古诗词

荡子从军行

李梦阳

胡兵十万起妖氛,汉骑三千扫阵云。hú bīng shí wàn qǐ yāo fēn,hàn qí sān qiān sǎo zhèn yún。
隐隐地中鸣战鼓,迢迢天上出将军。yǐn yǐn dì zhōng míng zhàn gǔ,tiáo tiáo tiān shàng chū jiāng jūn。
边沙远离风尘气,塞草常萎霜露文。biān shā yuǎn lí fēng chén qì,sāi cǎo cháng wēi shuāng lù wén。
荡子辛苦十年行,回首关山万里情。dàng zi xīn kǔ shí nián xíng,huí shǒu guān shān wàn lǐ qíng。
才闻突陷贤王阵,又遣分围右校营。cái wén tū xiàn xián wáng zhèn,yòu qiǎn fēn wéi yòu xiào yíng。
纷纷铁骑朝常警,寂寂铜焦夜不鸣。fēn fēn tiě qí cháo cháng jǐng,jì jì tóng jiāo yè bù míng。
沧波积冻连蒲海,雨雪疑寒遍柳城。cāng bō jī dòng lián pú hǎi,yǔ xuě yí hán biàn liǔ chéng。
地分玄徼指青波,关塞寒云本自多。dì fēn xuán jiǎo zhǐ qīng bō,guān sāi hán yún běn zì duō。
严风凛凛将军树,苦雾苍苍太史河。yán fēng lǐn lǐn jiāng jūn shù,kǔ wù cāng cāng tài shǐ hé。
扬麾拔剑先挑战,征旆凌沙犯霜霰。yáng huī bá jiàn xiān tiāo zhàn,zhēng pèi líng shā fàn shuāng xiàn。
楼船一举争沸腾,烽火四连相隐见。lóu chuán yī jǔ zhēng fèi téng,fēng huǒ sì lián xiāng yǐn jiàn。
戈文耿耿悬落星,马足骎骎拥飞电。gē wén gěng gěng xuán luò xīng,mǎ zú qīn qīn yōng fēi diàn。
终当取骏效先鸣,岂暇论功称后殿。zhōng dāng qǔ jùn xiào xiān míng,qǐ xiá lùn gōng chēng hòu diàn。
征夫行乐践榆溪,倡妇衔怨坐空闺。zhēng fū xíng lè jiàn yú xī,chàng fù xián yuàn zuò kōng guī。
蘼芜旧曲终难赠,芍药新诗岂易题。mí wú jiù qū zhōng nán zèng,sháo yào xīn shī qǐ yì tí。
池前怯对鸳鸯伴,庭际羞看桃李蹊。chí qián qiè duì yuān yāng bàn,tíng jì xiū kàn táo lǐ qī。
荡子别来年月久,贱妾空闺更难守。dàng zi bié lái nián yuè jiǔ,jiàn qiè kōng guī gèng nán shǒu。
凤凰楼上罢吹箫,鹦鹉杯中临劝酒。fèng huáng lóu shàng bà chuī xiāo,yīng wǔ bēi zhōng lín quàn jiǔ。
同道书来一雁飞,此时缄怨下鸣机。tóng dào shū lái yī yàn fēi,cǐ shí jiān yuàn xià míng jī。
巳剪鸳禽帖夜被,更薰兰麝染香衣。sì jiǎn yuān qín tiē yè bèi,gèng xūn lán shè rǎn xiāng yī。
屏风宛转莲花怅,窗月玲珑翡翠帏。píng fēng wǎn zhuǎn lián huā chàng,chuāng yuè líng lóng fěi cuì wéi。
个日新妆如复罢,只应含笑待郎归。gè rì xīn zhuāng rú fù bà,zhǐ yīng hán xiào dài láng guī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

