古诗词

袷祭颂述

李梦阳

呜呼大圣人,肇迹或渔樵。wū hū dà shèng rén,zhào jì huò yú qiáo。
苍龙戢其角,志固无丹霄。cāng lóng jí qí jiǎo,zhì gù wú dān xiāo。
德祖始侧微,浚叶开皇朝。dé zǔ shǐ cè wēi,jùn yè kāi huáng cháo。
礼盖视后稷,面南统群昭。lǐ gài shì hòu jì,miàn nán tǒng qún zhāo。
大哉九庙仪,亲尽敢不祧。dà zāi jiǔ miào yí,qīn jǐn gǎn bù tiāo。
再迁及皇熙,世室閟以寥。zài qiān jí huáng xī,shì shì bì yǐ liáo。
袷辰复来集,凤凰鸣箫韶。jiá chén fù lái jí,fèng huáng míng xiāo sháo。
惟皇率百辟,孔祀自今朝。wéi huáng lǜ bǎi pì,kǒng sì zì jīn cháo。
白日照实旗,御气如绛绡。bái rì zhào shí qí,yù qì rú jiàng xiāo。
将将磬筦鸣,飒飒灵旗飘。jiāng jiāng qìng guǎn míng,sà sà líng qí piāo。
恍惚帝醉饱,诸王亦飘飘。huǎng hū dì zuì bǎo,zhū wáng yì piāo piāo。
下有开国勋,偃蹇罗金貂。xià yǒu kāi guó xūn,yǎn jiǎn luó jīn diāo。
愚臣叨对越,精魄为之摇。yú chén dāo duì yuè,jīng pò wèi zhī yáo。
鼓钟送群公,玉户风萧萧。gǔ zhōng sòng qún gōng,yù hù fēng xiāo xiāo。
唐侯昔践位,十八号神尧。táng hóu xī jiàn wèi,shí bā hào shén yáo。
皇实秉敦默,龙性无逍遥。huáng shí bǐng dūn mò,lóng xìng wú xiāo yáo。
道合天人际,志与神明超。dào hé tiān rén jì,zhì yǔ shén míng chāo。
降祉倘冥漠,四海无征徭。jiàng zhǐ tǎng míng mò,sì hǎi wú zhēng yáo。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。