古诗词

林良画两角鹰歌

李梦阳

百馀年来画禽鸟,后有吕纪前边昭。bǎi yú nián lái huà qín niǎo,hòu yǒu lǚ jì qián biān zhāo。
二子工似不工意,吮笔决眦分毫毛。èr zi gōng shì bù gōng yì,shǔn bǐ jué zì fēn háo máo。
林良写鸟只用墨,开缣半扫风云黑。lín liáng xiě niǎo zhǐ yòng mò,kāi jiān bàn sǎo fēng yún hēi。
水禽陆禽各臻妙,挂出满堂皆动色。shuǐ qín lù qín gè zhēn miào,guà chū mǎn táng jiē dòng sè。
空山古林江怒涛,两鹰突出霜崖高。kōng shān gǔ lín jiāng nù tāo,liǎng yīng tū chū shuāng yá gāo。
整骨刷羽意势动,四壁六月生秋䬞。zhěng gǔ shuā yǔ yì shì dòng,sì bì liù yuè shēng qiū táo。
一鹰下视睛不转,已知两眼无秋毫。yī yīng xià shì jīng bù zhuǎn,yǐ zhī liǎng yǎn wú qiū háo。
一鹰掉颈复欲下,渐觉飒飒开风毛。yī yīng diào jǐng fù yù xià,jiàn jué sà sà kāi fēng máo。
匹绢虽惨澹,杀气不可灭。pǐ juàn suī cǎn dàn,shā qì bù kě miè。
戴角森森爪拳铁,迥如愁胡眦欲裂。dài jiǎo sēn sēn zhǎo quán tiě,jiǒng rú chóu hú zì yù liè。
朔云吹沙秋草黄,安得臂尔骑四驖。shuò yún chuī shā qiū cǎo huáng,ān dé bì ěr qí sì tiě。
草间妖鸟尽击死,万里晴空洒毛血。cǎo jiān yāo niǎo jǐn jī sǐ,wàn lǐ qíng kōng sǎ máo xuè。
我闻宋徽宗亦善貌此鹰,后来失天子,饿死五国城。wǒ wén sòng huī zōng yì shàn mào cǐ yīng,hòu lái shī tiān zi,è sǐ wǔ guó chéng。
乃知图写小人艺,工意工似皆虚名。nǎi zhī tú xiě xiǎo rén yì,gōng yì gōng shì jiē xū míng。
狡猎驰骋亦未事,外作禽荒古有经。jiǎo liè chí chěng yì wèi shì,wài zuò qín huāng gǔ yǒu jīng。
今皇恭默罢游燕,讲经日御文华殿。jīn huáng gōng mò bà yóu yàn,jiǎng jīng rì yù wén huá diàn。
南海西湖驰道荒,猎师虞长俱贫贱。nán hǎi xī hú chí dào huāng,liè shī yú zhǎng jù pín jiàn。
吕纪白首金炉边,日暮还家无酒钱。lǚ jì bái shǒu jīn lú biān,rì mù hái jiā wú jiǔ qián。
从来上智不贵物,淫巧岂敢陈王前。cóng lái shàng zhì bù guì wù,yín qiǎo qǐ gǎn chén wáng qián。
良乎良乎宁使尔画不直钱,无令后世好画兼好畋。liáng hū liáng hū níng shǐ ěr huà bù zhí qián,wú lìng hòu shì hǎo huà jiān hǎo tián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

白雁

李梦阳

八月白雁至,中宵闻尔哀。bā yuè bái yàn zhì,zhōng xiāo wén ěr āi。
亦知先伴起,无为报霜来。yì zhī xiān bàn qǐ,wú wèi bào shuāng lái。
月静飞难见,云深去不回。yuè jìng fēi nán jiàn,yún shēn qù bù huí。
故园消息断,愁病转相催。gù yuán xiāo xī duàn,chóu bìng zhuǎn xiāng cuī。

襄中见雁

李梦阳

秋风群雁过,万里顺归毛。qiū fēng qún yàn guò,wàn lǐ shùn guī máo。
摇落巳如此,云霄空自高。yáo luò sì rú cǐ,yún xiāo kōng zì gāo。
盈盈拂楚塞,冉冉影湖涛。yíng yíng fú chǔ sāi,rǎn rǎn yǐng hú tāo。
定出边烽里,哀鸣嗟尔劳。dìng chū biān fēng lǐ,āi míng jiē ěr láo。

李梦阳

日丽秋霜白,天清野菊黄。rì lì qiū shuāng bái,tiān qīng yě jú huáng。
亦知甘隐逸,偏得近壶觞。yì zhī gān yǐn yì,piān dé jìn hú shāng。
屡折元因醉,斜簪一任狂。lǚ zhé yuán yīn zuì,xié zān yī rèn kuáng。
乾坤传舍耳,节赏莫思乡。qián kūn chuán shě ěr,jié shǎng mò sī xiāng。

菊迟

李梦阳

吾家数丛菊,节近未含姿。wú jiā shù cóng jú,jié jìn wèi hán zī。
种日人同早,开时尔较迟。zhǒng rì rén tóng zǎo,kāi shí ěr jiào chí。
编篱护密叶,绕砌嗅寒枝。biān lí hù mì yè,rào qì xiù hán zhī。
切恐重阳至,无钱足酒卮。qiè kǒng zhòng yáng zhì,wú qián zú jiǔ zhī。

