古诗词

寄殷给事人歌

李梦阳

斑鸠赋形百鸟内,化为苍鹰百鸟避。bān jiū fù xíng bǎi niǎo nèi,huà wèi cāng yīng bǎi niǎo bì。
秋空万里试一击,洒毛纷纷称鹰意。qiū kōng wàn lǐ shì yī jī,sǎ máo fēn fēn chēng yīng yì。
回旋簸荡风沙开,海宁光清鸾凤来。huí xuán bǒ dàng fēng shā kāi,hǎi níng guāng qīng luán fèng lái。
天地炯炯元精回,此以赠君君毋猜。tiān dì jiǒng jiǒng yuán jīng huí,cǐ yǐ zèng jūn jūn wú cāi。
金陵虽隔黄金台,汝翊紫盖临三台。jīn líng suī gé huáng jīn tái,rǔ yì zǐ gài lín sān tái。
飞章御览不十日,道路阒静豺狼哀。fēi zhāng yù lǎn bù shí rì,dào lù qù jìng chái láng āi。
惜昔匹马长安走,殷何徐陆皆吾友。xī xī pǐ mǎ zhǎng ān zǒu,yīn hé xú lù jiē wú yǒu。
楚姬娉婷华色并,殷生棱眉独方口。chǔ jī pīng tíng huá sè bìng,yīn shēng léng méi dú fāng kǒu。
何郎短小亦不丑,仳离今各经年久。hé láng duǎn xiǎo yì bù chǒu,pǐ lí jīn gè jīng nián jiǔ。
梦寐犹存上苑花,飘零寂寞西湖柳。mèng mèi yóu cún shàng yuàn huā,piāo líng jì mò xī hú liǔ。
丈夫致身贵不朽,陟要阶华亦何有。zhàng fū zhì shēn guì bù xiǔ,zhì yào jiē huá yì hé yǒu。
贾谊才名信早知,姚崇相位非难取。jiǎ yì cái míng xìn zǎo zhī,yáo chóng xiāng wèi fēi nán qǔ。
大江滚滚东北趋,群龙霜蛰鼍叫呼。dà jiāng gǔn gǔn dōng běi qū,qún lóng shuāng zhé tuó jiào hū。
汝登凤台念老夫,为我致一凤之雏。rǔ dēng fèng tái niàn lǎo fū,wèi wǒ zhì yī fèng zhī chú。
我不敢玩亦不敢狎,诚心喂饲毛羽全,使听箫韶翔舜都。wǒ bù gǎn wán yì bù gǎn xiá,chéng xīn wèi sì máo yǔ quán,shǐ tīng xiāo sháo xiáng shùn dōu。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。