古诗词

汉京篇

李梦阳

汉京临帝极,复道众星罗。hàn jīng lín dì jí,fù dào zhòng xīng luó。
烟花开甸服,锦绣列山河。yān huā kāi diān fú,jǐn xiù liè shān hé。
山河自古称佳丽,城中半是王侯第。shān hé zì gǔ chēng jiā lì,chéng zhōng bàn shì wáng hóu dì。
峻阁重楼夹道悬,云房雾殿森亏蔽。jùn gé zhòng lóu jiā dào xuán,yún fáng wù diàn sēn kuī bì。
牧豚卖珠登要津,樊侯亦是鼓刀人。mù tún mài zhū dēng yào jīn,fán hóu yì shì gǔ dāo rén。
时来叱咤生风雨,奄见吹嘘走鬼神。shí lái chì zhà shēng fēng yǔ,yǎn jiàn chuī xū zǒu guǐ shén。
平津结兄盖侯弟,杯酒相看何意气。píng jīn jié xiōng gài hóu dì,bēi jiǔ xiāng kàn hé yì qì。
执鞭尽是虎贲郎,守门不说长安尉。zhí biān jǐn shì hǔ bēn láng,shǒu mén bù shuō zhǎng ān wèi。
长安烽火入边城,挺剑辞君万里行。zhǎng ān fēng huǒ rù biān chéng,tǐng jiàn cí jūn wàn lǐ xíng。
去日千官遮马饯,归来天子降阶迎。qù rì qiān guān zhē mǎ jiàn,guī lái tiān zi jiàng jiē yíng。
朱弓尚抱流沙月,宝铗常飞翰海星。zhū gōng shàng bào liú shā yuè,bǎo jiá cháng fēi hàn hǎi xīng。
不分燕然先勤石,直教麟阁后标名。bù fēn yàn rán xiān qín shí,zhí jiào lín gé hòu biāo míng。
岂知盛满多仇忌,可惜荣华如梦寐。qǐ zhī shèng mǎn duō chóu jì,kě xī róng huá rú mèng mèi。
第宅田园夺与人,丹书铁券成何事。dì zhái tián yuán duó yǔ rén,dān shū tiě quàn chéng hé shì。
霍氏门墙狐夜号,魏其池馆长蓬蒿。huò shì mén qiáng hú yè hào,wèi qí chí guǎn zhǎng péng hāo。
三千剑客今谁在,十二珠楼空复高。sān qiān jiàn kè jīn shuí zài,shí èr zhū lóu kōng fù gāo。
后车不戒前车覆,又破黄金买金谷。hòu chē bù jiè qián chē fù,yòu pò huáng jīn mǎi jīn gǔ。
洛阳亭榭与山齐,北邙车马如云逐。luò yáng tíng xiè yǔ shān qí,běi máng chē mǎ rú yún zhú。
阴郭豪华真可怜,云台将相珥貂连。yīn guō háo huá zhēn kě lián,yún tái jiāng xiāng ěr diāo lián。
当时却怪桐江叟,独著羊裘伴帝眠。dāng shí què guài tóng jiāng sǒu,dú zhù yáng qiú bàn dì mián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

益王颂

李梦阳

宪宗王十子,益府实称贤。xiàn zōng wáng shí zi,yì fǔ shí chēng xián。
体统朝廷半,敦崇德业全。tǐ tǒng cháo tíng bàn,dūn chóng dé yè quán。
书堂斜昼日,琴殿净秋烟。shū táng xié zhòu rì,qín diàn jìng qiū yān。
问寝还英嗣,时研世子篇。wèn qǐn hái yīng sì,shí yán shì zi piān。

骊山

李梦阳

绣岭花仍绣,汤泉满故宫。xiù lǐng huā réng xiù,tāng quán mǎn gù gōng。
禁池人自浴,新月古应同。jìn chí rén zì yù,xīn yuè gǔ yīng tóng。
玉殿兴亡后,青山涕泪中。yù diàn xīng wáng hòu,qīng shān tì lèi zhōng。
千岩歌吹入,犹想翠华东。qiān yán gē chuī rù,yóu xiǎng cuì huá dōng。

桥山

李梦阳

青宫栖古岑,白露静松林。qīng gōng qī gǔ cén,bái lù jìng sōng lín。
忽下乌号泪,遥悲龙去深。hū xià wū hào lèi,yáo bēi lóng qù shēn。
衣冠万国后,辙迹四方心。yī guān wàn guó hòu,zhé jì sì fāng xīn。
一气流群帝,哀哉笙凤音。yī qì liú qún dì,āi zāi shēng fèng yīn。

瓠子

李梦阳

沈璧馀瓠子,横汾怀帝歌。shěn bì yú hù zi,héng fén huái dì gē。
波涛满眼送,城郭没年多。bō tāo mǎn yǎn sòng,chéng guō méi nián duō。
虎战仍三晋,龙游失九河。hǔ zhàn réng sān jìn,lóng yóu shī jiǔ hé。
宋人饶事迹,今望亦滂沱。sòng rén ráo shì jì,jīn wàng yì pāng tuó。

岘山

李梦阳

大名终不灭,堕泪此山碑。dà míng zhōng bù miè,duò lèi cǐ shān bēi。
后进才非乏,风流尔足师。hòu jìn cái fēi fá,fēng liú ěr zú shī。
古堂阴汉水,新路改城池。gǔ táng yīn hàn shuǐ,xīn lù gǎi chéng chí。
回首隆中接,秋云两处垂。huí shǒu lóng zhōng jiē,qiū yún liǎng chù chuí。

