古诗词

秋夜徐编修宅宴别醉歌

李梦阳

徐郎三杯拂剑且莫舞,听我击节歌今古。xú láng sān bēi fú jiàn qiě mò wǔ,tīng wǒ jī jié gē jīn gǔ。
曲畏调悲不易竟,天地荧荧月东吐。qū wèi diào bēi bù yì jìng,tiān dì yíng yíng yuè dōng tǔ。
燕山八月风力怒,落叶交加映尊俎。yàn shān bā yuè fēng lì nù,luò yè jiāo jiā yìng zūn zǔ。
怆时感事百忧集,死别生离同一苦。chuàng shí gǎn shì bǎi yōu jí,sǐ bié shēng lí tóng yī kǔ。
身逢累朝全盛日,弘治之间我亲睹。shēn féng lèi cháo quán shèng rì,hóng zhì zhī jiān wǒ qīn dǔ。
朝廷无事尚恭默,天下书计归台府。cháo tíng wú shì shàng gōng mò,tiān xià shū jì guī tái fǔ。
五陵鞍马速雷电,千官气势如风雨。wǔ líng ān mǎ sù léi diàn,qiān guān qì shì rú fēng yǔ。
却忆年年秋月时,日与尔辈同襟期。què yì nián nián qiū yuè shí,rì yǔ ěr bèi tóng jīn qī。
如渑之酒差快意,袒跣呼号百不思。rú miǎn zhī jiǔ chà kuài yì,tǎn xiǎn hū hào bǎi bù sī。
弦张柱促衣冠祸,综覈崩奔学士疲。xián zhāng zhù cù yī guān huò,zōng hé bēng bēn xué shì pí。
仓皇世事难开口,物极则还理宜有。cāng huáng shì shì nán kāi kǒu,wù jí zé hái lǐ yí yǒu。
羸疾巳分沙田草,遭逢复折都门柳。léi jí sì fēn shā tián cǎo,zāo féng fù zhé dōu mén liǔ。
富贵在天得有命,人生反覆如番手。fù guì zài tiān dé yǒu mìng,rén shēng fǎn fù rú fān shǒu。
不见去年临别处,吞声踯躅莺求友。bù jiàn qù nián lín bié chù,tūn shēng zhí zhú yīng qiú yǒu。
邂逅寒暄不自知,隔绝荣华为谁守。xiè hòu hán xuān bù zì zhī,gé jué róng huá wèi shuí shǒu。
歌残酒乾天欲曙,门外骊驹巳西首。gē cán jiǔ qián tiān yù shǔ,mén wài lí jū sì xī shǒu。
哀鸣胡雁亦南飞,露湿群星朝北斗。āi míng hú yàn yì nán fēi,lù shī qún xīng cháo běi dòu。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

喜雪

李梦阳

老健裘能著,寒吟雪故行。lǎo jiàn qiú néng zhù,hán yín xuě gù xíng。
袖承花数出,履蹴霰求声。xiù chéng huā shù chū,lǚ cù xiàn qiú shēng。
飘即诸山压,填应四海平。piāo jí zhū shān yā,tián yīng sì hǎi píng。
久知三白贵,吾巳十年耕。jiǔ zhī sān bái guì,wú sì shí nián gēng。

嘲雪

李梦阳

怪尔梁园树,先春忽自花。guài ěr liáng yuán shù,xiān chūn hū zì huā。
态多低复起,形弱直还斜。tài duō dī fù qǐ,xíng ruò zhí hái xié。
只解光迷鹤,无能色变鸦。zhǐ jiě guāng mí hè,wú néng sè biàn yā。
玉楼银阙里,汝敢斗瑶华。yù lóu yín quē lǐ,rǔ gǎn dòu yáo huá。

雪晴

李梦阳

馀雪且休骋,高空微欲曛。yú xuě qiě xiū chěng,gāo kōng wēi yù xūn。
盈盈看玉树,澹澹入黄云。yíng yíng kàn yù shù,dàn dàn rù huáng yún。
奋激雕连起,啁啾雀自群。fèn jī diāo lián qǐ,zhāo jiū què zì qún。
严风暮益发,天隙认星文。yán fēng mù yì fā,tiān xì rèn xīng wén。

暑夜

李梦阳

微月通帘阁,疏星下槛塘。wēi yuè tōng lián gé,shū xīng xià kǎn táng。
树阴交进湿,水气暗生凉。shù yīn jiāo jìn shī,shuǐ qì àn shēng liáng。
岁月一阴长,乾坤双鬓苍。suì yuè yī yīn zhǎng,qián kūn shuāng bìn cāng。
北窗聊复尔,敢谓上羲皇。běi chuāng liáo fù ěr,gǎn wèi shàng xī huáng。

李梦阳

铃阁晚犹急,月窗宵渐辉。líng gé wǎn yóu jí,yuè chuāng xiāo jiàn huī。
稍驱云雾散,翻重雪霜威。shāo qū yún wù sàn,fān zhòng xuě shuāng wēi。
起坐炉须拥,晨看木尽稀。qǐ zuò lú xū yōng,chén kàn mù jǐn xī。
徘徊问气势,死逼汉宫闱。pái huái wèn qì shì,sǐ bī hàn gōng wéi。