芳树二首为上海陆氏赋陆出东坡故砚姑苏全肩笔索予面赋一字起十字止

李梦阳

嗟,天运,春奄暮。jiē,tiān yùn,chūn yǎn mù。
翩翩者鸟,集于芳树。piān piān zhě niǎo,jí yú fāng shù。
芳树生路隅,车马一何多。fāng shù shēng lù yú,chē mǎ yī hé duō。
朝看桃李华,夕看桃李柯。cháo kàn táo lǐ huá,xī kàn táo lǐ kē。
爰登高丘以望,遥见长安绮楼。yuán dēng gāo qiū yǐ wàng,yáo jiàn zhǎng ān qǐ lóu。
楼中美人弹瑟,如闻三叹未休。lóu zhōng měi rén dàn sè,rú wén sān tàn wèi xiū。
客乘白马系栖下,秉烛置酒娱夜游。kè chéng bái mǎ xì qī xià,bǐng zhú zhì jiǔ yú yè yóu。
美人赠我锦绣辞,把玩不异珊瑚钩。měi rén zèng wǒ jǐn xiù cí,bǎ wán bù yì shān hú gōu。
林阴漙露罗袂薄,明月照闼那可留。lín yīn tuán lù luó mèi báo,míng yuè zhào tà nà kě liú。
嗟乎人生何不共努力,君不见城鸦哺子忽生翼。jiē hū rén shēng hé bù gòng nǔ lì,jūn bù jiàn chéng yā bǔ zi hū shēng yì。

芳树二首为上海陆氏赋陆出东坡故砚姑苏全肩笔索予面赋一字起十字止

李梦阳

猗,君子,道为贵。yī,jūn zi,dào wèi guì。
贪夫所钦,驷马高盖。tān fū suǒ qīn,sì mǎ gāo gài。
东家虽椎牛,不如西家齑。dōng jiā suī chuí niú,bù rú xī jiā jī。
虽有文马千驷,不如西山啜薇,猗嗟富贵良何为。suī yǒu wén mǎ qiān sì,bù rú xī shān chuài wēi,yī jiē fù guì liáng hé wèi。
瞻彼青青兮陌上林,秾华灼灼兮一何早。zhān bǐ qīng qīng xī mò shàng lín,nóng huá zhuó zhuó xī yī hé zǎo。
凉风有时漂摇来吹汝,坐见凄凄白露满芳草。liáng fēng yǒu shí piāo yáo lái chuī rǔ,zuò jiàn qī qī bái lù mǎn fāng cǎo。
愿采青松寄情亲于远道。yuàn cǎi qīng sōng jì qíng qīn yú yuǎn dào。

直如弦

李梦阳

直如弦,死道边。zhí rú xián,sǐ dào biān。
相逢且勿諠,敬听古人言。xiāng féng qiě wù xuān,jìng tīng gǔ rén yán。
子虽抱良璧,暗投谁为惜。zi suī bào liáng bì,àn tóu shuí wèi xī。
掇蜂尚见疑,何况不相知。duō fēng shàng jiàn yí,hé kuàng bù xiāng zhī。
种桑为得衣,种谷为得饱。zhǒng sāng wèi dé yī,zhǒng gǔ wèi dé bǎo。
结交不得心,不如绝交早。jié jiāo bù dé xīn,bù rú jué jiāo zǎo。

双燕篇

李梦阳

双燕来故室,不见阿母语。shuāng yàn lái gù shì,bù jiàn ā mǔ yǔ。
穿窗入幕寻阿母,哀鸣欲栖还复举。chuān chuāng rù mù xún ā mǔ,āi míng yù qī hái fù jǔ。
喃喃止翠桁,徘徊拂素帏。nán nán zhǐ cuì héng,pái huái fú sù wéi。
浮尘积玉珈,断藓生画衣。fú chén jī yù jiā,duàn xiǎn shēng huà yī。
双燕年年春社来,阿母阿母何时归。shuāng yàn nián nián chūn shè lái,ā mǔ ā mǔ hé shí guī。