丈菊和王左史

李梦阳

丈菊今朝得,低垂九尺阑。zhàng jú jīn cháo dé,dī chuí jiǔ chǐ lán。
发迟冬巳破,移早露犹团。fā chí dōng sì pò,yí zǎo lù yóu tuán。
飧蕊搴难及,怜芳仰屡观。sūn ruǐ qiān nán jí,lián fāng yǎng lǚ guān。
纵令他处有,争伴醴筵欢。zòng lìng tā chù yǒu,zhēng bàn lǐ yán huān。

菊时一种数本其一逾秋独妍爰及至日黄华韡然当庭见者骇叹携酒来赏予赋二诗

李梦阳

节过诸芳尽,冬深尔独妍。jié guò zhū fāng jǐn,dōng shēn ěr dú yán。
那知冰雪候,复敞菊花筵。nà zhī bīng xuě hòu,fù chǎng jú huā yán。
蕊冻黄逾嫩,枝疏绿更鲜。ruǐ dòng huáng yú nèn,zhī shū lǜ gèng xiān。
试令彭泽见,应费掇英篇。shì lìng péng zé jiàn,yīng fèi duō yīng piān。

菊时一种数本其一逾秋独妍爰及至日黄华韡然当庭见者骇叹携酒来赏予赋二诗

李梦阳

正色干严候,殊姿破暮寒。zhèng sè gàn yán hòu,shū zī pò mù hán。
名均梅自妒,节晚竹同看。míng jūn méi zì dù,jié wǎn zhú tóng kàn。
岁月阳回易,冰霜尔立难。suì yuè yáng huí yì,bīng shuāng ěr lì nán。
无言载酒客,缱绻近阑干。wú yán zài jiǔ kè,qiǎn quǎn jìn lán gàn。

葡萄

李梦阳

旧干疏曾讶,新条密更垂。jiù gàn shū céng yà,xīn tiáo mì gèng chuí。
苑花深悄悄,风叶漫披披。yuàn huā shēn qiāo qiāo,fēng yè màn pī pī。
马乳秋同摘,龙须世岂知。mǎ rǔ qiū tóng zhāi,lóng xū shì qǐ zhī。
相传自西域,种杂至今疑。xiāng chuán zì xī yù,zhǒng zá zhì jīn yí。

闻蝉

李梦阳

夏林疏过雨,秋意尔能知。xià lín shū guò yǔ,qiū yì ěr néng zhī。
响入云俱迥,声回风故吹。xiǎng rù yún jù jiǒng,shēng huí fēng gù chuī。
抱贞惟隐叶,避害屡跳枝。bào zhēn wéi yǐn yè,bì hài lǚ tiào zhī。
多少垂杨里,争吟日暮时。duō shǎo chuí yáng lǐ,zhēng yín rì mù shí。

咏蝉

李梦阳

孤清不自掩,浥露且风吟。gū qīng bù zì yǎn,yì lù qiě fēng yín。
渐送炎蒸月,那知独苦心。jiàn sòng yán zhēng yuè,nà zhī dú kǔ xīn。
傍斋栖树稳,响叶度云深。bàng zhāi qī shù wěn,xiǎng yè dù yún shēn。
巳信一枝足,何须上国林。sì xìn yī zhī zú,hé xū shàng guó lín。

咏庭中菊

李梦阳

亦随群草出,能后百花荣。yì suí qún cǎo chū,néng hòu bǎi huā róng。
气为凌秋健,香缘饮露清。qì wèi líng qiū jiàn,xiāng yuán yǐn lù qīng。
细开疑避世,独立每含情。xì kāi yí bì shì,dú lì měi hán qíng。
可道蓬蒿地,东篱万代名。kě dào péng hāo dì,dōng lí wàn dài míng。

小燕

李梦阳

小燕群腾垒,朝游夕每归。xiǎo yàn qún téng lěi,cháo yóu xī měi guī。
踏枝摇复稳,疑路上还飞。tà zhī yáo fù wěn,yí lù shàng hái fēi。
日月销黄口,风云长黑衣。rì yuè xiāo huáng kǒu,fēng yún zhǎng hēi yī。
吾家庐室隘,好向玉楼依。wú jiā lú shì ài,hǎo xiàng yù lóu yī。

小雀

李梦阳

黄口青条上,翩翩索哺频。huáng kǒu qīng tiáo shàng,piān piān suǒ bǔ pín。
解飞犹趁母,真性不疑人。jiě fēi yóu chèn mǔ,zhēn xìng bù yí rén。
裂鼎有菹待,宜城弹射巡。liè dǐng yǒu jū dài,yí chéng dàn shè xún。
野田禾黍遍,何处不宜身。yě tián hé shǔ biàn,hé chù bù yí shēn。

小鹊

李梦阳

檐际翻翻鸟,将雏唶唶行。yán jì fān fān niǎo,jiāng chú zé zé xíng。
搅眠真懊恼,传喜不分明。jiǎo mián zhēn ào nǎo,chuán xǐ bù fēn míng。
化印何年就,填河几日平。huà yìn hé nián jiù,tián hé jǐ rì píng。
徒然盛生息,群噪每能晴。tú rán shèng shēng xī,qún zào měi néng qíng。

出使云中作

李梦阳

黄河水绕汉边墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn biān qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军韬箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞輓,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳。wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng。