古诗词

白鹿洞别诸生

李梦阳

东南自有匡庐山,遂与天地增藩卫。dōng nán zì yǒu kuāng lú shān,suì yǔ tiān dì zēng fān wèi。
山根插入彭蠡湖,峥嵘背杀三江势。shān gēn chā rù péng lí hú,zhēng róng bèi shā sān jiāng shì。
地因人胜古有语,于乎万物随兴废。dì yīn rén shèng gǔ yǒu yǔ,yú hū wàn wù suí xīng fèi。
学馆林宫客不栖,千岩万壑堪流涕。xué guǎn lín gōng kè bù qī,qiān yán wàn hè kān liú tì。
文采昔贤今尚存,讲堂寂寞对松门。wén cǎi xī xián jīn shàng cún,jiǎng táng jì mò duì sōng mén。
松门桂华秋月圆,拄杖高寻万古源。sōng mén guì huá qiū yuè yuán,zhǔ zhàng gāo xún wàn gǔ yuán。
梅岭古色照石镜,扶桑丹霞迎我轩。méi lǐng gǔ sè zhào shí jìng,fú sāng dān xiá yíng wǒ xuān。
绝顶坐歌霜月净,石潭洗足芝草繁。jué dǐng zuò gē shuāng yuè jìng,shí tán xǐ zú zhī cǎo fán。
更有冠者五六人,峭崖穷嶂同攀搴。gèng yǒu guān zhě wǔ liù rén,qiào yá qióng zhàng tóng pān qiān。
草行有时闻过虎,旦暮时复啼清猿。cǎo xíng yǒu shí wén guò hǔ,dàn mù shí fù tí qīng yuán。
我今胡为公务牵,蟋蟀在户难久延。wǒ jīn hú wèi gōng wù qiān,xī shuài zài hù nán jiǔ yán。
出山车马走相送,落日遂上鄱阳船。chū shān chē mǎ zǒu xiāng sòng,luò rì suì shàng pó yáng chuán。
生徒绻恋集涯浒,孤帆月照仍留连。shēng tú quǎn liàn jí yá hǔ,gū fān yuè zhào réng liú lián。
情深过厚亦其礼,谫薄窃愧劳诸贤。qíng shēn guò hòu yì qí lǐ,jiǎn báo qiè kuì láo zhū xián。
明朝伐鼓凌浩荡,五峰双剑生秋烟。míng cháo fá gǔ líng hào dàng,wǔ fēng shuāng jiàn shēng qiū yān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

炭篓盆架

李梦阳

编荆为团笼,本以贮木炭。biān jīng wèi tuán lóng,běn yǐ zhù mù tàn。
今匪用炭时,聊以助吾盥。jīn fěi yòng tàn shí,liáo yǐ zhù wú guàn。

砂锅盆

李梦阳

砂锅注清泠,洗面还洗心。shā guō zhù qīng líng,xǐ miàn hái xǐ xīn。
其器苟不洁,徒称玉与金。qí qì gǒu bù jié,tú chēng yù yǔ jīn。

船板

李梦阳

船板胡在兹,而我寝其上。chuán bǎn hú zài zī,ér wǒ qǐn qí shàng。
情知非江湖,梦寐亦风浪。qíng zhī fēi jiāng hú,mèng mèi yì fēng làng。

砖枕

李梦阳

卢生枕窍中,哀乐竟何用。lú shēng zhěn qiào zhōng,āi lè jìng hé yòng。
我枕城砖卧,无窍亦无梦。wǒ zhěn chéng zhuān wò,wú qiào yì wú mèng。

芦席几

李梦阳

古人席地坐,饮食俱在兹。gǔ rén xí dì zuò,yǐn shí jù zài zī。
今人设高几,翻谓古人卑。jīn rén shè gāo jǐ,fān wèi gǔ rén bēi。

坏墩

李梦阳

晨兴坐兹谈,而亦坐兹食。chén xīng zuò zī tán,ér yì zuò zī shí。
为言同寓子,尚念埴者力。wèi yán tóng yù zi,shàng niàn zhí zhě lì。

麻绳椸

李梦阳

何以架我衣,麻绳撑两柱。hé yǐ jià wǒ yī,má shéng chēng liǎng zhù。
谅有解脱心,与子同一处。liàng yǒu jiě tuō xīn,yǔ zi tóng yī chù。

葛衫帐

李梦阳

酷暑睡不稳,解衫周四围。kù shǔ shuì bù wěn,jiě shān zhōu sì wéi。
但阻蚊虫入,无遮明月辉。dàn zǔ wén chóng rù,wú zhē míng yuè huī。

薜荔园

李梦阳

芳园蓊薜荔,水石非人间。fāng yuán wěng bì lì,shuǐ shí fēi rén jiān。
昔闻西洞庭,今为学士山。xī wén xī dòng tíng,jīn wèi xué shì shān。

恩乐堂

李梦阳

肯堂钦古训,修祠报前功。kěn táng qīn gǔ xùn,xiū cí bào qián gōng。
酌洞歌行潦,采蘩遵召风。zhuó dòng gē xíng lǎo,cǎi fán zūn zhào fēng。

渔村夕照

李梦阳

西阳下洞庭,网集清潭上。xī yáng xià dòng tíng,wǎng jí qīng tán shàng。
一丈黄金鳞,可见不可网。yī zhàng huáng jīn lín,kě jiàn bù kě wǎng。

渔村夕照

李梦阳

美人杳何处,盈盈隔和水。měi rén yǎo hé chù,yíng yíng gé hé shuǐ。
遥遥云外钟,日落暮山紫。yáo yáo yún wài zhōng,rì luò mù shān zǐ。

渔村夕照

李梦阳

西风万里雁,一叶洞庭秋。xī fēng wàn lǐ yàn,yī yè dòng tíng qiū。
群浴金沙软,潇湘霜气流。qún yù jīn shā ruǎn,xiāo xiāng shuāng qì liú。

渔村夕照

李梦阳

长江浪滚雪,烟黑花争飞。zhǎng jiāng làng gǔn xuě,yān hēi huā zhēng fēi。
可怪横流者,孤舟一笠归。kě guài héng liú zhě,gū zhōu yī lì guī。

渔村夕照

李梦阳

天水本自空,圆月况秋映。tiān shuǐ běn zì kōng,yuán yuè kuàng qiū yìng。
皛皛起霜色,千里一悬镜。xiǎo xiǎo qǐ shuāng sè,qiān lǐ yī xuán jìng。