赋得古别离送龙湫子

李梦阳

盈盈杨白花,泛泛绿波水。yíng yíng yáng bái huā,fàn fàn lǜ bō shuǐ。
化为浮萍草,乃与人相侣。huà wèi fú píng cǎo,nǎi yǔ rén xiāng lǚ。
飘泊无根蒂,随风任流止。piāo pō wú gēn dì,suí fēng rèn liú zhǐ。
今日欢聚客,明日倏千里。jīn rì huān jù kè,míng rì shū qiān lǐ。
千里异乡县,有时复相见。qiān lǐ yì xiāng xiàn,yǒu shí fù xiāng jiàn。
心情岂固殊,所嗟形色变。xīn qíng qǐ gù shū,suǒ jiē xíng sè biàn。
一见复一别,少壮头尽雪。yī jiàn fù yī bié,shǎo zhuàng tóu jǐn xuě。
老大未足伤,愿言崇今芳。lǎo dà wèi zú shāng,yuàn yán chóng jīn fāng。

采菇曲二首

李梦阳

众星欲没月模胡,人家河上起相呼,相呼相唤采秋菇。zhòng xīng yù méi yuè mó hú,rén jiā hé shàng qǐ xiāng hū,xiāng hū xiāng huàn cǎi qiū gū。
问渠早起缘何事,此草日出化作田中枯。wèn qú zǎo qǐ yuán hé shì,cǐ cǎo rì chū huà zuò tián zhōng kū。
采菇采菇君早归,霜寒露重湿人衣。cǎi gū cǎi gū jūn zǎo guī,shuāng hán lù zhòng shī rén yī。
蓝田白玉非无种,不似商山好蕨薇。lán tián bái yù fēi wú zhǒng,bù shì shāng shān hǎo jué wēi。

采菇曲二首

李梦阳

白如白玉簪,香如玉田禾。bái rú bái yù zān,xiāng rú yù tián hé。
行人且莫行,听我采菇歌。xíng rén qiě mò xíng,tīng wǒ cǎi gū gē。
侬家住在黄河曲,一日波涛怨杀河。nóng jiā zhù zài huáng hé qū,yī rì bō tāo yuàn shā hé。
河来有鱼去有麦,麦下秋霜菇菜多。hé lái yǒu yú qù yǒu mài,mài xià qiū shuāng gū cài duō。
不求河血城南去,只愿年年河不波。bù qiú hé xuè chéng nán qù,zhǐ yuàn nián nián hé bù bō。

史烈女

李梦阳

梨花如雪霜,鸳鸯不成双。lí huā rú xuě shuāng,yuān yāng bù chéng shuāng。
我心明如镜,我心清如水。wǒ xīn míng rú jìng,wǒ xīn qīng rú shuǐ。
镜明有尘时,水覆无收理。jìng míng yǒu chén shí,shuǐ fù wú shōu lǐ。
古昔华山畿,行人下马拜。gǔ xī huá shān jī,xíng rén xià mǎ bài。
春风两蛱蝶,绿草摇衣带。chūn fēng liǎng jiá dié,lǜ cǎo yáo yī dài。

孤鹄篇寿程生大母

李梦阳

有孤者鹄毛羽苍,灵气勃勃吞秋霜。yǒu gū zhě gǔ máo yǔ cāng,líng qì bó bó tūn qiū shuāng。
饥餐玄圃禾,渴饮瑶池浆。jī cān xuán pǔ hé,kě yǐn yáo chí jiāng。
朝从金母游,夕挟飞琼翔。cháo cóng jīn mǔ yóu,xī xié fēi qióng xiáng。
生有二子,二子生八雏。shēng yǒu èr zi,èr zi shēng bā chú。
双双昆仑之巅,漱芳茹膏餐玉腴。shuāng shuāng kūn lún zhī diān,shù fāng rú gāo cān yù yú。
上下嬉紫虚,青鸟为伴文凤俱。shàng xià xī zǐ xū,qīng niǎo wèi bàn wén fèng jù。
俯视鹊鸦鹪鴳,何啻万万辈,唶唶啾啾啄腥秽。fǔ shì què yā jiāo yàn,hé chì wàn wàn bèi,zé zé jiū jiū zhuó xīng huì。

塘上行

李梦阳

蒲生何离离,过时采者稀。pú shēng hé lí lí,guò shí cǎi zhě xī。
莫言采者殊,盛衰自有时。mò yán cǎi zhě shū,shèng shuāi zì yǒu shí。
昔与君相见,不谓行当变。xī yǔ jūn xiāng jiàn,bù wèi xíng dāng biàn。
谗言使交流,水清石自见。chán yán shǐ jiāo liú,shuǐ qīng shí zì jiàn。
孔雀东南飞,十步一徘徊。kǒng què dōng nán fēi,shí bù yī pái huái。
罗鸗羽翼短,安可作雄雌。luó lóng yǔ yì duǎn,ān kě zuò xióng cí。
今日乐相乐,饮酒行六博。jīn rì lè xiāng lè,yǐn jiǔ xíng liù bó。
蒲生枝叶多,中心亦不恶。pú shēng zhī yè duō,zhōng xīn yì bù è。

艳歌行

李梦阳

杲日出扶桑,照我结绮窗。gǎo rì chū fú sāng,zhào wǒ jié qǐ chuāng。
绮窗不时开,日光但徘徊。qǐ chuāng bù shí kāi,rì guāng dàn pái huái。
通阡对广陌,柳树夹楼垂。tōng qiān duì guǎng mò,liǔ shù jiā lóu chuí。
上有织素女,叹息为谁思。shàng yǒu zhī sù nǚ,tàn xī wèi shuí sī。
步出郭东门,望见陌上柳。bù chū guō dōng mén,wàng jiàn mò shàng liǔ。
叶叶自相当,枝枝自相紏。yè yè zì xiāng dāng,zhī zhī zì xiāng tǒu。

甄氏女诗

李梦阳

种树高堂下,枝叶何留留。zhǒng shù gāo táng xià,zhī yè hé liú liú。
辞家奉君子,置我青云栖。cí jiā fèng jūn zi,zhì wǒ qīng yún qī。
一朝意乖别,弃妾忽如遒。yī cháo yì guāi bié,qì qiè hū rú qiú。
昔为同沟水,今向东西流。xī wèi tóng gōu shuǐ,jīn xiàng dōng xī liú。
独守结心脾,夕暮不垂帷。dú shǒu jié xīn pí,xī mù bù chuí wéi。
明月鉴玉除,清风一何悲。míng yuè jiàn yù chú,qīng fēng yī hé bēi。
曳絇立中庭,仰见明河湄。yè qú lì zhōng tíng,yǎng jiàn míng hé méi。
明河光不回,念妾当何依。míng hé guāng bù huí,niàn qiè dāng hé yī。
沉思仰天叹,泪下如断縻。chén sī yǎng tiān tàn,lèi xià rú duàn mí。

淋池歌

李梦阳

翩翩黄鹄,玉距金衣。piān piān huáng gǔ,yù jù jīn yī。
飞引两雌,来下我池。fēi yǐn liǎng cí,lái xià wǒ chí。
肃我徒,驾我舟,折荷花弓擢中流。sù wǒ tú,jià wǒ zhōu,zhé hé huā gōng zhuó zhōng liú。
女杨歌,龙豹驯,阳阿杂进齐讴陈。nǚ yáng gē,lóng bào xùn,yáng ā zá jìn qí ōu chén。
会鼓击,乐未央,皇家万寿民阜康。huì gǔ jī,lè wèi yāng,huáng jiā wàn shòu mín fù kāng。

师旷歌二首

李梦阳

宫筵肆兮哀弦拊,玄鹤降兮鸣且舞。gōng yán sì xī āi xián fǔ,xuán hè jiàng xī míng qiě wǔ。
呼烟侣兮啸云友,谁能为此师旷子。hū yān lǚ xī xiào yún yǒu,shuí néng wèi cǐ shī kuàng zi。

师旷歌二首

李梦阳

招白云兮会天鬼,两冥冥兮风不止。zhāo bái yún xī huì tiān guǐ,liǎng míng míng xī fēng bù zhǐ。
君好音兮徒自苦,民悲嗟兮离弃女。jūn hǎo yīn xī tú zì kǔ,mín bēi jiē xī lí qì nǚ。