古诗词

送何舍人赍诏南纪诸镇

李梦阳

先皇乘龙去不返,悲风惨淡吹宸极。xiān huáng chéng lóng qù bù fǎn,bēi fēng cǎn dàn chuī chén jí。
四海哭若丧慈母,百官狂走天为黑。sì hǎi kū ruò sàng cí mǔ,bǎi guān kuáng zǒu tiān wèi hēi。
忆昨临危坐御床,手挈神器归今皇。yì zuó lín wēi zuò yù chuáng,shǒu qiè shén qì guī jīn huáng。
密语丁宁肺腑裂,三老亲闻眼流血。mì yǔ dīng níng fèi fǔ liè,sān lǎo qīn wén yǎn liú xuè。
金縢立剖石室秘,此事难从外人说。jīn téng lì pōu shí shì mì,cǐ shì nán cóng wài rén shuō。
我君谦让不可得,割哀践阼弘祖烈。wǒ jūn qiān ràng bù kě dé,gē āi jiàn zuò hóng zǔ liè。
日月重悬万国朝,雷雨赦过群方悦。rì yuè zhòng xuán wàn guó cháo,léi yǔ shè guò qún fāng yuè。
越南海北霹雳动,蛮夷尽奉王正月。yuè nán hǎi běi pī lì dòng,mán yí jǐn fèng wáng zhèng yuè。
此时九道使臣出,舍人亦辍螭头笔。cǐ shí jiǔ dào shǐ chén chū,shě rén yì chuò chī tóu bǐ。
白马朝腾蓟北云,锦帆暮闪江沱日。bái mǎ cháo téng jì běi yún,jǐn fān mù shǎn jiāng tuó rì。
江沱秋交多裂风,洞庭云梦俱眼空。jiāng tuó qiū jiāo duō liè fēng,dòng tíng yún mèng jù yǎn kōng。
巴陵县令舍人兄,接诏会弟西楼中。bā líng xiàn lìng shě rén xiōng,jiē zhào huì dì xī lóu zhōng。
童年题诗在高壁,六载不到纱为笼。tóng nián tí shī zài gāo bì,liù zài bù dào shā wèi lóng。
南岳以南惟峻山,苦蒸毒雾何盘盘。nán yuè yǐ nán wéi jùn shān,kǔ zhēng dú wù hé pán pán。
天王新令雷电掣,妖蛇不敢啼林端。tiān wáng xīn lìng léi diàn chè,yāo shé bù gǎn tí lín duān。
五溪官长喘喙拜,黔州父老垂泪看。wǔ xī guān zhǎng chuǎn huì bài,qián zhōu fù lǎo chuí lèi kàn。
却瞻苍梧云气黑,斑竹临江怨幽色。què zhān cāng wú yún qì hēi,bān zhú lín jiāng yuàn yōu sè。
翠华缥缈空冥间,此时此恨谁知得。cuì huá piāo miǎo kōng míng jiān,cǐ shí cǐ hèn shuí zhī dé。
君不见马援拄孔,明碑剥落黄蒿里。jūn bù jiàn mǎ yuán zhǔ kǒng,míng bēi bō luò huáng hāo lǐ。
千年莓苔待君洗,万里之行自此始,归来何以献天子。qiān nián méi tái dài jūn xǐ,wàn lǐ zhī xíng zì cǐ shǐ,guī lái hé yǐ xiàn tiān zi。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

乙酉上元上方寺

李梦阳

地爱僧林僻,人邀灯节游。dì ài sēng lín pì,rén yāo dēng jié yóu。
缘塍朝借马,攺路晚登舟。yuán chéng cháo jiè mǎ,yǐ lù wǎn dēng zhōu。
春水凫鹥满,夕阳钟磬幽。chūn shuǐ fú yī mǎn,xī yáng zhōng qìng yōu。
相留待明月,箫鼓在中流。xiāng liú dài míng yuè,xiāo gǔ zài zhōng liú。

