古诗词

送何舍人赍诏南纪诸镇

李梦阳

先皇乘龙去不返,悲风惨淡吹宸极。xiān huáng chéng lóng qù bù fǎn,bēi fēng cǎn dàn chuī chén jí。
四海哭若丧慈母,百官狂走天为黑。sì hǎi kū ruò sàng cí mǔ,bǎi guān kuáng zǒu tiān wèi hēi。
忆昨临危坐御床,手挈神器归今皇。yì zuó lín wēi zuò yù chuáng,shǒu qiè shén qì guī jīn huáng。
密语丁宁肺腑裂,三老亲闻眼流血。mì yǔ dīng níng fèi fǔ liè,sān lǎo qīn wén yǎn liú xuè。
金縢立剖石室秘,此事难从外人说。jīn téng lì pōu shí shì mì,cǐ shì nán cóng wài rén shuō。
我君谦让不可得,割哀践阼弘祖烈。wǒ jūn qiān ràng bù kě dé,gē āi jiàn zuò hóng zǔ liè。
日月重悬万国朝,雷雨赦过群方悦。rì yuè zhòng xuán wàn guó cháo,léi yǔ shè guò qún fāng yuè。
越南海北霹雳动,蛮夷尽奉王正月。yuè nán hǎi běi pī lì dòng,mán yí jǐn fèng wáng zhèng yuè。
此时九道使臣出,舍人亦辍螭头笔。cǐ shí jiǔ dào shǐ chén chū,shě rén yì chuò chī tóu bǐ。
白马朝腾蓟北云,锦帆暮闪江沱日。bái mǎ cháo téng jì běi yún,jǐn fān mù shǎn jiāng tuó rì。
江沱秋交多裂风,洞庭云梦俱眼空。jiāng tuó qiū jiāo duō liè fēng,dòng tíng yún mèng jù yǎn kōng。
巴陵县令舍人兄,接诏会弟西楼中。bā líng xiàn lìng shě rén xiōng,jiē zhào huì dì xī lóu zhōng。
童年题诗在高壁,六载不到纱为笼。tóng nián tí shī zài gāo bì,liù zài bù dào shā wèi lóng。
南岳以南惟峻山,苦蒸毒雾何盘盘。nán yuè yǐ nán wéi jùn shān,kǔ zhēng dú wù hé pán pán。
天王新令雷电掣,妖蛇不敢啼林端。tiān wáng xīn lìng léi diàn chè,yāo shé bù gǎn tí lín duān。
五溪官长喘喙拜,黔州父老垂泪看。wǔ xī guān zhǎng chuǎn huì bài,qián zhōu fù lǎo chuí lèi kàn。
却瞻苍梧云气黑,斑竹临江怨幽色。què zhān cāng wú yún qì hēi,bān zhú lín jiāng yuàn yōu sè。
翠华缥缈空冥间,此时此恨谁知得。cuì huá piāo miǎo kōng míng jiān,cǐ shí cǐ hèn shuí zhī dé。
君不见马援拄孔,明碑剥落黄蒿里。jūn bù jiàn mǎ yuán zhǔ kǒng,míng bēi bō luò huáng hāo lǐ。
千年莓苔待君洗,万里之行自此始,归来何以献天子。qiān nián méi tái dài jūn xǐ,wàn lǐ zhī xíng zì cǐ shǐ,guī lái hé yǐ xiàn tiān zi。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

送甥嘉之茂州次玉溪侍御韵三首

李梦阳

雪山天地外,经夏雪难消。xuě shān tiān dì wài,jīng xià xuě nán xiāo。
气冷三城戌,光通万里桥。qì lěng sān chéng xū,guāng tōng wàn lǐ qiáo。
谁言州不好,汝去蹃宁遥。shuí yán zhōu bù hǎo,rǔ qù nuò níng yáo。
纵使胡笳夜,犹能梦入朝。zòng shǐ hú jiā yè,yóu néng mèng rù cháo。

王豸使既返东月皎升乃与李曹二子径觞吹台之巅口占柬黄子

李梦阳

王归不待月,二子共登台。wáng guī bù dài yuè,èr zi gòng dēng tái。
天地划然皎,山河相荡回。tiān dì huà rán jiǎo,shān hé xiāng dàng huí。
虫鸣崖底叶,雁影掌中杯。chóng míng yá dǐ yè,yàn yǐng zhǎng zhōng bēi。
为问山阴客,还能棹雪来。wèi wèn shān yīn kè,hái néng zhào xuě lái。

见和君病起须白辄有所赠亦咎其酒过

李梦阳

诧汝须添白,将无病苦形。chà rǔ xū tiān bái,jiāng wú bìng kǔ xíng。
眼前真过隙,身外是浮萍。yǎn qián zhēn guò xì,shēn wài shì fú píng。
客到留棋局,儿呼检药经。kè dào liú qí jú,ér hū jiǎn yào jīng。
昔人曾颂酒,吾意不如醒。xī rén céng sòng jiǔ,wú yì bù rú xǐng。

秋日吕公西园同玉溪侍御二首

李梦阳

圃胜城能曲,台高野更秋。pǔ shèng chéng néng qū,tái gāo yě gèng qiū。
席陪骢马出,情为碧云留。xí péi cōng mǎ chū,qíng wèi bì yún liú。
移坐铺林叶,添樽面水流。yí zuò pù lín yè,tiān zūn miàn shuǐ liú。
潜思歌舞地,指点问王州。qián sī gē wǔ dì,zhǐ diǎn wèn wáng zhōu。

