古诗词

豆莝行

李梦阳

昨当大风吹雪过,湖船无数冰打破。zuó dāng dà fēng chuī xuě guò,hú chuán wú shù bīng dǎ pò。
冰骧?峞山岳立,行人骇观泪交堕。bīng xiāng wéi shān yuè lì,xíng rén hài guān lèi jiāo duò。
景泰年间一丈雪,父老见之无此祸。jǐng tài nián jiān yī zhàng xuě,fù lǎo jiàn zhī wú cǐ huò。
鄱阳十日路断截,庐山百姓啼寒饿。pó yáng shí rì lù duàn jié,lú shān bǎi xìng tí hán è。
旌竿冻折鼙鼓哑,浙军楚军袖手坐。jīng gān dòng zhé pí gǔ yǎ,zhè jūn chǔ jūn xiù shǒu zuò。
将军部兵蔽江下,飞报沿江催豆莝。jiāng jūn bù bīng bì jiāng xià,fēi bào yán jiāng cuī dòu cuò。
邑官号呼手足皴,马骡鸡犬遗眠卧。yì guān hào hū shǒu zú cūn,mǎ luó jī quǎn yí mián wò。
前时边达三千军,五个病热死两个。qián shí biān dá sān qiān jūn,wǔ gè bìng rè sǐ liǎng gè。
弯弓值冻不敢发,昔何猛毅今何懦。wān gōng zhí dòng bù gǎn fā,xī hé měng yì jīn hé nuò。
李郭邺城围不下,裴度淮西手可唾。lǐ guō yè chéng wéi bù xià,péi dù huái xī shǒu kě tuò。
从来强弱不限域,任人岂论小与大。cóng lái qiáng ruò bù xiàn yù,rèn rén qǐ lùn xiǎo yǔ dà。
当衢寡妇携儿哭,秋禾枯槁春难播。dāng qú guǎ fù xié ér kū,qiū hé kū gǎo chūn nán bō。
纵健徵科何自出,大儿牵繵陆挽驮。zòng jiàn zhēng kē hé zì chū,dà ér qiān dàn lù wǎn tuó。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。