古诗词

汉京篇

李梦阳

汉京临帝极,复道众星罗。hàn jīng lín dì jí,fù dào zhòng xīng luó。
烟花开甸服,锦绣列山河。yān huā kāi diān fú,jǐn xiù liè shān hé。
山河自古称佳丽,城中半是王侯第。shān hé zì gǔ chēng jiā lì,chéng zhōng bàn shì wáng hóu dì。
峻阁重楼夹道悬,云房雾殿森亏蔽。jùn gé zhòng lóu jiā dào xuán,yún fáng wù diàn sēn kuī bì。
牧豚卖珠登要津,樊侯亦是鼓刀人。mù tún mài zhū dēng yào jīn,fán hóu yì shì gǔ dāo rén。
时来叱咤生风雨,奄见吹嘘走鬼神。shí lái chì zhà shēng fēng yǔ,yǎn jiàn chuī xū zǒu guǐ shén。
平津结兄盖侯弟,杯酒相看何意气。píng jīn jié xiōng gài hóu dì,bēi jiǔ xiāng kàn hé yì qì。
执鞭尽是虎贲郎,守门不说长安尉。zhí biān jǐn shì hǔ bēn láng,shǒu mén bù shuō zhǎng ān wèi。
长安烽火入边城,挺剑辞君万里行。zhǎng ān fēng huǒ rù biān chéng,tǐng jiàn cí jūn wàn lǐ xíng。
去日千官遮马饯,归来天子降阶迎。qù rì qiān guān zhē mǎ jiàn,guī lái tiān zi jiàng jiē yíng。
朱弓尚抱流沙月,宝铗常飞翰海星。zhū gōng shàng bào liú shā yuè,bǎo jiá cháng fēi hàn hǎi xīng。
不分燕然先勤石,直教麟阁后标名。bù fēn yàn rán xiān qín shí,zhí jiào lín gé hòu biāo míng。
岂知盛满多仇忌,可惜荣华如梦寐。qǐ zhī shèng mǎn duō chóu jì,kě xī róng huá rú mèng mèi。
第宅田园夺与人,丹书铁券成何事。dì zhái tián yuán duó yǔ rén,dān shū tiě quàn chéng hé shì。
霍氏门墙狐夜号,魏其池馆长蓬蒿。huò shì mén qiáng hú yè hào,wèi qí chí guǎn zhǎng péng hāo。
三千剑客今谁在,十二珠楼空复高。sān qiān jiàn kè jīn shuí zài,shí èr zhū lóu kōng fù gāo。
后车不戒前车覆,又破黄金买金谷。hòu chē bù jiè qián chē fù,yòu pò huáng jīn mǎi jīn gǔ。
洛阳亭榭与山齐,北邙车马如云逐。luò yáng tíng xiè yǔ shān qí,běi máng chē mǎ rú yún zhú。
阴郭豪华真可怜,云台将相珥貂连。yīn guō háo huá zhēn kě lián,yún tái jiāng xiāng ěr diāo lián。
当时却怪桐江叟,独著羊裘伴帝眠。dāng shí què guài tóng jiāng sǒu,dú zhù yáng qiú bàn dì mián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

赏游

李梦阳

王者化无外,玉门开至今。wáng zhě huà wú wài,yù mén kāi zhì jīn。
笳闲青海外,马放白登深。jiā xián qīng hǎi wài,mǎ fàng bái dēng shēn。
汉将收金鼓,胡姬弄玉琴。hàn jiāng shōu jīn gǔ,hú jī nòng yù qín。
宫中花月夜,那称赏游心。gōng zhōng huā yuè yè,nà chēng shǎng yóu xīn。

闻郑生死丰沛舟中二首

李梦阳

短剑英雄气,孤舟疾病身。duǎn jiàn yīng xióng qì,gū zhōu jí bìng shēn。
那知生别后,竟作死归人。nà zhī shēng bié hòu,jìng zuò sǐ guī rén。
汴柳诗筒断,江花穗幔新。biàn liǔ shī tǒng duàn,jiāng huā suì màn xīn。
白头交谊者,洒泪向残春。bái tóu jiāo yì zhě,sǎ lèi xiàng cán chūn。

闻郑生死丰沛舟中二首

李梦阳

客榇收丰沛,归舟渺越吴。kè chèn shōu fēng pèi,guī zhōu miǎo yuè wú。
扶持有令弟,书剑付遗孤。fú chí yǒu lìng dì,shū jiàn fù yí gū。
墓草亲朋隔,山松旧业芜。mù cǎo qīn péng gé,shān sōng jiù yè wú。
当年走马地,魂绕孝王都。dāng nián zǒu mǎ dì,hún rào xiào wáng dōu。

客散

李梦阳

尊倾客自散,而我卧空林。zūn qīng kè zì sàn,ér wǒ wò kōng lín。
五月凉风至,孤村细雨阴。wǔ yuè liáng fēng zhì,gū cūn xì yǔ yīn。
竹萝垂野径,花草澹幽襟。zhú luó chuí yě jìng,huā cǎo dàn yōu jīn。
梦醒闻遥唱,依稀楚凤吟。mèng xǐng wén yáo chàng,yī xī chǔ fèng yín。

