古诗词

林良画两角鹰歌

李梦阳

百馀年来画禽鸟,后有吕纪前边昭。bǎi yú nián lái huà qín niǎo,hòu yǒu lǚ jì qián biān zhāo。
二子工似不工意,吮笔决眦分毫毛。èr zi gōng shì bù gōng yì,shǔn bǐ jué zì fēn háo máo。
林良写鸟只用墨,开缣半扫风云黑。lín liáng xiě niǎo zhǐ yòng mò,kāi jiān bàn sǎo fēng yún hēi。
水禽陆禽各臻妙,挂出满堂皆动色。shuǐ qín lù qín gè zhēn miào,guà chū mǎn táng jiē dòng sè。
空山古林江怒涛,两鹰突出霜崖高。kōng shān gǔ lín jiāng nù tāo,liǎng yīng tū chū shuāng yá gāo。
整骨刷羽意势动,四壁六月生秋䬞。zhěng gǔ shuā yǔ yì shì dòng,sì bì liù yuè shēng qiū táo。
一鹰下视睛不转,已知两眼无秋毫。yī yīng xià shì jīng bù zhuǎn,yǐ zhī liǎng yǎn wú qiū háo。
一鹰掉颈复欲下,渐觉飒飒开风毛。yī yīng diào jǐng fù yù xià,jiàn jué sà sà kāi fēng máo。
匹绢虽惨澹,杀气不可灭。pǐ juàn suī cǎn dàn,shā qì bù kě miè。
戴角森森爪拳铁,迥如愁胡眦欲裂。dài jiǎo sēn sēn zhǎo quán tiě,jiǒng rú chóu hú zì yù liè。
朔云吹沙秋草黄,安得臂尔骑四驖。shuò yún chuī shā qiū cǎo huáng,ān dé bì ěr qí sì tiě。
草间妖鸟尽击死,万里晴空洒毛血。cǎo jiān yāo niǎo jǐn jī sǐ,wàn lǐ qíng kōng sǎ máo xuè。
我闻宋徽宗亦善貌此鹰,后来失天子,饿死五国城。wǒ wén sòng huī zōng yì shàn mào cǐ yīng,hòu lái shī tiān zi,è sǐ wǔ guó chéng。
乃知图写小人艺,工意工似皆虚名。nǎi zhī tú xiě xiǎo rén yì,gōng yì gōng shì jiē xū míng。
狡猎驰骋亦未事,外作禽荒古有经。jiǎo liè chí chěng yì wèi shì,wài zuò qín huāng gǔ yǒu jīng。
今皇恭默罢游燕,讲经日御文华殿。jīn huáng gōng mò bà yóu yàn,jiǎng jīng rì yù wén huá diàn。
南海西湖驰道荒,猎师虞长俱贫贱。nán hǎi xī hú chí dào huāng,liè shī yú zhǎng jù pín jiàn。
吕纪白首金炉边,日暮还家无酒钱。lǚ jì bái shǒu jīn lú biān,rì mù hái jiā wú jiǔ qián。
从来上智不贵物,淫巧岂敢陈王前。cóng lái shàng zhì bù guì wù,yín qiǎo qǐ gǎn chén wáng qián。
良乎良乎宁使尔画不直钱,无令后世好画兼好畋。liáng hū liáng hū níng shǐ ěr huà bù zhí qián,wú lìng hòu shì hǎo huà jiān hǎo tián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

月食

李梦阳

有明终不减,暂掩亦何亏。yǒu míng zhōng bù jiǎn,zàn yǎn yì hé kuī。
万国喧呼地,三更鼓角悲。wàn guó xuān hū dì,sān gèng gǔ jiǎo bēi。
轮生桂与发,光复兔还随。lún shēng guì yǔ fā,guāng fù tù hái suí。
显晦每如此,人生只自疑。xiǎn huì měi rú cǐ,rén shēng zhǐ zì yí。

元日汴上雪霁

李梦阳

旭日薰江舰,晴云丽竹扉。xù rì xūn jiāng jiàn,qíng yún lì zhú fēi。
檐花雪色静,庭筱碧滋归。yán huā xuě sè jìng,tíng xiǎo bì zī guī。
岁月高儿女,行藏老蕨薇。suì yuè gāo ér nǚ,xíng cáng lǎo jué wēi。
眼看人共醉,椒酒不堪挥。yǎn kàn rén gòng zuì,jiāo jiǔ bù kān huī。

清明河上寓楼独酌

李梦阳

一自违京邑,飘飘叹此游。yī zì wéi jīng yì,piāo piāo tàn cǐ yóu。
桃花是往岁,竹叶转新愁。táo huā shì wǎng suì,zhú yè zhuǎn xīn chóu。
暮雨津城树,春帆水国楼。mù yǔ jīn chéng shù,chūn fān shuǐ guó lóu。
汴河堤上柳,烟色似皇州。biàn hé dī shàng liǔ,yān sè shì huáng zhōu。

庚午除日

李梦阳

于今将四十,始悟昔年非。yú jīn jiāng sì shí,shǐ wù xī nián fēi。
白发谁能那,红颜我渐违。bái fā shuí néng nà,hóng yán wǒ jiàn wéi。
行藏沙上鸟,日月故山薇。xíng cáng shā shàng niǎo,rì yuè gù shān wēi。
怅望劳歌起,风河柳色归。chàng wàng láo gē qǐ,fēng hé liǔ sè guī。