丁亥立秋

李梦阳

火多常病热,残暑特相欺。huǒ duō cháng bìng rè,cán shǔ tè xiāng qī。
今日凉风至,飒然竹林披。jīn rì liáng fēng zhì,sà rán zhú lín pī。
闻鸡每起早,省稼独归迟。wén jī měi qǐ zǎo,shěng jià dú guī chí。
天地萧条意,何须一叶知。tiān dì xiāo tiáo yì,hé xū yī yè zhī。

中秋亭会

李梦阳

老去真耽月,更深且醉游。lǎo qù zhēn dān yuè,gèng shēn qiě zuì yóu。
影沾如畏露,光冷是分秋。yǐng zhān rú wèi lù,guāng lěng shì fēn qiū。
蛩故吟清酒,蟾应笑白头。qióng gù yín qīng jiǔ,chán yīng xiào bái tóu。
怕星藏不见,坐待彩波流。pà xīng cáng bù jiàn,zuò dài cǎi bō liú。

戊子元夕示甥嘉

李梦阳

皎月临元夜,和风入始春。jiǎo yuè lín yuán yè,hé fēng rù shǐ chūn。
过冬犹望雪,思世转愁人。guò dōng yóu wàng xuě,sī shì zhuǎn chóu rén。
歌管喧鸣鼓,游车匝暗尘。gē guǎn xuān míng gǔ,yóu chē zā àn chén。
黑头宜努力,吾鬓巳如银。hēi tóu yí nǔ lì,wú bìn sì rú yín。

巳丑五日

李梦阳

往岁沾宫扇,含香拜玉墀。wǎng suì zhān gōng shàn,hán xiāng bài yù chí。
只今飘白发,刈麦向东菑。zhǐ jīn piāo bái fā,yì mài xiàng dōng zāi。
树树鸣蜩日,家家望雨时。shù shù míng tiáo rì,jiā jiā wàng yǔ shí。
万方多难意,谁达圣明知。wàn fāng duō nán yì,shuí dá shèng míng zhī。

五日庄上集

李梦阳

园树日佳色,黄鹂时巧音。yuán shù rì jiā sè,huáng lí shí qiǎo yīn。
美人翩紫马,携酒入花阴。měi rén piān zǐ mǎ,xié jiǔ rù huā yīn。
艾席铺能坐,蒲觞乾自斟。ài xí pù néng zuò,pú shāng qián zì zhēn。
蜩鸣虽颇聒,流转是天心。tiáo míng suī pǒ guā,liú zhuǎn shì tiān xīn。

乙丑逢先大夫诞辰是岁适蒙恩诏加赠制字四十用写哀痛

李梦阳

老大思童日,诗庭俨昔趋。lǎo dà sī tóng rì,shī tíng yǎn xī qū。
羁孤万里外,优渥死生俱。jī gū wàn lǐ wài,yōu wò sǐ shēng jù。
寂寞临花诰,齿冥列大夫。jì mò lín huā gào,chǐ míng liè dà fū。
西云白苍莽,洒血望松梧。xī yún bái cāng mǎng,sǎ xuè wàng sōng wú。

兄以西堂落成盖怅然有念于二亲余心交痛颂义追德爰成兹咏焉

李梦阳

矫矫江都相,凄凉楚穆生。jiǎo jiǎo jiāng dōu xiāng,qī liáng chǔ mù shēng。
家贫无立业,道大不求名。jiā pín wú lì yè,dào dà bù qiú míng。
破甑常蛛网,空除任鸟行。pò zèng cháng zhū wǎng,kōng chú rèn niǎo xíng。
肯堂兄不忝,应慰九原情。kěn táng xiōng bù tiǎn,yīng wèi jiǔ yuán qíng。