游兵

李梦阳

闻道新开口,游兵未解围。wén dào xīn kāi kǒu,yóu bīng wèi jiě wéi。
只须殊死战,莫放只轮归。zhǐ xū shū sǐ zhàn,mò fàng zhǐ lún guī。
汉月巳自满,林鸟常夜飞。hàn yuè sì zì mǎn,lín niǎo cháng yè fēi。
早将书插羽,天子日宵衣。zǎo jiāng shū chā yǔ,tiān zi rì xiāo yī。

省中春暮

李梦阳

禁漏烟花北,分曹御苑西。jìn lòu yān huā běi,fēn cáo yù yuàn xī。
高林落日尽,幽院集鸦齐。gāo lín luò rì jǐn,yōu yuàn jí yā qí。
岂贵浮生趣,常便静者栖。qǐ guì fú shēng qù,cháng biàn jìng zhě qī。
坐怜春事晚,庭草日萋萋。zuò lián chūn shì wǎn,tíng cǎo rì qī qī。

观雪省中

李梦阳

省叶辞寒尽,庭花向暮飘。shěng yè cí hán jǐn,tíng huā xiàng mù piāo。
黄云变玄朔,万里入层霄。huáng yún biàn xuán shuò,wàn lǐ rù céng xiāo。
洒地纷纷密,凌虚脉脉遥。sǎ dì fēn fēn mì,líng xū mài mài yáo。
北风聊可咏,携手不堪谣。běi fēng liáo kě yǒng,xié shǒu bù kān yáo。

闻砧

李梦阳

逸响缘云起,清砧入暮繁。yì xiǎng yuán yún qǐ,qīng zhēn rù mù fán。
秋风吹落叶,万户更千门。qiū fēng chuī luò yè,wàn hù gèng qiān mén。
宁知寄远意,不尽捣衣魂。níng zhī jì yuǎn yì,bù jǐn dǎo yī hún。
早晚逢西使,流沙隔塞垣。zǎo wǎn féng xī shǐ,liú shā gé sāi yuán。

旅夜

李梦阳

百卉巳萧索,哀蛩胡未休。bǎi huì sì xiāo suǒ,āi qióng hú wèi xiū。
寒天清渭树,落月故乡楼。hán tiān qīng wèi shù,luò yuè gù xiāng lóu。
古人犹涕泪,吾意岂公侯。gǔ rén yóu tì lèi,wú yì qǐ gōng hóu。
雍雍南去雁,漂泊向何州。yōng yōng nán qù yàn,piāo pō xiàng hé zhōu。

咏史

李梦阳

霸王雄图并,凄凉世径分。bà wáng xióng tú bìng,qī liáng shì jìng fēn。
鲸鲵赴巨壑,鹰隼失高云。jīng ní fù jù hè,yīng sǔn shī gāo yún。
难折朱游槛,休嗟袁绍军。nán zhé zhū yóu kǎn,xiū jiē yuán shào jūn。
当时平帝纪,一一动星文。dāng shí píng dì jì,yī yī dòng xīng wén。

定居

李梦阳

故业秦山北,新居梁苑西。gù yè qín shān běi,xīn jū liáng yuàn xī。
平生一丘壑,何处竟安栖。píng shēng yī qiū hè,hé chù jìng ān qī。
玄豹终随雾,神龙或困泥。xuán bào zhōng suí wù,shén lóng huò kùn ní。
向来登眺梦,常绕杜陵溪。xiàng lái dēng tiào mèng,cháng rào dù líng xī。

除架二首

李梦阳

种豆高于屋,垂瓜忽满庭。zhǒng dòu gāo yú wū,chuí guā hū mǎn tíng。
根深历夏茂,蔓弱望秋零。gēn shēn lì xià mào,màn ruò wàng qiū líng。
猥杂沉霜露,纵横碍月星。wěi zá chén shuāng lù,zòng héng ài yuè xīng。
斧斤呼稚子,欲伐几回停。fǔ jīn hū zhì zi,yù fá jǐ huí tíng。

除架二首

李梦阳

炎时忻密叶,寒至怨多阴。yán shí xīn mì yè,hán zhì yuàn duō yīn。
自是衰荣理,非关爱恶心。zì shì shuāi róng lǐ,fēi guān ài è xīn。
代条近阳月,开牖散秋禽。dài tiáo jìn yáng yuè,kāi yǒu sàn qiū qín。
但能存硕果,无用叹萧森。dàn néng cún shuò guǒ,wú yòng tàn xiāo sēn。

归沐

李梦阳

归沐谢人事,翛然悲俗情。guī mù xiè rén shì,xiāo rán bēi sú qíng。
阴阳争岁色,江海蓄春声。yīn yáng zhēng suì sè,jiāng hǎi xù chūn shēng。
自委青云懒,那教白发生。zì wěi qīng yún lǎn,nà jiào bái fā shēng。
君看少年者,骝马尽飞缨。jūn kàn shǎo nián zhě,liú mǎ jǐn fēi yīng。

望极二首

李梦阳

望极云天黑,关门落叶深。wàng jí yún tiān hēi,guān mén luò yè shēn。
古城饥雀啅,长路断蓬沉。gǔ chéng jī què zhuó,zhǎng lù duàn péng chén。
嫠妇登楼思,孤臣去国心。lí fù dēng lóu sī,gū chén qù guó xīn。
此时看故垒,何处不沾襟。cǐ shí kàn gù lěi,hé chù bù zhān jīn。