古诗词

西山湖春游图歌

李梦阳

我家挂出西山图,上有西山下西湖,主堂见者怒气粗。wǒ jiā guà chū xī shān tú,shàng yǒu xī shān xià xī hú,zhǔ táng jiàn zhě nù qì cū。
问客何所怒,何得生此嗔。wèn kè hé suǒ nù,hé dé shēng cǐ chēn。
纵使撑天拄地无比伦,古人局量非今人。zòng shǐ chēng tiān zhǔ dì wú bǐ lún,gǔ rén jú liàng fēi jīn rén。
鏬间虽添两秃松,孰与远势开心胸。xià jiān suī tiān liǎng tū sōng,shú yǔ yuǎn shì kāi xīn xiōng。
银山铁壁皇陵东,仿佛下走追无龙。yín shān tiě bì huáng líng dōng,fǎng fú xià zǒu zhuī wú lóng。
一曲一折苦不易,可怜片素腾云气。yī qū yī zhé kǔ bù yì,kě lián piàn sù téng yún qì。
落花冥冥万壑静,白日杲杲千岩碎。luò huā míng míng wàn hè jìng,bái rì gǎo gǎo qiān yán suì。
森沉不见雷霆仗,照烁尽压金银寺。sēn chén bù jiàn léi tíng zhàng,zhào shuò jǐn yā jīn yín sì。
回思开疆帝秉钺,燕山突立五凤阙。huí sī kāi jiāng dì bǐng yuè,yàn shān tū lì wǔ fèng quē。
锦绣离宫巀嵲入,龙欢水戏沧溟竭。jǐn xiù lí gōng jié niè rù,lóng huān shuǐ xì cāng míng jié。
君不见辇道哀湍泻,松柏摧枯虎出没。jūn bù jiàn niǎn dào āi tuān xiè,sōng bǎi cuī kū hǔ chū méi。
至今守僧住湖傍,琉璃涌动鼋鼍忙。zhì jīn shǒu sēng zhù hú bàng,liú lí yǒng dòng yuán tuó máng。
事关体统画合讳,点缀半露还半藏。shì guān tǐ tǒng huà hé huì,diǎn zhuì bàn lù hái bàn cáng。
伊昔休沐屡憩此,耳边尚戛金琳琅。yī xī xiū mù lǚ qì cǐ,ěr biān shàng jiá jīn lín láng。
上林花艳何所无,东风只恁吹西湖。shàng lín huā yàn hé suǒ wú,dōng fēng zhǐ nèn chuī xī hú。
夹岸小杏欲烂熳,骑驴纱帽西郭途,同行康何咸我徒。jiā àn xiǎo xìng yù làn màn,qí lǘ shā mào xī guō tú,tóng xíng kāng hé xián wǒ tú。
只须十钱买尺鱼,旋挑土荠甘如酥。zhǐ xū shí qián mǎi chǐ yú,xuán tiāo tǔ jì gān rú sū。
朝来青,暮望湖,紫衣行童随挈壶。cháo lái qīng,mù wàng hú,zǐ yī xíng tóng suí qiè hú。
大者鼓簧小吹竽,烂醉花下鸟每呼。dà zhě gǔ huáng xiǎo chuī yú,làn zuì huā xià niǎo měi hū。
汝曹何处吾已翁,十年独看梁园红。rǔ cáo hé chù wú yǐ wēng,shí nián dú kàn liáng yuán hóng。
伤心痛定忍复说,回首万事真匆匆。shāng xīn tòng dìng rěn fù shuō,huí shǒu wàn shì zhēn cōng cōng。
呜呼故旧离合谁,独无使我不悲堂上图,使我不悲堂上图。wū hū gù jiù lí hé shuí,dú wú shǐ wǒ bù bēi táng shàng tú,shǐ wǒ bù bēi táng shàng tú。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

情闲有时被物恼,即无恚怒亦生嗔。qíng xián yǒu shí bèi wù nǎo,jí wú huì nù yì shēng chēn。
频来语燕如疑主,独立鸣鸠不怕人。pín lái yǔ yàn rú yí zhǔ,dú lì míng jiū bù pà rén。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

为园偏种闲花草,我欲移松无处栽。wèi yuán piān zhǒng xián huā cǎo,wǒ yù yí sōng wú chù zāi。
深山瑟瑟谁知汝,可惜凌云耸壑材。shēn shān sè sè shuí zhī rǔ,kě xī líng yún sǒng hè cái。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