秋日吕公西园同玉溪侍御二首

李梦阳

入院看垂杮,临畦羡引泉。rù yuàn kàn chuí fèi,lín qí xiàn yǐn quán。
寒荽自满地,疏树不妨天。hán suī zì mǎn dì,shū shù bù fáng tiān。
野老疑旌旆,林乌下酒筵。yě lǎo yí jīng pèi,lín wū xià jiǔ yán。
无云但游衍,公意在桑田。wú yún dàn yóu yǎn,gōng yì zài sāng tián。

和郑生行经凤阳

李梦阳

浩荡兴龙地,盘旋踞虎形。hào dàng xīng lóng dì,pán xuán jù hǔ xíng。
海吞淮水白,天插楚峰青。hǎi tūn huái shuǐ bái,tiān chā chǔ fēng qīng。
帝宅精灵聚,陵宫虎豹扃。dì zhái jīng líng jù,líng gōng hǔ bào jiōng。
万年禋祭礼,有道赖朝廷。wàn nián yīn jì lǐ,yǒu dào lài cháo tíng。

西园酒半会玉溪侍御瓜代报至再赋二首

李梦阳

北使还朝近,西城返照深。běi shǐ hái cháo jìn,xī chéng fǎn zhào shēn。
霜情留果实,晚意付花心。shuāng qíng liú guǒ shí,wǎn yì fù huā xīn。
风助林皋爽,云横海岳阴。fēng zhù lín gāo shuǎng,yún héng hǎi yuè yīn。
兹游如在念,应有寄南音。zī yóu rú zài niàn,yīng yǒu jì nán yīn。

西园酒半会玉溪侍御瓜代报至再赋二首

李梦阳

胜地留宾切,离筵散酒迟。shèng dì liú bīn qiè,lí yán sàn jiǔ chí。
网鱼生跃案,摘枣脆连枝。wǎng yú shēng yuè àn,zhāi zǎo cuì lián zhī。
草夕鸣蛩动,天秋过雁知。cǎo xī míng qióng dòng,tiān qiū guò yàn zhī。
河桥明日事,愿尽掌中卮。hé qiáo míng rì shì,yuàn jǐn zhǎng zhōng zhī。

初冬见雪和鲍生

李梦阳

密云初布暝,疏雨忽成花。mì yún chū bù míng,shū yǔ hū chéng huā。
气浅冰从薄,寒轻白自斜。qì qiǎn bīng cóng báo,hán qīng bái zì xié。
敝裘谁念汝,孤棹独思家。bì qiú shuí niàn rǔ,gū zhào dú sī jiā。
江上冥冥雁,春风迟去槎。jiāng shàng míng míng yàn,chūn fēng chí qù chá。

寄鲍崇儒

李梦阳

去日犹零雪,庭葵遽复花。qù rì yóu líng xuě,tíng kuí jù fù huā。
新诗谁和汝,久客自成家。xīn shī shuí hé rǔ,jiǔ kè zì chéng jiā。
水国乾侵夏,田风莽带沙。shuǐ guó qián qīn xià,tián fēng mǎng dài shā。
长淮日易暮,珍重早栖鸦。zhǎng huái rì yì mù,zhēn zhòng zǎo qī yā。

郑生至自泰山二首

李梦阳

昨汝登东岳,何峰是绝峰。zuó rǔ dēng dōng yuè,hé fēng shì jué fēng。
有无丈人石,几许大夫松。yǒu wú zhàng rén shí,jǐ xǔ dà fū sōng。
海日低波鸟,岩雷起窟龙。hǎi rì dī bō niǎo,yán léi qǐ kū lóng。
谁言天下小,化外亦王封。shuí yán tiān xià xiǎo,huà wài yì wáng fēng。

郑生至自泰山二首

李梦阳

俯首无齐鲁,东瞻海似杯。fǔ shǒu wú qí lǔ,dōng zhān hǎi shì bēi。
斗然一峰上,不信万山开。dòu rán yī fēng shàng,bù xìn wàn shān kāi。
日抱扶桑跃,天横碣石来。rì bào fú sāng yuè,tiān héng jié shí lái。
君看秦始后,仍有汉皇台。jūn kàn qín shǐ hòu,réng yǒu hàn huáng tái。

送赵训学满归二首

李梦阳

六旬千里客,九载一毡归。liù xún qiān lǐ kè,jiǔ zài yī zhān guī。
路远琴书重,官贫妻子饥。lù yuǎn qín shū zhòng,guān pín qī zi jī。
塞云迎老鬓,河色恋征衣。sāi yún yíng lǎo bìn,hé sè liàn zhēng yī。
会有秋行伴,关山新雁飞。huì yǒu qiū xíng bàn,guān shān xīn yàn fēi。

送赵训学满归二首

李梦阳

宋代陈无巳,唐时郑广文。sòng dài chén wú sì,táng shí zhèng guǎng wén。
道高官独冷,名美世同闻。dào gāo guān dú lěng,míng měi shì tóng wén。
汝挈一毡去,予怜双袂分。rǔ qiè yī zhān qù,yǔ lián shuāng mèi fēn。
潸潸白首泪,长向渭西云。shān shān bái shǒu lèi,zhǎng xiàng wèi xī yún。

七夕雪台子过东庄

李梦阳

村落元相接,园林亦互游。cūn luò yuán xiāng jiē,yuán lín yì hù yóu。
酒天携榼就,花夜对床留。jiǔ tiān xié kē jiù,huā yè duì chuáng liú。
忽尔双星候,泠然万木秋。hū ěr shuāng xīng hòu,líng rán wàn mù qiū。
谁期白头日,萧洒共丹丘。shuí qī bái tóu rì,xiāo sǎ gòng dān qiū。