅兼花事亦希,树成春足主人归。mǎi zhái jiān huā shì yì xī,shù chéng chūn zú zhǔ rén guī。
花开巳诧胭脂透,叶展还惊翡翠围。huā kāi sì chà yān zhī tòu,yè zhǎn hái jīng fěi cuì wéi。

步庭海棠下四首

李梦阳

若较梨花憎太白,纵多桃李叶全无。ruò jiào lí huā zēng tài bái,zòng duō táo lǐ yè quán wú。
何如翠袖红妆倚,的的黄须锦瓣扶。hé rú cuì xiù hóng zhuāng yǐ,de de huáng xū jǐn bàn fú。

步庭海棠下四首

李梦阳

独恨无香恐未真,纷纷蜂蝶底相亲。dú hèn wú xiāng kǒng wèi zhēn,fēn fēn fēng dié dǐ xiāng qīn。
俗传定欲烧银烛,绝代谁为照睡人。sú chuán dìng yù shāo yín zhú,jué dài shuí wèi zhào shuì rén。

步庭海棠下四首

李梦阳

沉香亭上已多欢,梦入昭阳月色寒。chén xiāng tíng shàng yǐ duō huān,mèng rù zhāo yáng yuè sè hán。
若使天香亦倾国,君王应更倚阑干。ruò shǐ tiān xiāng yì qīng guó,jūn wáng yīng gèng yǐ lán gàn。

咏庭中千瓣榴花三首

李梦阳

药栏尔后花希赏,日日东斋只困眠。yào lán ěr hòu huā xī shǎng,rì rì dōng zhāi zhǐ kùn mián。
每易庭榴树底小,一朝开亦照高天。měi yì tíng liú shù dǐ xiǎo,yī cháo kāi yì zhào gāo tiān。

咏庭中千瓣榴花三首

李梦阳

的的朱榴夏始成,水帘冰簟益分明。de de zhū liú xià shǐ chéng,shuǐ lián bīng diàn yì fēn míng。
偏枝不动宜雏燕,接叶时披称小莺。piān zhī bù dòng yí chú yàn,jiē yè shí pī chēng xiǎo yīng。

咏庭中千瓣榴花三首

李梦阳

万瓣千须始一花,累累应只为年华。wàn bàn qiān xū shǐ yī huā,lèi lèi yīng zhǐ wèi nián huá。
春风无限倾城萼,结实谁真取世夸。chūn fēng wú xiàn qīng chéng è,jié shí shuí zhēn qǔ shì kuā。

雪中见枯树似梅二首

李梦阳

忆在江南梅照眼,几年繁蕊失溪云。yì zài jiāng nán méi zhào yǎn,jǐ nián fán ruǐ shī xī yún。
如何枯树寻常见,一雪垂花朵朵分。rú hé kū shù xún cháng jiàn,yī xuě chuí huā duǒ duǒ fēn。

雪中见枯树似梅二首

李梦阳

可向繁枝问假真,纷纷过眼即飘尘。kě xiàng fán zhī wèn jiǎ zhēn,fēn fēn guò yǎn jí piāo chén。
东风一夜高楼笛,乱落江梅谁柰春。dōng fēng yī yè gāo lóu dí,luàn luò jiāng méi shuí nài chūn。

喜雨三首

李梦阳

破到榴花今日雨,向来红紫可怜吟。pò dào liú huā jīn rì yǔ,xiàng lái hóng zǐ kě lián yín。
蝶沾蜂湿徒增忌,杏绿梅黄亦苦心。dié zhān fēng shī tú zēng jì,xìng lǜ méi huáng yì kǔ xīn。

喜雨三首

李梦阳

二麦临河半欲黄,一夜生长谁禁当。èr mài lín hé bàn yù huáng,yī yè shēng zhǎng shuí jìn dāng。
挥锄荷笠能辞苦,浪泼云翻虑尔忙。huī chú hé lì néng cí kǔ,làng pō yún fān lǜ ěr máng。

喜雨三首

李梦阳

水缺沙乾燕只忙,交交莺羽闪无光。shuǐ quē shā qián yàn zhǐ máng,jiāo jiāo yīng yǔ shǎn wú guāng。
今辰底恁穿杨急,拍拍衔泥向我堂。jīn chén dǐ nèn chuān yáng jí,pāi pāi xián ní xiàng wǒ táng。