鹿门山

李梦阳

庞公真汉陇,孟子复唐诗。páng gōng zhēn hàn lǒng,mèng zi fù táng shī。
旧宅新秋叶,孤坟千载遗。jiù zhái xīn qiū yè,gū fén qiān zài yí。
泉袅石穴细,葛倚松门垂。quán niǎo shí xué xì,gé yǐ sōng mén chuí。
望望青峰近,君襟旷尔期。wàng wàng qīng fēng jìn,jūn jīn kuàng ěr qī。

朱迁镇庙二首

李梦阳

水店回冈抱,春湍滚白沙。shuǐ diàn huí gāng bào,chūn tuān gǔn bái shā。
战场犹傍柳,遗庙只栖鸦。zhàn chǎng yóu bàng liǔ,yí miào zhǐ qī yā。
万古关河泪,孤村日暮笳。wàn gǔ guān hé lèi,gū cūn rì mù jiā。
向来戎马志,辛苦为中华。xiàng lái róng mǎ zhì,xīn kǔ wèi zhōng huá。

朱迁镇庙二首

李梦阳

宋墓莽岑寂,岳宫今在兹。sòng mù mǎng cén jì,yuè gōng jīn zài zī。
风霜留桧柏,阴雨见旌旗。fēng shuāng liú guì bǎi,yīn yǔ jiàn jīng qí。
百战回戈地,中原左衽时。bǎi zhàn huí gē dì,zhōng yuán zuǒ rèn shí。
土人严伏腊,偏护向南枝。tǔ rén yán fú là,piān hù xiàng nán zhī。

令婆坟

李梦阳

国初抡秀妪,分遣入周宫。guó chū lūn xiù yù,fēn qiǎn rù zhōu gōng。
但睹丘坟郁,宁知乳哺同。dàn dǔ qiū fén yù,níng zhī rǔ bǔ tóng。
后王忘昔日,颓屋锁春风。hòu wáng wàng xī rì,tuí wū suǒ chūn fēng。
寒食莺啼切,林花落自红。hán shí yīng tí qiè,lín huā luò zì hóng。

始谒徐祠

李梦阳

庙古傍湖偏,春行更可怜。miào gǔ bàng hú piān,chūn xíng gèng kě lián。
楚城芳草遍,红日此堂悬。chǔ chéng fāng cǎo biàn,hóng rì cǐ táng xuán。
榻想陈公后,时悲孝献前。tà xiǎng chén gōng hòu,shí bēi xiào xiàn qián。
亦知遗像误,瞻拜泪油然。yì zhī yí xiàng wù,zhān bài lèi yóu rán。

冬日过故王坟二首

李梦阳

寂寞何王殿,遗坟此径孤。jì mò hé wáng diàn,yí fén cǐ jìng gū。
玉阶番雪草,野日自金铺。yù jiē fān xuě cǎo,yě rì zì jīn pù。
庑暝牛羊聚,林风鸟雀呼。wǔ míng niú yáng jù,lín fēng niǎo què hū。
白头香火者,犹护赤龙符。bái tóu xiāng huǒ zhě,yóu hù chì lóng fú。

冬日过故王坟二首

李梦阳

二冢累累接,聊城复定安。èr zhǒng lèi lèi jiē,liáo chéng fù dìng ān。
情哀宫独盛,世异柏同残。qíng āi gōng dú shèng,shì yì bǎi tóng cán。
久雨石门塌,新霜帷殿寒。jiǔ yǔ shí mén tā,xīn shuāng wéi diàn hán。
西陵时节望,谁见绮罗叹。xī líng shí jié wàng,shuí jiàn qǐ luó tàn。

晓行云梦泽

李梦阳

晓行云梦泽,云起失湖村。xiǎo xíng yún mèng zé,yún qǐ shī hú cūn。
历历横江雨,冥冥远岫昏。lì lì héng jiāng yǔ,míng míng yuǎn xiù hūn。
鼋鼍当马吼,鸥鹭背人翻。yuán tuó dāng mǎ hǒu,ōu lù bèi rén fān。
欲拟浮湘作,吾生异楚魂。yù nǐ fú xiāng zuò,wú shēng yì chǔ hún。

刘家隔

李梦阳

匹马淮山尽,孤舟渐楚歌。pǐ mǎ huái shān jǐn,gū zhōu jiàn chǔ gē。
远商吴蜀杂,新雨汉江波。yuǎn shāng wú shǔ zá,xīn yǔ hàn jiāng bō。
骄雁斜斜下,轻鸥片片过。jiāo yàn xié xié xià,qīng ōu piàn piàn guò。
整帆迟明发,天色定如何。zhěng fān chí míng fā,tiān sè dìng rú hé。

浮汉

李梦阳

杳杳向前城,杨船浮汉行。yǎo yǎo xiàng qián chéng,yáng chuán fú hàn xíng。
水闻天上转,色出雨中明。shuǐ wén tiān shàng zhuǎn,sè chū yǔ zhōng míng。
已近鸣鵙月,长看龙雾生。yǐ jìn míng jú yuè,zhǎng kàn lóng wù shēng。
陈诗叹秣马,风浪独含情。chén shī tàn mò mǎ,fēng làng dú hán qíng。
19671234567»