读直道陈公祚遗事

李梦阳

上主能容直,当言敢顾身。shàng zhǔ néng róng zhí,dāng yán gǎn gù shēn。
累朝传谏札,万死作归人。lèi cháo chuán jiàn zhá,wàn sǐ zuò guī rén。
古庙秾花晚,孤坟劲草春。gǔ miào nóng huā wǎn,gū fén jìn cǎo chūn。
从来汨没士,特笔在词臣。cóng lái mì méi shì,tè bǐ zài cí chén。

哭郡守郝公

李梦阳

征敛无休日,斯人不永年。zhēng liǎn wú xiū rì,sī rén bù yǒng nián。
曾闻溪虎避,早见壁鱼悬。céng wén xī hǔ bì,zǎo jiàn bì yú xuán。
颂碣留边郡,铭旌拂塞天。sòng jié liú biān jùn,míng jīng fú sāi tiān。
九河一孤冢,愁绝海门烟。jiǔ hé yī gū zhǒng,chóu jué hǎi mén yān。

谒平台先生墓

李梦阳

岂说嬉游路,今成昔雍门。qǐ shuō xī yóu lù,jīn chéng xī yōng mén。
平生马公帐,四海孔融尊。píng shēng mǎ gōng zhàng,sì hǎi kǒng róng zūn。
剑舄收残草,山河抱古原。jiàn xì shōu cán cǎo,shān hé bào gǔ yuán。
黄昏不忍去,白日下高园。huáng hūn bù rěn qù,bái rì xià gāo yuán。

温将军挽诗

李梦阳

不见千夫勇,谁开百战围。bù jiàn qiān fū yǒng,shuí kāi bǎi zhàn wéi。
门犹森画戟,苔巳蚀金衣。mén yóu sēn huà jǐ,tái sì shí jīn yī。
俎豆诸郎奋,山河奕世辉。zǔ dòu zhū láng fèn,shān hé yì shì huī。
黄昏两白鹤,偏绕北邙飞。huáng hūn liǎng bái hè,piān rào běi máng fēi。

哭张子二首张子者平谷张子礿也以都御史镇辽东显矣然无何卒李子者张之旧僚也闻之哀焉于是作哭张子二章语曰岁在龙蛇贤人嗟张之卒庚辰岁也

李梦阳

虎豹威边日,龙蛇哭尔年。hǔ bào wēi biān rì,lóng shé kū ěr nián。
故人今若此,吾道合潸然。gù rén jīn ruò cǐ,wú dào hé shān rán。
部曲归旌拥,风云旧国连。bù qū guī jīng yōng,fēng yún jiù guó lián。
蓟门秋草遍,何处是新阡。jì mén qiū cǎo biàn,hé chù shì xīn qiān。

哭张子二首张子者平谷张子礿也以都御史镇辽东显矣然无何卒李子者张之旧僚也闻之哀焉于是作哭张子二章语曰岁在龙蛇贤人嗟张之卒庚辰岁也

李梦阳

翰海龙真泣,辽阳鹤竟归。hàn hǎi lóng zhēn qì,liáo yáng hè jìng guī。
壮心元铁石,神爽尚旌旗。zhuàng xīn yuán tiě shí,shén shuǎng shàng jīng qí。
光绕新埋剑,香残旧赐衣。guāng rào xīn mái jiàn,xiāng cán jiù cì yī。
至今生仲达,犹怯孔明威。zhì jīn shēng zhòng dá,yóu qiè kǒng míng wēi。

古意

李梦阳

内厩飞龙马,君王赐玉鞭。nèi jiù fēi lóng mǎ,jūn wáng cì yù biān。
长鸣彩仗下,立在紫骝先。zhǎng míng cǎi zhàng xià,lì zài zǐ liú xiān。
放逐缘何事,飘零竟不旋。fàng zhú yuán hé shì,piāo líng jìng bù xuán。
如蒙敝帷顾,万里为君前。rú méng bì wéi gù,wàn lǐ wèi jūn qián。