古诗词

奉送大司马刘公归东山草堂歌

李梦阳

东山有草堂,缥缈云峤孤。dōng shān yǒu cǎo táng,piāo miǎo yún jiào gū。
前对祝融峰,下瞰巴陵湖。qián duì zhù róng fēng,xià kàn bā líng hú。
明公昔时此堂居,麋鹿熊豕当窗趋。míng gōng xī shí cǐ táng jū,mí lù xióng shǐ dāng chuāng qū。
洞庭日落风浪涌,倒影射堂堂欲动。dòng tíng rì luò fēng làng yǒng,dào yǐng shè táng táng yù dòng。
惨淡谁闻紫芝曲,独善不救苍生哭。cǎn dàn shuí wén zǐ zhī qū,dú shàn bù jiù cāng shēng kū。
先帝亲裁五色诏,老臣曾受三朝禄。xiān dì qīn cái wǔ sè zhào,lǎo chén céng shòu sān cháo lù。
此时边徼多战声,曳履谒帝登承明。cǐ shí biān jiǎo duō zhàn shēng,yè lǚ yè dì dēng chéng míng。
谢安笑却淮淝敌,魏相坐测单于兵。xiè ān xiào què huái féi dí,wèi xiāng zuò cè dān yú bīng。
九重移榻数召见,夹城日高未下殿。jiǔ zhòng yí tà shù zhào jiàn,jiā chéng rì gāo wèi xià diàn。
英谋密语人不知,左右微闻至尊羡。yīng móu mì yǔ rén bù zhī,zuǒ yòu wēi wén zhì zūn xiàn。
自从龙去不可攀,公亦卧病思东山。zì cóng lóng qù bù kě pān,gōng yì wò bìng sī dōng shān。
湘娥含笑倚竹立,山鬼窈窕堂之侧。xiāng é hán xiào yǐ zhú lì,shān guǐ yǎo tiǎo táng zhī cè。
上书苦死只欲归,圣旨优容意悽恻。shàng shū kǔ sǐ zhǐ yù guī,shèng zhǐ yōu róng yì qī cè。
内府盘螭缕金织,赐出倾朝皆动色。nèi fǔ pán chī lǚ jīn zhī,cì chū qīng cháo jiē dòng sè。
白金之铤红票记,宝钞生硬鸦翎黑。bái jīn zhī dìng hóng piào jì,bǎo chāo shēng yìng yā líng hēi。
崇文城门水云白,是日观者涂路塞。chóng wén chéng mén shuǐ yún bái,shì rì guān zhě tú lù sāi。
城中冠盖尽追送,尘埃不见长安陌。chéng zhōng guān gài jǐn zhuī sòng,chén āi bù jiàn zhǎng ān mò。
人生富贵岂有极,男儿要在能死国,不尔抽身早亦得。rén shēng fù guì qǐ yǒu jí,nán ér yào zài néng sǐ guó,bù ěr chōu shēn zǎo yì dé。
君不见汉二疏,千载想慕传画图。jūn bù jiàn hàn èr shū,qiān zài xiǎng mù chuán huà tú。
即如草堂何处无,禄食腼窃胡为乎。jí rú cǎo táng hé chù wú,lù shí miǎn qiè hú wèi hū。
乃知我公真丈夫,呜呼乃知我公真丈夫。nǎi zhī wǒ gōng zhēn zhàng fū,wū hū nǎi zhī wǒ gōng zhēn zhàng fū。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

炭篓盆架

李梦阳

编荆为团笼,本以贮木炭。biān jīng wèi tuán lóng,běn yǐ zhù mù tàn。
今匪用炭时,聊以助吾盥。jīn fěi yòng tàn shí,liáo yǐ zhù wú guàn。

砂锅盆

李梦阳

砂锅注清泠,洗面还洗心。shā guō zhù qīng líng,xǐ miàn hái xǐ xīn。
其器苟不洁,徒称玉与金。qí qì gǒu bù jié,tú chēng yù yǔ jīn。

船板

李梦阳

船板胡在兹,而我寝其上。chuán bǎn hú zài zī,ér wǒ qǐn qí shàng。
情知非江湖,梦寐亦风浪。qíng zhī fēi jiāng hú,mèng mèi yì fēng làng。

砖枕

李梦阳

卢生枕窍中,哀乐竟何用。lú shēng zhěn qiào zhōng,āi lè jìng hé yòng。
我枕城砖卧,无窍亦无梦。wǒ zhěn chéng zhuān wò,wú qiào yì wú mèng。

芦席几

李梦阳

古人席地坐,饮食俱在兹。gǔ rén xí dì zuò,yǐn shí jù zài zī。
今人设高几,翻谓古人卑。jīn rén shè gāo jǐ,fān wèi gǔ rén bēi。

坏墩

李梦阳

晨兴坐兹谈,而亦坐兹食。chén xīng zuò zī tán,ér yì zuò zī shí。
为言同寓子,尚念埴者力。wèi yán tóng yù zi,shàng niàn zhí zhě lì。

麻绳椸

李梦阳

何以架我衣,麻绳撑两柱。hé yǐ jià wǒ yī,má shéng chēng liǎng zhù。
谅有解脱心,与子同一处。liàng yǒu jiě tuō xīn,yǔ zi tóng yī chù。

葛衫帐

李梦阳

酷暑睡不稳,解衫周四围。kù shǔ shuì bù wěn,jiě shān zhōu sì wéi。
但阻蚊虫入,无遮明月辉。dàn zǔ wén chóng rù,wú zhē míng yuè huī。

薜荔园

李梦阳

芳园蓊薜荔,水石非人间。fāng yuán wěng bì lì,shuǐ shí fēi rén jiān。
昔闻西洞庭,今为学士山。xī wén xī dòng tíng,jīn wèi xué shì shān。

恩乐堂

李梦阳

肯堂钦古训,修祠报前功。kěn táng qīn gǔ xùn,xiū cí bào qián gōng。
酌洞歌行潦,采蘩遵召风。zhuó dòng gē xíng lǎo,cǎi fán zūn zhào fēng。

渔村夕照

李梦阳

西阳下洞庭,网集清潭上。xī yáng xià dòng tíng,wǎng jí qīng tán shàng。
一丈黄金鳞,可见不可网。yī zhàng huáng jīn lín,kě jiàn bù kě wǎng。

渔村夕照

李梦阳

美人杳何处,盈盈隔和水。měi rén yǎo hé chù,yíng yíng gé hé shuǐ。
遥遥云外钟,日落暮山紫。yáo yáo yún wài zhōng,rì luò mù shān zǐ。

渔村夕照

李梦阳

西风万里雁,一叶洞庭秋。xī fēng wàn lǐ yàn,yī yè dòng tíng qiū。
群浴金沙软,潇湘霜气流。qún yù jīn shā ruǎn,xiāo xiāng shuāng qì liú。

渔村夕照

李梦阳

长江浪滚雪,烟黑花争飞。zhǎng jiāng làng gǔn xuě,yān hēi huā zhēng fēi。
可怪横流者,孤舟一笠归。kě guài héng liú zhě,gū zhōu yī lì guī。

渔村夕照

李梦阳

天水本自空,圆月况秋映。tiān shuǐ běn zì kōng,yuán yuè kuàng qiū yìng。
皛皛起霜色,千里一悬镜。xiǎo xiǎo qǐ shuāng sè,qiān lǐ yī xuán jìng。