古诗词

秋夜徐编修宅宴别醉歌

李梦阳

徐郎三杯拂剑且莫舞,听我击节歌今古。xú láng sān bēi fú jiàn qiě mò wǔ,tīng wǒ jī jié gē jīn gǔ。
曲畏调悲不易竟,天地荧荧月东吐。qū wèi diào bēi bù yì jìng,tiān dì yíng yíng yuè dōng tǔ。
燕山八月风力怒,落叶交加映尊俎。yàn shān bā yuè fēng lì nù,luò yè jiāo jiā yìng zūn zǔ。
怆时感事百忧集,死别生离同一苦。chuàng shí gǎn shì bǎi yōu jí,sǐ bié shēng lí tóng yī kǔ。
身逢累朝全盛日,弘治之间我亲睹。shēn féng lèi cháo quán shèng rì,hóng zhì zhī jiān wǒ qīn dǔ。
朝廷无事尚恭默,天下书计归台府。cháo tíng wú shì shàng gōng mò,tiān xià shū jì guī tái fǔ。
五陵鞍马速雷电,千官气势如风雨。wǔ líng ān mǎ sù léi diàn,qiān guān qì shì rú fēng yǔ。
却忆年年秋月时,日与尔辈同襟期。què yì nián nián qiū yuè shí,rì yǔ ěr bèi tóng jīn qī。
如渑之酒差快意,袒跣呼号百不思。rú miǎn zhī jiǔ chà kuài yì,tǎn xiǎn hū hào bǎi bù sī。
弦张柱促衣冠祸,综覈崩奔学士疲。xián zhāng zhù cù yī guān huò,zōng hé bēng bēn xué shì pí。
仓皇世事难开口,物极则还理宜有。cāng huáng shì shì nán kāi kǒu,wù jí zé hái lǐ yí yǒu。
羸疾巳分沙田草,遭逢复折都门柳。léi jí sì fēn shā tián cǎo,zāo féng fù zhé dōu mén liǔ。
富贵在天得有命,人生反覆如番手。fù guì zài tiān dé yǒu mìng,rén shēng fǎn fù rú fān shǒu。
不见去年临别处,吞声踯躅莺求友。bù jiàn qù nián lín bié chù,tūn shēng zhí zhú yīng qiú yǒu。
邂逅寒暄不自知,隔绝荣华为谁守。xiè hòu hán xuān bù zì zhī,gé jué róng huá wèi shuí shǒu。
歌残酒乾天欲曙,门外骊驹巳西首。gē cán jiǔ qián tiān yù shǔ,mén wài lí jū sì xī shǒu。
哀鸣胡雁亦南飞,露湿群星朝北斗。āi míng hú yàn yì nán fēi,lù shī qún xīng cháo běi dòu。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

望极二首

李梦阳

汉未忠良显,英名李杜齐。hàn wèi zhōng liáng xiǎn,yīng míng lǐ dù qí。
伏机翻自中,倒柄为谁携。fú jī fān zì zhōng,dào bǐng wèi shuí xié。
碧海鲸鲵斗,苍林虎兕啼。bì hǎi jīng ní dòu,cāng lín hǔ sì tí。
南州徐孺子,何事独栖栖。nán zhōu xú rú zi,hé shì dú qī qī。

春日大梁东郭

李梦阳

桃柳晴沙晚,怅然悲远春。táo liǔ qíng shā wǎn,chàng rán bēi yuǎn chūn。
叶明深坐鸟,花剧转愁人。yè míng shēn zuò niǎo,huā jù zhuǎn chóu rén。
少小追欢地,乾坤放逐臣。shǎo xiǎo zhuī huān dì,qián kūn fàng zhú chén。
巳看共如此,何惜醉游频。sì kàn gòng rú cǐ,hé xī zuì yóu pín。

杂兴

李梦阳

众木依繁塔,吾亭俯蔡河。zhòng mù yī fán tǎ,wú tíng fǔ cài hé。
侧思云骥渡,不忍黍离歌。cè sī yún jì dù,bù rěn shǔ lí gē。
窗里游天地,春前种薜萝。chuāng lǐ yóu tiān dì,chūn qián zhǒng bì luó。
养生诚计拙,冥寂保天和。yǎng shēng chéng jì zhuō,míng jì bǎo tiān hé。

雨后朝望

李梦阳

半夜雷驱雨,清晨草映空。bàn yè léi qū yǔ,qīng chén cǎo yìng kōng。
起看南仆树,知是北来风。qǐ kàn nán pū shù,zhī shì běi lái fēng。
宿雾笼初日,晴天灭断虹。sù wù lóng chū rì,qíng tiān miè duàn hóng。
剧心时序晚,遮莫傅岩功。jù xīn shí xù wǎn,zhē mò fù yán gōng。

早春繁台

李梦阳

泯泯春犹早,行行赏不违。mǐn mǐn chūn yóu zǎo,xíng xíng shǎng bù wéi。
柳黄沙际见,草色雪中归。liǔ huáng shā jì jiàn,cǎo sè xuě zhōng guī。
积水生云气,孤城下夕晖。jī shuǐ shēng yún qì,gū chéng xià xī huī。
谁禁台寺望,北雁又将飞。shuí jìn tái sì wàng,běi yàn yòu jiāng fēi。

