古诗词

龙仙引赠骆员外

李梦阳

壮士狭四海,万古一大梦。zhuàng shì xiá sì hǎi,wàn gǔ yī dà mèng。
俗夫醯鸡耳,生死不出瓮。sú fū xī jī ěr,shēng sǐ bù chū wèng。
灭没等蒿草,劳劳竟焉用。miè méi děng hāo cǎo,láo láo jìng yān yòng。
君求勾漏学稚川,往来栖息罗浮烟。jūn qiú gōu lòu xué zhì chuān,wǎng lái qī xī luó fú yān。
自从异人授丹诀,行也乃作飞龙仙。zì cóng yì rén shòu dān jué,xíng yě nǎi zuò fēi lóng xiān。
左携浮丘右洪厓,樗里景纯执我鞭。zuǒ xié fú qiū yòu hóng yá,chū lǐ jǐng chún zhí wǒ biān。
昆仑巑岏倚天外,黄河九曲如衣带。kūn lún cuán wán yǐ tiān wài,huáng hé jiǔ qū rú yī dài。
南支江湖楚蜀汇,北支崄塞华夷界。nán zhī jiāng hú chǔ shǔ huì,běi zhī xiǎn sāi huá yí jiè。
少时振衣登贺兰,开眼巳无西北山。shǎo shí zhèn yī dēng hè lán,kāi yǎn sì wú xī běi shān。
中年谒帝听广乐,曳裾赤于摇天关。zhōng nián yè dì tīng guǎng lè,yè jū chì yú yáo tiān guān。
朝揽金台云,夕披玉峰雾。cháo lǎn jīn tái yún,xī pī yù fēng wù。
翔鸾锵锵导前路,左蹲文豹右伏虎。xiáng luán qiāng qiāng dǎo qián lù,zuǒ dūn wén bào yòu fú hǔ。
旌幢旖旎杂翠葆,龙兮龙兮汝虽变化回测慎无使头角露。jīng chuáng yǐ nǐ zá cuì bǎo,lóng xī lóng xī rǔ suī biàn huà huí cè shèn wú shǐ tóu jiǎo lù。
祥麟威凤世见希,泄秘尽巧鬼神怒。xiáng lín wēi fèng shì jiàn xī,xiè mì jǐn qiǎo guǐ shén nù。
深山大泽多戢鳞,龙也穆沕幸自珍。shēn shān dà zé duō jí lín,lóng yě mù mì xìng zì zhēn。
缑城玉笙两鹤舞,太室珠树三花春。gōu chéng yù shēng liǎng hè wǔ,tài shì zhū shù sān huā chūn。
从兹谢人放浪去,笑跨白鹿乘飙轮。cóng zī xiè rén fàng làng qù,xiào kuà bái lù chéng biāo lún。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。