亦知盆沼非源水,试放鱼苗喜即成。yì zhī pén zhǎo fēi yuán shuǐ,shì fàng yú miáo xǐ jí chéng。
敢说寸鳞无变化,煦花吹絮巳横行。gǎn shuō cùn lín wú biàn huà,xù huā chuī xù sì héng xíng。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

花时酒客围花坐,今日红稀客不看。huā shí jiǔ kè wéi huā zuò,jīn rì hóng xī kè bù kàn。
即使盛衰遵物理,何须反覆似波澜。jí shǐ shèng shuāi zūn wù lǐ,hé xū fǎn fù shì bō lán。

痔不可车旬日乃造于东园春葩向残夏英欲起慨焉动于老怀再赋绝句十首

李梦阳

万竿美竹修修翠,爱此朝朝坐竹中。wàn gān měi zhú xiū xiū cuì,ài cǐ cháo cháo zuò zhú zhōng。
困酒实应惭阮老,挥弦聊窃此嵇公。kùn jiǔ shí yīng cán ruǎn lǎo,huī xián liáo qiè cǐ jī gōng。

葡萄

李梦阳

万里西风过雁时,绿云玄玉影参差。wàn lǐ xī fēng guò yàn shí,lǜ yún xuán yù yǐng cān chà。
酒醒试取冰丸嚼,不说天南有荔支。jiǔ xǐng shì qǔ bīng wán jué,bù shuō tiān nán yǒu lì zhī。

牡丹绝句二首

李梦阳

自知国色无伦比,放遍群花每后开。zì zhī guó sè wú lún bǐ,fàng biàn qún huā měi hòu kāi。
独艳不教霜雪妒,先春甘让冻园梅。dú yàn bù jiào shuāng xuě dù,xiān chūn gān ràng dòng yuán méi。

牡丹绝句二首

李梦阳

自尽群芳见此花,后时莫漫为渠嗟。zì jǐn qún fāng jiàn cǐ huā,hòu shí mò màn wèi qú jiē。
争开若使先桃李,谁与春风殿岁华。zhēng kāi ruò shǐ xiān táo lǐ,shuí yǔ chūn fēng diàn suì huá。

白纻曲

李梦阳

吴中女儿白纻衣,薄暮横塘荡桨归。wú zhōng nǚ ér bái zhù yī,báo mù héng táng dàng jiǎng guī。
荷花港里无人见,惊起颅鹚队队飞。hé huā gǎng lǐ wú rén jiàn,jīng qǐ lú cí duì duì fēi。

除前五更闻习仪鼓角感而有作二首

李梦阳

苍龙阙动朝元日,玉笋班齐舞蹈时。cāng lóng quē dòng cháo yuán rì,yù sǔn bān qí wǔ dǎo shí。
枕上忽闻新鼓角,眼中如闪旧旌旗。zhěn shàng hū wén xīn gǔ jiǎo,yǎn zhōng rú shǎn jiù jīng qí。

除前五更闻习仪鼓角感而有作二首

李梦阳

两朝旧是含香吏,豹隐俄惊二十年。liǎng cháo jiù shì hán xiāng lì,bào yǐn é jīng èr shí nián。
犹记习仪端笏地,朝天宫里听鸣鞭。yóu jì xí yí duān hù dì,cháo tiān gōng lǐ tīng míng biān。

秋风曲

李梦阳

袅袅秋风生渌波,菱角鸡头满御河。niǎo niǎo qiū fēng shēng lù bō,líng jiǎo jī tóu mǎn yù hé。
藻间游鱼不知数,荷上灵龟浑未多。zǎo jiān yóu yú bù zhī shù,hé shàng líng guī hún wèi duō。

集古句凡五首景帝陵

李梦阳

北极朝廷终不改,崩年亦在永安宫。běi jí cháo tíng zhōng bù gǎi,bēng nián yì zài yǒng ān gōng。
云车一去无消息,古木回岩楼阁风。yún chē yī qù wú xiāo xī,gǔ mù huí yán lóu gé fēng。

集古句凡五首景帝陵

李梦阳

与客携壶上翠微,千家山郭静朝晖。yǔ kè xié hú shàng cuì wēi,qiān jiā shān guō jìng cháo huī。
平沙渺渺来人远,黄鸟时兼白鸟飞。píng shā miǎo miǎo lái rén yuǎn,huáng niǎo shí jiān bái niǎo fēi。

集古句凡五首景帝陵

李梦阳

忆昔霓旌下南苑,江亭晚色净年芳。yì xī ní jīng xià nán yuàn,jiāng tíng wǎn sè jìng nián fāng。
重门深锁无人到,僧在翠微开竹房。zhòng mén shēn suǒ wú rén dào,sēng zài cuì wēi kāi zhú fáng。