古诗词

林良画两角鹰歌

李梦阳

百馀年来画禽鸟,后有吕纪前边昭。bǎi yú nián lái huà qín niǎo,hòu yǒu lǚ jì qián biān zhāo。
二子工似不工意,吮笔决眦分毫毛。èr zi gōng shì bù gōng yì,shǔn bǐ jué zì fēn háo máo。
林良写鸟只用墨,开缣半扫风云黑。lín liáng xiě niǎo zhǐ yòng mò,kāi jiān bàn sǎo fēng yún hēi。
水禽陆禽各臻妙,挂出满堂皆动色。shuǐ qín lù qín gè zhēn miào,guà chū mǎn táng jiē dòng sè。
空山古林江怒涛,两鹰突出霜崖高。kōng shān gǔ lín jiāng nù tāo,liǎng yīng tū chū shuāng yá gāo。
整骨刷羽意势动,四壁六月生秋䬞。zhěng gǔ shuā yǔ yì shì dòng,sì bì liù yuè shēng qiū táo。
一鹰下视睛不转,已知两眼无秋毫。yī yīng xià shì jīng bù zhuǎn,yǐ zhī liǎng yǎn wú qiū háo。
一鹰掉颈复欲下,渐觉飒飒开风毛。yī yīng diào jǐng fù yù xià,jiàn jué sà sà kāi fēng máo。
匹绢虽惨澹,杀气不可灭。pǐ juàn suī cǎn dàn,shā qì bù kě miè。
戴角森森爪拳铁,迥如愁胡眦欲裂。dài jiǎo sēn sēn zhǎo quán tiě,jiǒng rú chóu hú zì yù liè。
朔云吹沙秋草黄,安得臂尔骑四驖。shuò yún chuī shā qiū cǎo huáng,ān dé bì ěr qí sì tiě。
草间妖鸟尽击死,万里晴空洒毛血。cǎo jiān yāo niǎo jǐn jī sǐ,wàn lǐ qíng kōng sǎ máo xuè。
我闻宋徽宗亦善貌此鹰,后来失天子,饿死五国城。wǒ wén sòng huī zōng yì shàn mào cǐ yīng,hòu lái shī tiān zi,è sǐ wǔ guó chéng。
乃知图写小人艺,工意工似皆虚名。nǎi zhī tú xiě xiǎo rén yì,gōng yì gōng shì jiē xū míng。
狡猎驰骋亦未事,外作禽荒古有经。jiǎo liè chí chěng yì wèi shì,wài zuò qín huāng gǔ yǒu jīng。
今皇恭默罢游燕,讲经日御文华殿。jīn huáng gōng mò bà yóu yàn,jiǎng jīng rì yù wén huá diàn。
南海西湖驰道荒,猎师虞长俱贫贱。nán hǎi xī hú chí dào huāng,liè shī yú zhǎng jù pín jiàn。
吕纪白首金炉边,日暮还家无酒钱。lǚ jì bái shǒu jīn lú biān,rì mù hái jiā wú jiǔ qián。
从来上智不贵物,淫巧岂敢陈王前。cóng lái shàng zhì bù guì wù,yín qiǎo qǐ gǎn chén wáng qián。
良乎良乎宁使尔画不直钱,无令后世好画兼好畋。liáng hū liáng hū níng shǐ ěr huà bù zhí qián,wú lìng hòu shì hǎo huà jiān hǎo tián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

送张工副

李梦阳

为官秦邸君西去,因忆简王相遇时。wèi guān qín dǐ jūn xī qù,yīn yì jiǎn wáng xiāng yù shí。
池出异莲要作赋,馆开修竹坐传卮。chí chū yì lián yào zuò fù,guǎn kāi xiū zhú zuò chuán zhī。
龙旗寂寞还云气,鹤驭飘翩只梦思。lóng qí jì mò hái yún qì,hè yù piāo piān zhǐ mèng sī。
寄问白头强相国,醴筵吟笔似前随。jì wèn bái tóu qiáng xiāng guó,lǐ yán yín bǐ shì qián suí。

夏行人赍太皇太后哀诏过此以病淹于郊馆獛为作诗

李梦阳

野馆春云剧暮阴,病臣哀诏此经临。yě guǎn chūn yún jù mù yīn,bìng chén āi zhào cǐ jīng lín。
君亲敢谓三江远,涕泪悬知万国心。jūn qīn gǎn wèi sān jiāng yuǎn,tì lèi xuán zhī wàn guó xīn。
风砌独花堪愤闷,雨檐双燕足清吟。fēng qì dú huā kān fèn mèn,yǔ yán shuāng yàn zú qīng yín。
遐陬每引前星望,赖尔兼程布此音。xiá zōu měi yǐn qián xīng wàng,lài ěr jiān chéng bù cǐ yīn。

