古诗词

张将军塞猎歌

李梦阳

将军堂堂七尺躯,虎头昂藏紫虬须。jiāng jūn táng táng qī chǐ qū,hǔ tóu áng cáng zǐ qiú xū。
据鞍笑撚金朴姑,弦鸣仰堕双飞乌。jù ān xiào niǎn jīn pǔ gū,xián míng yǎng duò shuāng fēi wū。
南平川汉北歼胡,蛇矛卧地刀剑芜。nán píng chuān hàn běi jiān hú,shé máo wò dì dāo jiàn wú。
朔风吹霜塞草落,马腾士奋于狩作。shuò fēng chuī shuāng sāi cǎo luò,mǎ téng shì fèn yú shòu zuò。
将军夜令晨步同,碛沙黄黄日色薄。jiāng jūn yè lìng chén bù tóng,qì shā huáng huáng rì sè báo。
部下游击五千人,竞时争能各有神。bù xià yóu jī wǔ qiān rén,jìng shí zhēng néng gè yǒu shén。
驱飞翼走入我网,千队万队何駪駪。qū fēi yì zǒu rù wǒ wǎng,qiān duì wàn duì hé shēn shēn。
气酣前赴逞一决,零乱旌旗倏明灭。qì hān qián fù chěng yī jué,líng luàn jīng qí shū míng miè。
杀气上回灵武云,火烈直透天山雪。shā qì shàng huí líng wǔ yún,huǒ liè zhí tòu tiān shān xuě。
张公觏此番逡巡,红衣白马如神人。zhāng gōng gòu cǐ fān qūn xún,hóng yī bái mǎ rú shén rén。
衣也蟠蟒金麒麟,朝廷所赐荣功臣。yī yě pán mǎng jīn qí lín,cháo tíng suǒ cì róng gōng chén。
拦头报捷者谁子,手提禽兽血满身。lán tóu bào jié zhě shuí zi,shǒu tí qín shòu xuè mǎn shēn。
生截罴豹累雉鹑,中军小校额抹巾,见之一骑风起尘。shēng jié pí bào lèi zhì chún,zhōng jūn xiǎo xiào é mǒ jīn,jiàn zhī yī qí fēng qǐ chén。
左射奔鹿右毙豕,更追狡兔趫穷榛。zuǒ shè bēn lù yòu bì shǐ,gèng zhuī jiǎo tù qiáo qióng zhēn。
张曰于乎奚用是,昊天肃杀存至仁。zhāng yuē yú hū xī yòng shì,hào tiān sù shā cún zhì rén。
摐金按节止中野,燖腯炰鲜燕蒐者。chuāng jīn àn jié zhǐ zhōng yě,xún tú páo xiān yàn sōu zhě。
礼乐行军分自严,赏罚正簿谁能假。lǐ lè xíng jūn fēn zì yán,shǎng fá zhèng bù shuí néng jiǎ。
何地真收吐谷驼,一卒乃获大宛马。hé dì zhēn shōu tǔ gǔ tuó,yī zú nǎi huò dà wǎn mǎ。
长城窟冰胡雁稀,轻鼙缓吹诸部归。zhǎng chéng kū bīng hú yàn xī,qīng pí huǎn chuī zhū bù guī。
悬戟惨淡鸦鸟委,垂鞍碨礧熊兕肥。xuán jǐ cǎn dàn yā niǎo wěi,chuí ān wèi léi xióng sì féi。
少年犹忿杀获微,翻身彀弩追云飞。shǎo nián yóu fèn shā huò wēi,fān shēn gòu nǔ zhuī yún fēi。
我闻蒐狩古侯礼,三驱六御今何以。wǒ wén sōu shòu gǔ hóu lǐ,sān qū liù yù jīn hé yǐ。
缵武虽存于貉文,戒荒合避长扬侈。zuǎn wǔ suī cún yú háo wén,jiè huāng hé bì zhǎng yáng chǐ。
将军抹马厉部士,为防西北烽烟起。jiāng jūn mǒ mǎ lì bù shì,wèi fáng xī běi fēng yān qǐ。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。