登临二首

李梦阳

屏迹良吾性,逢辰每壮心。píng jì liáng wú xìng,féng chén měi zhuàng xīn。
花含向日雾,柳变隔年阴。huā hán xiàng rì wù,liǔ biàn gé nián yīn。
行坐自芳草,依栖还旧林。xíng zuò zì fāng cǎo,yī qī hái jiù lín。
高楼出迥绝,无日不登临。gāo lóu chū jiǒng jué,wú rì bù dēng lín。

登临二首

李梦阳

春燕不巢屋,国祥徵至今。chūn yàn bù cháo wū,guó xiáng zhēng zhì jīn。
孤城四战地,斜日雨河阴。gū chéng sì zhàn dì,xié rì yǔ hé yīn。
岸坼陈桥断,花开宋苑深。àn chè chén qiáo duàn,huā kāi sòng yuàn shēn。
河船不入渭,那慰望乡心。hé chuán bù rù wèi,nà wèi wàng xiāng xīn。

早春南郊

李梦阳

正月郊南路,独行吟早春。zhèng yuè jiāo nán lù,dú xíng yín zǎo chūn。
冰霜犹在眼,柳色暗随人。bīng shuāng yóu zài yǎn,liǔ sè àn suí rén。
直道元通蔡,层山故蔽秦。zhí dào yuán tōng cài,céng shān gù bì qín。
浪游今短发,凝望欲沾巾。làng yóu jīn duǎn fā,níng wàng yù zhān jīn。

郊行

李梦阳

午雪融村溢,春沙引骑纡。wǔ xuě róng cūn yì,chūn shā yǐn qí yū。
田禽忽自起,水鹤会相呼。tián qín hū zì qǐ,shuǐ hè huì xiāng hū。
歇马时傍柳,逢花自倒壶。xiē mǎ shí bàng liǔ,féng huā zì dào hú。
醉眸横落日,寂寞宋京都。zuì móu héng luò rì,jì mò sòng jīng dōu。

时事

李梦阳

幸睹三春媚,番增两鬓华。xìng dǔ sān chūn mèi,fān zēng liǎng bìn huá。
贼来当白昼,风起但黄沙。zéi lái dāng bái zhòu,fēng qǐ dàn huáng shā。
碧飐依墙竹,红残拂槛花。bì zhǎn yī qiáng zhú,hóng cán fú kǎn huā。
寄言寇盗者,四海尚为家。jì yán kòu dào zhě,sì hǎi shàng wèi jiā。

被絷国境眺望

李梦阳

亦知蹋翼鸟,岂意罻罗求。yì zhī tà yì niǎo,qǐ yì wèi luó qiú。
万里劳明主,孤臣泪暗流。wàn lǐ láo míng zhǔ,gū chén lèi àn liú。
临京花更苦,近苑柳偏愁。lín jīng huā gèng kǔ,jìn yuàn liǔ piān chóu。
愧尔云间雁,衔泥向玉楼。kuì ěr yún jiān yàn,xián ní xiàng yù lóu。

下吏

李梦阳

十年三下吏,此度更沾衣。shí nián sān xià lì,cǐ dù gèng zhān yī。
梁狱书难上,秦庭哭未归。liáng yù shū nán shàng,qín tíng kū wèi guī。
围墙花自发,锁馆燕还飞。wéi qiáng huā zì fā,suǒ guǎn yàn hái fēi。
况属炎蒸积,忧来不可挥。kuàng shǔ yán zhēng jī,yōu lái bù kě huī。

狱夜雷电暴雨

李梦阳

一雨暮何急,孤眠宵未央。yī yǔ mù hé jí,gū mián xiāo wèi yāng。
疾雷翻暗壁,落电转空梁。jí léi fān àn bì,luò diàn zhuǎn kōng liáng。
势极千山动,光还万里长。shì jí qiān shān dòng,guāng hái wàn lǐ zhǎng。
天威终不测,魑魅可潜藏。tiān wēi zhōng bù cè,chī mèi kě qián cáng。

狱夜

李梦阳

檐景栖栖落,台居黯黯幽。yán jǐng qī qī luò,tái jū àn àn yōu。
鼠缘争果坠,萤过隔衣流。shǔ yuán zhēng guǒ zhuì,yíng guò gé yī liú。
幸窃馀光照,那蠲多穴愁。xìng qiè yú guāng zhào,nà juān duō xué chóu。
亦知广川子,局蹐为春秋。yì zhī guǎng chuān zi,jú jí wèi chūn qiū。

南征

李梦阳

暑行心日烦,孤马背中原。shǔ xíng xīn rì fán,gū mǎ bèi zhōng yuán。
地势吞淮泗,山形包邓樊。dì shì tūn huái sì,shān xíng bāo dèng fán。
沿途官柳接,吟叶麦秋繁。yán tú guān liǔ jiē,yín yè mài qiū fán。
赤日蒸云梦,科头思故园。chì rì zhēng yún mèng,kē tóu sī gù yuán。