城南新业期王子不至

李梦阳

新园本欲夸王史,竟日城南期不来。xīn yuán běn yù kuā wáng shǐ,jìng rì chéng nán qī bù lái。
即使屋荒还五柳,忍令春暮只孤台。jí shǐ wū huāng hái wǔ liǔ,rěn lìng chūn mù zhǐ gū tái。
对人芳药翻翻出,近日浮云细细开。duì rén fāng yào fān fān chū,jìn rì fú yún xì xì kāi。
巳嘱瓮头封绿蚁,明朝倘许尽馀杯。sì zhǔ wèng tóu fēng lǜ yǐ,míng cháo tǎng xǔ jǐn yú bēi。

再期王左史不至

李梦阳

地散官拘此亦希,草堂重约忍偏违。dì sàn guān jū cǐ yì xī,cǎo táng zhòng yuē rěn piān wéi。
元期芍药枝枝赏,忽复葵榴片片飞。yuán qī sháo yào zhī zhī shǎng,hū fù kuí liú piàn piàn fēi。
诸客酒停时望旆,孤城日落尚留扉。zhū kè jiǔ tíng shí wàng pèi,gū chéng rì luò shàng liú fēi。
人生乐事真能几,野立苍云又白衣。rén shēng lè shì zhēn néng jǐ,yě lì cāng yún yòu bái yī。

繁台次秦氏韵

李梦阳

一秋今到十贤堂,万事伤心叹渺茫。yī qiū jīn dào shí xián táng,wàn shì shāng xīn tàn miǎo máng。
草绿梁台犹殿阁,花残宋苑只宫墙。cǎo lǜ liáng tái yóu diàn gé,huā cán sòng yuàn zhǐ gōng qiáng。
天南星宿元朝斗,崖北灵芝本向阳。tiān nán xīng sù yuán cháo dòu,yá běi líng zhī běn xiàng yáng。
未老息栖终傍此,预愁人拟卧龙冈。wèi lǎo xī qī zhōng bàng cǐ,yù chóu rén nǐ wò lóng gāng。

送田生省母兄如晋

李梦阳

匹马遥冲落日微,万山何处是筵闱。pǐ mǎ yáo chōng luò rì wēi,wàn shān hé chù shì yán wéi。
途纡沁上花应发,春尽并门雪尚飞。tú yū qìn shàng huā yīng fā,chūn jǐn bìng mén xuě shàng fēi。
临柏乍开荆树阁,傍萱重著不莱衣。lín bǎi zhà kāi jīng shù gé,bàng xuān zhòng zhù bù lái yī。
冯高试望风云气,大驾新从此路归。féng gāo shì wàng fēng yún qì,dà jià xīn cóng cǐ lù guī。

寄题孤氏苕溪草堂孙是时始有婚事

李梦阳

苕溪之傍何者丘,几时自卜林塘幽。sháo xī zhī bàng hé zhě qiū,jǐ shí zì bo lín táng yōu。
巳闻宽田足放鹤,曾否馀钱兼买舟。sì wén kuān tián zú fàng hè,céng fǒu yú qián jiān mǎi zhōu。
狎人鸂鶒元成偶,近槛芙蓉故并头。xiá rén xī chì yuán chéng ǒu,jìn kǎn fú róng gù bìng tóu。
尘世要留风格在,东南聊作醉乡游。chén shì yào liú fēng gé zài,dōng nán liáo zuò zuì xiāng yóu。

送毛监察还朝是时皇帝狩于杨河

李梦阳

楚生临水送将归,黎子当筵赋式微。chǔ shēng lín shuǐ sòng jiāng guī,lí zi dāng yán fù shì wēi。
天下汝为真御史,百年吾是旧渔矶。tiān xià rǔ wèi zhēn yù shǐ,bǎi nián wú shì jiù yú jī。
沙寒白日蓬科转,风起黄河木叶稀。shā hán bái rì péng kē zhuǎn,fēng qǐ huáng hé mù yè xī。
此去有书应历上,太平天子本垂衣。cǐ qù yǒu shū yīng lì shàng,tài píng tiān zi běn chuí yī。

