古诗词

游栖贤桥歌

李梦阳

雷泉峡激石巃嵷,日湍山陷回光动。léi quán xiá jī shí lóng sǒng,rì tuān shān xiàn huí guāng dòng。
吁嗟此壮观,万古谁为开。xū jiē cǐ zhuàng guān,wàn gǔ shuí wèi kāi。
涡黄潭黑窈莫测,秀黛碧玉何崔嵬。wō huáng tán hēi yǎo mò cè,xiù dài bì yù hé cuī wéi。
人言窟底有龙卧,气吐白昼常风雷。rén yán kū dǐ yǒu lóng wò,qì tǔ bái zhòu cháng fēng léi。
去年重九登吹台,翘望名山思袅娜。qù nián zhòng jiǔ dēng chuī tái,qiào wàng míng shān sī niǎo nà。
今年今日谁料吾,醉踏穷山蹑礧砢。jīn nián jīn rì shuí liào wú,zuì tà qióng shān niè léi kē。
拂衣欲上万仞壁,濯缨还就孤崖坐。fú yī yù shàng wàn rèn bì,zhuó yīng hái jiù gū yá zuò。
秋风吹林猿狖语,浮桥横空袅相拄。qiū fēng chuī lín yuán yòu yǔ,fú qiáo héng kōng niǎo xiāng zhǔ。
岚寒细飘瀑布雪,峰云破碎芙蓉裂。lán hán xì piāo pù bù xuě,fēng yún pò suì fú róng liè。
金芝瑶草真有无,缥缈仙灯暮明灭。jīn zhī yáo cǎo zhēn yǒu wú,piāo miǎo xiān dēng mù míng miè。
君不见此桥今千年,谷冷迹绝无人烟。jūn bù jiàn cǐ qiáo jīn qiān nián,gǔ lěng jì jué wú rén yān。
岩劖苔蚀石漠漠,太白紫阳俱我前。yán chán tái shí shí mò mò,tài bái zǐ yáng jù wǒ qián。
对此不须更惨怆,明朝且上香炉巅。duì cǐ bù xū gèng cǎn chuàng,míng cháo qiě shàng xiāng lú diān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。