古诗词

李进士醉归图歌

李梦阳

谁将一幅雪白绢,放笔横扫黄金殿。shuí jiāng yī fú xuě bái juàn,fàng bǐ héng sǎo huáng jīn diàn。
五云飞花白片片,李生胡此开生面。wǔ yún fēi huā bái piàn piàn,lǐ shēng hú cǐ kāi shēng miàn。
御河尘昏杨柳暮,仿佛初罢南宫宴。yù hé chén hūn yáng liǔ mù,fǎng fú chū bà nán gōng yàn。
皇帝龙飞十二春,同时三百登要津。huáng dì lóng fēi shí èr chūn,tóng shí sān bǎi dēng yào jīn。
曹生李生余最亲,曹甥李也传经人。cáo shēng lǐ shēng yú zuì qīn,cáo shēng lǐ yě chuán jīng rén。
光耀虽云丈夫末,不闻致君须致身。guāng yào suī yún zhàng fū mò,bù wén zhì jūn xū zhì shēn。
自汝白手扣阊阖,想像紫陌行骐驎。zì rǔ bái shǒu kòu chāng hé,xiǎng xiàng zǐ mò xíng qí lín。
曹留李归事亦变,李生意气图中见。cáo liú lǐ guī shì yì biàn,lǐ shēng yì qì tú zhōng jiàn。
醉归扶起杏林下,眼花熟人无识者。zuì guī fú qǐ xìng lín xià,yǎn huā shú rén wú shí zhě。
飞乌来窥进士巾,游丝故罥夸官马。fēi wū lái kuī jìn shì jīn,yóu sī gù juàn kuā guān mǎ。
即论此马亦有神,画出紫焰方瞳真。jí lùn cǐ mǎ yì yǒu shén,huà chū zǐ yàn fāng tóng zhēn。
嚼勒啮膝如待人,长行大步不动尘。jué lēi niè xī rú dài rén,zhǎng xíng dà bù bù dòng chén。
络头鞈?纯用银,细巧似织翻江鳞。luò tóu gé àng chún yòng yín,xì qiǎo shì zhī fān jiāng lín。
汝昔出门驴无骑,曹生共被甘盐齑。rǔ xī chū mén lǘ wú qí,cáo shēng gòng bèi gān yán jī。
比许欲入周召列,成就耻与萧朱齐。bǐ xǔ yù rù zhōu zhào liè,chéng jiù chǐ yǔ xiāo zhū qí。
于乎男儿一旦荣幸果如此,生不报国老空悔。yú hū nán ér yī dàn róng xìng guǒ rú cǐ,shēng bù bào guó lǎo kōng huǐ。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。