古诗词

明星篇

李梦阳

明星出地一丈高,天门沉沉鱼钥动。míng xīng chū dì yī zhàng gāo,tiān mén chén chén yú yào dòng。
沙堤露下玉珂寒,直庐鸡唱金莲重。shā dī lù xià yù kē hán,zhí lú jī chàng jīn lián zhòng。
千门万户晓钟发,明星渐高河渐没。qiān mén wàn hù xiǎo zhōng fā,míng xīng jiàn gāo hé jiàn méi。
灿烂疑侵翔凤栖,依稀故抱飞龙阙。càn làn yí qīn xiáng fèng qī,yī xī gù bào fēi lóng quē。
凤楼龙阙带曾城,翠辇朱衣夜夜行。fèng lóu lóng quē dài céng chéng,cuì niǎn zhū yī yè yè xíng。
黄昏竞奏催花宴,天明犹听打毬声。huáng hūn jìng zòu cuī huā yàn,tiān míng yóu tīng dǎ qiú shēng。
兰烟桂火辉如日,明星迢迢照不入。lán yān guì huǒ huī rú rì,míng xīng tiáo tiáo zhào bù rù。
百子池头青草生,长信宫中紫苔集。bǎi zi chí tóu qīng cǎo shēng,zhǎng xìn gōng zhōng zǐ tái jí。
草色苔香秋复春,此日乘槎若问津。cǎo sè tái xiāng qiū fù chūn,cǐ rì chéng chá ruò wèn jīn。
明星晓落宵还见,白发黄金愁杀人。míng xīng xiǎo luò xiāo hái jiàn,bái fā huáng jīn chóu shā rén。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。