送李行人还朝

李梦阳

南使楼船漫北回,西巡车驾歘东来。nán shǐ lóu chuán màn běi huí,xī xún chē jià chuā dōng lái。
星辰再逐千官入,阊阖重临万国开。xīng chén zài zhú qiān guān rù,chāng hé zhòng lín wàn guó kāi。
寒尽旌旗犹拂雪,春新环佩且沾梅。hán jǐn jīng qí yóu fú xuě,chūn xīn huán pèi qiě zhān méi。
虞弦定有薰风奏,伫望阳和遍九陔。yú xián dìng yǒu xūn fēng zòu,zhù wàng yáng hé biàn jiǔ gāi。

逢吉生汴上

李梦阳

汴上相逢俱白头,秦中却忆少时游。biàn shàng xiāng féng jù bái tóu,qín zhōng què yì shǎo shí yóu。
烟花楼阁春风日,锦绣山河百二州。yān huā lóu gé chūn fēng rì,jǐn xiù shān hé bǎi èr zhōu。
未论听莺穿细柳,实因走马出长楸。wèi lùn tīng yīng chuān xì liǔ,shí yīn zǒu mǎ chū zhǎng qiū。
金尊邂逅今宵月,明发仍悬两地愁。jīn zūn xiè hòu jīn xiāo yuè,míng fā réng xuán liǎng dì chóu。

郊园夏集别李沔阳

李梦阳

东门惯种邵平瓜,彭泽新成处士家。dōng mén guàn zhǒng shào píng guā,péng zé xīn chéng chù shì jiā。
晨起忽嘶花木马,君来同泛柳边槎。chén qǐ hū sī huā mù mǎ,jūn lái tóng fàn liǔ biān chá。
向人菡萏元随槛,哺子鵁鶄各占沙。xiàng rén hàn dàn yuán suí kǎn,bǔ zi jiāo jīng gè zhàn shā。
明发路岐愁把袂,秋风江汉有归艖。míng fā lù qí chóu bǎ mèi,qiū fēng jiāng hàn yǒu guī chā。

李沔阳饮后田郑二子复集于斯庄望见陂水骤落众颇讶之

李梦阳

五马柴门夜巳回,二豪尊酒旦重开。wǔ mǎ chái mén yè sì huí,èr háo zūn jiǔ dàn zhòng kāi。
林乾鸟雀群应喜,水落凫鹥半不来。lín qián niǎo què qún yīng xǐ,shuǐ luò fú yī bàn bù lái。
疏懒合收任氏钓,啸歌直慕阮公台。shū lǎn hé shōu rèn shì diào,xiào gē zhí mù ruǎn gōng tái。
亦知河朔非凡辈,逃暑无辞掌上杯。yì zhī hé shuò fēi fán bèi,táo shǔ wú cí zhǎng shàng bēi。

早春酬张客见赠

李梦阳

周王祈雪罢灯游,楚客思乡迥独愁。zhōu wáng qí xuě bà dēng yóu,chǔ kè sī xiāng jiǒng dú chóu。
不雨风云常袅袅,入春江汉转悠悠。bù yǔ fēng yún cháng niǎo niǎo,rù chūn jiāng hàn zhuǎn yōu yōu。
秾花锦石添霜鬓,横笛短箫悲彩舟。nóng huā jǐn shí tiān shuāng bìn,héng dí duǎn xiāo bēi cǎi zhōu。
岐路断肠俱不减,予今搔首为西州。qí lù duàn cháng jù bù jiǎn,yǔ jīn sāo shǒu wèi xī zhōu。

田居嘲答李沔阳

李梦阳

郊园自枉君侯车,日日触热寻吾庐。jiāo yuán zì wǎng jūn hóu chē,rì rì chù rè xún wú lú。
柳长风多只欲睡,瓜成雨来仍用锄。liǔ zhǎng fēng duō zhǐ yù shuì,guā chéng yǔ lái réng yòng chú。
远田阴阴立黄鹄,新波双双跳白鱼。yuǎn tián yīn yīn lì huáng gǔ,xīn bō shuāng shuāng tiào bái yú。
即令石水泥五斗,岂无五马愁骑驴。jí lìng shí shuǐ ní wǔ dòu,qǐ wú wǔ mǎ chóu qí lǘ。

别熊御史出塞

李梦阳

今夕何夕春风微,把酒长歌春兴违。jīn xī hé xī chūn fēng wēi,bǎ jiǔ zhǎng gē chūn xīng wéi。
娇莺乳燕黯不语,嫩蕊柔条空自稀。jiāo yīng rǔ yàn àn bù yǔ,nèn ruǐ róu tiáo kōng zì xī。
都门车骑明朝发,关下行人三月归。dōu mén chē qí míng cháo fā,guān xià xíng rén sān yuè guī。
北望湖沙青草尽,祁连山外断鸿飞。běi wàng hú shā qīng cǎo jǐn,qí lián shān wài duàn hóng fēi。