古诗词

上元访杜鍊师

李梦阳

宣皇昔时乘八风,御龙游戏行烟空。xuān huáng xī shí chéng bā fēng,yù lóng yóu xì xíng yān kōng。
马前两两侍王女,别馆多在蓬莱宫。mǎ qián liǎng liǎng shì wáng nǚ,bié guǎn duō zài péng lái gōng。
朝天宫中旧时殿,楼台昼锁无人见。cháo tiān gōng zhōng jiù shí diàn,lóu tái zhòu suǒ wú rén jiàn。
琉璃井塌青苔满,松柏森森月如练。liú lí jǐng tā qīng tái mǎn,sōng bǎi sēn sēn yuè rú liàn。
呜呼往事难具陈,灯火如山又一春,北斗坛西访隐沦。wū hū wǎng shì nán jù chén,dēng huǒ rú shān yòu yī chūn,běi dòu tán xī fǎng yǐn lún。
我师黄衫白?巾,坐我更致西楼宾。wǒ shī huáng shān bái jīn,zuò wǒ gèng zhì xī lóu bīn。
玉杯潋滟赤玛瑙,织罽四角银麒麟。yù bēi liàn yàn chì mǎ nǎo,zhī jì sì jiǎo yín qí lín。
酒肉山堆满堂醉,仙厨往往来八珍。jiǔ ròu shān duī mǎn táng zuì,xiān chú wǎng wǎng lái bā zhēn。
孝宗之朝五真人,师也磊落当其伦。xiào zōng zhī cháo wǔ zhēn rén,shī yě lěi luò dāng qí lún。
自言召见亲赐食,曾把丹书献紫宸。zì yán zhào jiàn qīn cì shí,céng bǎ dān shū xiàn zǐ chén。
如今寂寞看春色,银鱼玉带无消息。rú jīn jì mò kàn chūn sè,yín yú yù dài wú xiāo xī。
岂惟鱼带无消息,欲语吞声泪沾臆。qǐ wéi yú dài wú xiāo xī,yù yǔ tūn shēng lèi zhān yì。
劝师对此莫酸辛,世间万事如转轮。quàn shī duì cǐ mò suān xīn,shì jiān wàn shì rú zhuǎn lún。
且将芝草供生计,聊与烟霞作主人。qiě jiāng zhī cǎo gōng shēng jì,liáo yǔ yān xiá zuò zhǔ rén。
月偏彩云当牖生,旋呼两童吹玉笙。yuè piān cǎi yún dāng yǒu shēng,xuán hū liǎng tóng chuī yù shēng。
闻师妙得逡巡术,百壶倒尽还须倾。wén shī miào dé qūn xún shù,bǎi hú dào jǐn hái xū qīng。
古来仙子尚谁在,饮者翻垂千载名。gǔ lái xiān zi shàng shuí zài,yǐn zhě fān chuí qiān zài míng。
名垂千载亦区区,酒阑灯昏夜复徂。míng chuí qiān zài yì qū qū,jiǔ lán dēng hūn yè fù cú。
不见泰陵草已宿,春生树啼双老乌。bù jiàn tài líng cǎo yǐ sù,chūn shēng shù tí shuāng lǎo wū。
此时亦应群帝趋,金灯翠旗光有无。cǐ shí yì yīng qún dì qū,jīn dēng cuì qí guāng yǒu wú。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。