辛未元日

李梦阳

万事浑如昨,蹉跎四十临。wàn shì hún rú zuó,cuō tuó sì shí lín。
取途伤老马,闻道愧前禽。qǔ tú shāng lǎo mǎ,wén dào kuì qián qín。
日变风云气,春生海岳阴。rì biàn fēng yún qì,chūn shēng hǎi yuè yīn。
趁时聊物赏,此外更何心。chèn shí liáo wù shǎng,cǐ wài gèng hé xīn。

中秋南康

李梦阳

同是中秋月,匡庐只自看。tóng shì zhōng qiū yuè,kuāng lú zhǐ zì kàn。
故临石镜上,偏傍落星滩。gù lín shí jìng shàng,piān bàng luò xīng tān。
北望关山隔,南飞乌鹊寒。běi wàng guān shān gé,nán fēi wū què hán。
凤歌喧太液,光忆满长安。fèng gē xuān tài yè,guāng yì mǎn zhǎng ān。

庐山九日

李梦阳

庐山随晚坐,江汉净秋襟。lú shān suí wǎn zuò,jiāng hàn jìng qiū jīn。
九日黄花雨,书堂红叶深。jiǔ rì huáng huā yǔ,shū táng hóng yè shēn。
细云飘古帙,寒兕吼空林。xì yún piāo gǔ zhì,hán sì hǒu kōng lín。
不用风吹帽,尊前有静琴。bù yòng fēng chuī mào,zūn qián yǒu jìng qín。

清明曲江亭阁

李梦阳

寒食花争丽,丰江柳独深。hán shí huā zhēng lì,fēng jiāng liǔ dú shēn。
此行元慷慨,落日更登临。cǐ xíng yuán kāng kǎi,luò rì gèng dēng lín。
浩荡五湖际,风烟千里阴。hào dàng wǔ hú jì,fēng yān qiān lǐ yīn。
坐看舟楫急,徒切济川心。zuò kàn zhōu jí jí,tú qiè jì chuān xīn。

上元滕阁宴二首

李梦阳

滕阁上元宜,章江登宴时。téng gé shàng yuán yí,zhāng jiāng dēng yàn shí。
衣冠还大国,唐宋自残碑。yī guān hái dà guó,táng sòng zì cán bēi。
灯火阑堪凭,风尘泪欲垂。dēng huǒ lán kān píng,fēng chén lèi yù chuí。
黄云驱日暮,回首见征旗。huáng yún qū rì mù,huí shǒu jiàn zhēng qí。

上元滕阁宴二首

李梦阳

阳浦通新雾,阴城带古楼。yáng pǔ tōng xīn wù,yīn chéng dài gǔ lóu。
君王罢歌舞,栋宇白云留。jūn wáng bà gē wǔ,dòng yǔ bái yún liú。
草色岁年换,客心江水流。cǎo sè suì nián huàn,kè xīn jiāng shuǐ liú。
暮昏仍一望,灯火万家州。mù hūn réng yī wàng,dēng huǒ wàn jiā zhōu。

端午赣州晚发

李梦阳

戏倦龙舟返,吾驱彩鹢行。xì juàn lóng zhōu fǎn,wú qū cǎi yì xíng。
晚天闻古驿,转眼过孤城。wǎn tiān wén gǔ yì,zhuǎn yǎn guò gū chéng。
袅袅云生濑,悠悠弟忆兄。niǎo niǎo yún shēng lài,yōu yōu dì yì xiōng。
泛蒲虽念我,宁解岭边情。fàn pú suī niàn wǒ,níng jiě lǐng biān qíng。

九日薛楼会集二首

李梦阳

不倦登楼目,遥怜秋色重。bù juàn dēng lóu mù,yáo lián qiū sè zhòng。
枫村叠暗浦,霜日抱孤峰。fēng cūn dié àn pǔ,shuāng rì bào gū fēng。
楚越窗中地,江山战后容。chǔ yuè chuāng zhōng dì,jiāng shān zhàn hòu róng。
倚阑浑不语,吾欲采芙蓉。yǐ lán hún bù yǔ,wú yù cǎi fú róng。

九日薛楼会集二首

李梦阳

恰送重阳日,能禁孤雁来。qià sòng zhòng yáng rì,néng jìn gū yàn lái。
林稀山尽出,风顺橹齐开。lín xī shān jǐn chū,fēng shùn lǔ qí kāi。
况是薛楼会,难孤江上杯。kuàng shì xuē lóu huì,nán gū jiāng shàng bēi。
菊芳看莫厌,秋色异乡催。jú fāng kàn mò yàn,qiū sè yì xiāng cuī。

南康除夕

李梦阳

畏途值除夕,会我得投闲。wèi tú zhí chú xī,huì wǒ dé tóu xián。
海雪寒城古,江春碧草还。hǎi xuě hán chéng gǔ,jiāng chūn bì cǎo hái。
星河挂岳树,灯烛熨归颜。xīng hé guà yuè shù,dēng zhú yùn guī yán。
窃计临家日,蔷薇满旧山。qiè jì lín jiā rì,qiáng wēi mǎn jiù shān。

元夕风起南康

李梦阳

岳云黄袅袅,夜半忽凄风。yuè yún huáng niǎo niǎo,yè bàn hū qī fēng。
度市春灯乱,穿梅野树空。dù shì chūn dēng luàn,chuān méi yě shù kōng。
人依青岸酌,月漾碧湖中。rén yī qīng àn zhuó,yuè yàng bì hú zhōng。
拟尽江城赏,无欺蜡炬红。nǐ jǐn jiāng chéng shǎng,wú qī là jù hóng。