春夜雪

李梦阳

独客初春夜,孤城急雪时。dú kè chū chūn yè,gū chéng jí xuě shí。
战风才白地,欺月巳平池。zhàn fēng cái bái dì,qī yuè sì píng chí。
数听鸿飞乱,虚愁花发迟。shù tīng hóng fēi luàn,xū chóu huā fā chí。
世无戴安道,谁见剡舟移。shì wú dài ān dào,shuí jiàn shàn zhōu yí。

馀雪

李梦阳

饥鸢侧目过,馀雪且纷纷。jī yuān cè mù guò,yú xuě qiě fēn fēn。
风起惟催雾,天空故纵云。fēng qǐ wéi cuī wù,tiān kōng gù zòng yún。
回声捎竹细,叠片压枝分。huí shēng shāo zhú xì,dié piàn yā zhī fēn。
忧国非吾事,占年亦自欣。yōu guó fēi wú shì,zhàn nián yì zì xīn。

春雪时帝在宣府

李梦阳

鸦鸣晓雨至,零乱忽成花。yā míng xiǎo yǔ zhì,líng luàn hū chéng huā。
著地融难白,随风弱易斜。zhù dì róng nán bái,suí fēng ruò yì xié。
色应疑燕雀,寒恐滞龙蛇。sè yīng yí yàn què,hán kǒng zhì lóng shé。
塞路今休拥,春风返翠华。sāi lù jīn xiū yōng,chūn fēng fǎn cuì huá。

立春日雪

李梦阳

独有梁园雪,风花赋里寒。dú yǒu liáng yuán xuě,fēng huā fù lǐ hán。
婆娑遇春日,醉起倚楼看。pó suō yù chūn rì,zuì qǐ yǐ lóu kàn。
鸟动纷离树,人来故上阑。niǎo dòng fēn lí shù,rén lái gù shàng lán。
相逢亟农事,谁暇问袁安。xiāng féng jí nóng shì,shuí xiá wèn yuán ān。

鹦鹉

李梦阳

鹦鹉吾乡物,何时来此方。yīng wǔ wú xiāng wù,hé shí lái cǐ fāng。
绿衣经雪短,红嘴历年长。lǜ yī jīng xuě duǎn,hóng zuǐ lì nián zhǎng。
学语疑矜媚,垂头知自伤。xué yǔ yí jīn mèi,chuí tóu zhī zì shāng。
他年吾倘遂,归尔陇山阳。tā nián wú tǎng suì,guī ěr lǒng shān yáng。

咏部鹤

李梦阳

寄迹含香舍,淹情嘉树林。jì jì hán xiāng shě,yān qíng jiā shù lín。
长鸣如有诉,狎俗到如今。zhǎng míng rú yǒu sù,xiá sú dào rú jīn。
不染风尘色,常存霄汉心。bù rǎn fēng chén sè,cháng cún xiāo hàn xīn。
会应王子晋,接尔向嵩岑。huì yīng wáng zi jìn,jiē ěr xiàng sōng cén。

咏莺

李梦阳

袅袅花絮乱,交交黄鸟归。niǎo niǎo huā xù luàn,jiāo jiāo huáng niǎo guī。
殷勤度碧叶,回转惜金衣。yīn qín dù bì yè,huí zhuǎn xī jīn yī。
不向艳阳语,似伤俦侣稀。bù xiàng yàn yáng yǔ,shì shāng chóu lǚ xī。
王孙多弹射,莫羡上林飞。wáng sūn duō dàn shè,mò xiàn shàng lín fēi。

咏白兔

李梦阳

趯趯来何处,爰爰上玉堂。tì tì lái hé chù,yuán yuán shàng yù táng。
不因丹灶跃,那睹雪毛香。bù yīn dān zào yuè,nà dǔ xuě máo xiāng。
昼日行疑月,炎天卧有霜。zhòu rì xíng yí yuè,yán tiān wò yǒu shuāng。
异时归捣药,莫碍广寒光。yì shí guī dǎo yào,mò ài guǎng hán guāng。

李梦阳

旅馆经花夕,哀鸿时一闻。lǚ guǎn jīng huā xī,āi hóng shí yī wén。
孤鸣元趁侣,乱语欲惊群。gū míng yuán chèn lǚ,luàn yǔ yù jīng qún。
渐起随边角,遥传隔塞云。jiàn qǐ suí biān jiǎo,yáo chuán gé sāi yún。
更深何处落,斜月转纷纷。gèng shēn hé chù luò,xié yuè zhuǎn fēn fēn。

冲雁

李梦阳

可怪鄱湖雁,昏飞独自群。kě guài pó hú yàn,hūn fēi dú zì qún。
乍翻还近舸,忽起尽随云。zhà fān hái jìn gě,hū qǐ jǐn suí yún。
浦阔看宜小,山长去不分。pǔ kuò kàn yí xiǎo,shān zhǎng qù bù fēn。
只疑南下尽,犹阻北书闻。zhǐ yí nán xià jǐn,yóu zǔ běi shū wén。