古诗词

二月四日部署宴饯徐顾二子

李梦阳

春日载阳官署幽,东吴二子过我游。chūn rì zài yáng guān shǔ yōu,dōng wú èr zi guò wǒ yóu。
庭空日斜吏人散,窅然何异经林丘。tíng kōng rì xié lì rén sàn,yǎo rán hé yì jīng lín qiū。
今晨惊蛰暖气达,昨夜哀鸿呼故俦。jīn chén jīng zhé nuǎn qì dá,zuó yè āi hóng hū gù chóu。
中庭古槐苍藓溽,上有百鸟何啁啾。zhōng tíng gǔ huái cāng xiǎn rù,shàng yǒu bǎi niǎo hé zhāo jiū。
仓庚交交刷其羽,君看巨细各有求。cāng gēng jiāo jiāo shuā qí yǔ,jūn kàn jù xì gè yǒu qiú。
明时冠轩几邂逅,得暇胡不攀淹留。míng shí guān xuān jǐ xiè hòu,dé xiá hú bù pān yān liú。
自从去年识徐顾,令我意气倾南州。zì cóng qù nián shí xú gù,lìng wǒ yì qì qīng nán zhōu。
徐郎近买洞庭柂,顾子亦具钱唐舟。xú láng jìn mǎi dòng tíng yí,gù zi yì jù qián táng zhōu。
浮生飘转若飞藿,倏忽聚散谁能谋。fú shēng piāo zhuǎn ruò fēi huò,shū hū jù sàn shuí néng móu。
风光烂熳况复尔,愿写清壶销客忧。fēng guāng làn màn kuàng fù ěr,yuàn xiě qīng hú xiāo kè yōu。
故人若称不好饮,举杯入唇还复休。gù rén ruò chēng bù hǎo yǐn,jǔ bēi rù chún hái fù xiū。
妙歌时时激慷慨,鄙夫何以答绸缪。miào gē shí shí jī kāng kǎi,bǐ fū hé yǐ dá chóu móu。
严柝沉沉静夜色,北斗倒挂城南楼。yán tuò chén chén jìng yè sè,běi dòu dào guà chéng nán lóu。
只恐天明驱马出,揽袪延望河之洲。zhǐ kǒng tiān míng qū mǎ chū,lǎn qū yán wàng hé zhī zhōu。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。