古诗词

三忠祠

李梦阳

忆昔汉诸葛,龙起答三顾。yì xī hàn zhū gé,lóng qǐ dá sān gù。
志决竟星陨,呕血为军务。zhì jué jìng xīng yǔn,ǒu xuè wèi jūn wù。
鄂国与信国,屹屹两王柱。è guó yǔ xìn guó,yì yì liǎng wáng zhù。
杀身不救国,冤愤水东注。shā shēn bù jiù guó,yuān fèn shuǐ dōng zhù。
往事勤钟鼎,新庙傍官路。wǎng shì qín zhōng dǐng,xīn miào bàng guān lù。
惨惨冠剑并,凛凛生魂聚。cǎn cǎn guān jiàn bìng,lǐn lǐn shēng hún jù。
翠旗晚明灭,往往鬼神驻。cuì qí wǎn míng miè,wǎng wǎng guǐ shén zhù。
怀叹各不申,翻然向烟雾。huái tàn gè bù shēn,fān rán xiàng yān wù。
我征久奔迫,过此感伤屡。wǒ zhēng jiǔ bēn pò,guò cǐ gǎn shāng lǚ。
时来展肃谒,系马门前树。shí lái zhǎn sù yè,xì mǎ mén qián shù。
香台野蔹上,罗幔虫蚁蛀。xiāng tái yě liǎn shàng,luó màn chóng yǐ zhù。
烈士为吞声,清风激顽懦。liè shì wèi tūn shēng,qīng fēng jī wán nuò。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

望南城

李梦阳

南内夕烟敛,玉楼春望空。nán nèi xī yān liǎn,yù lóu chūn wàng kōng。
禁籞年年锁,园禽巢殿中。jìn yù nián nián suǒ,yuán qín cháo diàn zhōng。

东华门偶述

李梦阳

银瓮烂生光,盘龙绣袱香。yín wèng làn shēng guāng,pán lóng xiù fú xiāng。
但知从内出,不省赐何王。dàn zhī cóng nèi chū,bù shěng cì hé wáng。

神京乐四首

李梦阳

蓟谷襟东海,居庸锁北门。jì gǔ jīn dōng hǎi,jū yōng suǒ běi mén。
王者本无外,天险壮乾坤。wáng zhě běn wú wài,tiān xiǎn zhuàng qián kūn。

神京乐四首

李梦阳

天回金气合,星顺玉衡平。tiān huí jīn qì hé,xīng shùn yù héng píng。
云生翡翠殿,日丽凤凰城。yún shēng fěi cuì diàn,rì lì fèng huáng chéng。

神京乐四首

李梦阳

钟鸣长乐馆,乐奏未央宫。zhōng míng zhǎng lè guǎn,lè zòu wèi yāng gōng。
寿域皇图迥,钩陈紫极通。shòu yù huáng tú jiǒng,gōu chén zǐ jí tōng。

神京乐四首

李梦阳

卫霍干城旧,伊夔鼎鼐新。wèi huò gàn chéng jiù,yī kuí dǐng nài xīn。
万年天子寿,四海一家春。wàn nián tiān zi shòu,sì hǎi yī jiā chūn。

采莲曲

李梦阳

白鹭青天映,红妆绿水遥。bái lù qīng tiān yìng,hóng zhuāng lǜ shuǐ yáo。
笑语荷花里,争荡木兰桡。xiào yǔ hé huā lǐ,zhēng dàng mù lán ráo。

晚出禁闼二首

李梦阳

杨柳南城道,芙蓉小苑通。yáng liǔ nán chéng dào,fú róng xiǎo yuàn tōng。
内使来调马,君王敕射熊。nèi shǐ lái diào mǎ,jūn wáng chì shè xióng。

晚出禁闼二首

李梦阳

夹城云气夕,露掌隐金盘。jiā chéng yún qì xī,lù zhǎng yǐn jīn pán。
杨花白云乱,风起满长安。yáng huā bái yún luàn,fēng qǐ mǎn zhǎng ān。

大堤曲

李梦阳

腊月大堤边,春风思宛然。là yuè dà dī biān,chūn fēng sī wǎn rán。
杨枝摇白日,烟花袅金鞭。yáng zhī yáo bái rì,yān huā niǎo jīn biān。

艳曲二首

李梦阳

盈盈绮闼女,生长不知春。yíng yíng qǐ tà nǚ,shēng zhǎng bù zhī chūn。
开窗见百结,背面掩罗巾。kāi chuāng jiàn bǎi jié,bèi miàn yǎn luó jīn。

艳曲二首

李梦阳

父母爱少女,女是聪明子。fù mǔ ài shǎo nǚ,nǚ shì cōng míng zi。
生不识鸳鸯,绣出鸳鸯是。shēng bù shí yuān yāng,xiù chū yuān yāng shì。

相和歌

李梦阳

美人罗带长,风吹不到地。měi rén luó dài zhǎng,fēng chuī bù dào dì。
低头采玉簪,头上玉簪坠。dī tóu cǎi yù zān,tóu shàng yù zān zhuì。

春曲二首

李梦阳

春风度山阁,凭轩望江路。chūn fēng dù shān gé,píng xuān wàng jiāng lù。
帘动时有香,不见花开处。lián dòng shí yǒu xiāng,bù jiàn huā kāi chù。

春曲二首

李梦阳

翩翩谁家燕,衔泥向何所。piān piān shuí jiā yàn,xián ní xiàng hé suǒ。
避人花丛里,忽复梁间语。bì rén huā cóng lǐ,hū fù liáng jiān yǔ。