古诗词

广州歌送罗参议

李梦阳

丽哉遐乎广之为州兮,辟炎区奥雄跨乎南陲。lì zāi xiá hū guǎng zhī wèi zhōu xī,pì yán qū ào xióng kuà hū nán chuí。
天作五岭奠玄武,排空下走何崔嵬。tiān zuò wǔ lǐng diàn xuán wǔ,pái kōng xià zǒu hé cuī wéi。
拓邦几千祀,浩荡人文开。tuò bāng jǐ qiān sì,hào dàng rén wén kāi。
秦还汉往不复识,但见古城苍苍生绿莱。qín hái hàn wǎng bù fù shí,dàn jiàn gǔ chéng cāng cāng shēng lǜ lái。
上则盘冈曲丘龙蛇虎蹲,其下膏场绣浍晻暧而渟洄。shàng zé pán gāng qū qiū lóng shé hǔ dūn,qí xià gāo chǎng xiù huì àn ài ér tíng huí。
水银丹沙布平地,珍错奚翅犀与瑰。shuǐ yín dān shā bù píng dì,zhēn cuò xī chì xī yǔ guī。
夷舲贾舶竞追逐,白首浩淼谁曾回。yí líng jiǎ bó jìng zhuī zhú,bái shǒu hào miǎo shuí céng huí。
土产之异尚如此,何况四民者挺然参三才。tǔ chǎn zhī yì shàng rú cǐ,hé kuàng sì mín zhě tǐng rán cān sān cái。
君今绾牒向南去,清风吹袂心悠哉。jūn jīn wǎn dié xiàng nán qù,qīng fēng chuī mèi xīn yōu zāi。
峥嵘五羊城侧有千尺台,曩昔闻君坐其上醉睨沧溟如一杯。zhēng róng wǔ yáng chéng cè yǒu qiān chǐ tái,nǎng xī wén jūn zuò qí shàng zuì nì cāng míng rú yī bēi。
是时榕蹊雨初霁,茉莉霜成堆。shì shí róng qī yǔ chū jì,mò lì shuāng chéng duī。
君尝梦游而神适兮,岂知七载还复来。jūn cháng mèng yóu ér shén shì xī,qǐ zhī qī zài hái fù lái。
男儿成名贵及早,英雄多少埋尘埃。nán ér chéng míng guì jí zǎo,yīng xióng duō shǎo mái chén āi。
羡君青鬓结明主,出参方岳声如雷。xiàn jūn qīng bìn jié míng zhǔ,chū cān fāng yuè shēng rú léi。
金章紫绶不可以幸致,如君者谓非历块之龙媒。jīn zhāng zǐ shòu bù kě yǐ xìng zhì,rú jūn zhě wèi fēi lì kuài zhī lóng méi。
罗浮三千六百丈,矹律倚穷隈。luó fú sān qiān liù bǎi zhàng,wù lǜ yǐ qióng wēi。
巨鳌戴之与波下上,三十五莲峰照耀云中辉。jù áo dài zhī yǔ bō xià shàng,sān shí wǔ lián fēng zhào yào yún zhōng huī。
群仙跨飞龙,流影乱岩霏。qún xiān kuà fēi lóng,liú yǐng luàn yán fēi。
我欲从之叹无术,送君翘首空徘徊。wǒ yù cóng zhī tàn wú shù,sòng jūn qiào shǒu kōng pái huái。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

渔村夕照

李梦阳

夜响起秋竹,浩浩楚云白。yè xiǎng qǐ qiū zhú,hào hào chǔ yún bái。
晓来看沙觜,新水添一尺。xiǎo lái kàn shā zī,xīn shuǐ tiān yī chǐ。

渔村夕照

李梦阳

秋风五两席,点点聚复散。qiū fēng wǔ liǎng xí,diǎn diǎn jù fù sàn。
不信小小觉,飞飞速征雁。bù xìn xiǎo xiǎo jué,fēi fēi sù zhēng yàn。

渔村夕照

李梦阳

峰晴堆夜岚,晨炊翠犹湿。fēng qíng duī yè lán,chén chuī cuì yóu shī。
但闻山鸟鸣,不见鸟出入。dàn wén shān niǎo míng,bù jiàn niǎo chū rù。

石假山

李梦阳

磊奇成我山,云气遽袅袅。lěi qí chéng wǒ shān,yún qì jù niǎo niǎo。
勺水即溟渤,拳石是蓬岛。sháo shuǐ jí míng bó,quán shí shì péng dǎo。

水鉴楼

李梦阳

风吹池萍开,天空水如镜。fēng chuī chí píng kāi,tiān kōng shuǐ rú jìng。
幽人时凭阑,下看行云影。yōu rén shí píng lán,xià kàn xíng yún yǐng。

风竹轩

李梦阳

吾轩自有竹,暑月常寒声。wú xuān zì yǒu zhú,shǔ yuè cháng hán shēng。
山静无风时,满林空翠生。shān jìng wú fēng shí,mǎn lín kōng cuì shēng。

蕉石亭

李梦阳

看石忽有诗,攀蕉书其上。kàn shí hū yǒu shī,pān jiāo shū qí shàng。
夜来雨打叶,惊闻金石响。yè lái yǔ dǎ yè,jīng wén jīn shí xiǎng。

观耕台

李梦阳

洞庭有兴云,太湖无落波。dòng tíng yǒu xīng yún,tài hú wú luò bō。
登台问农者,下勤将如何。dēng tái wèn nóng zhě,xià qín jiāng rú hé。

蔷薇洞

李梦阳

洞口蔷薇密,石花压云湿。dòng kǒu qiáng wēi mì,shí huā yā yún shī。
晓采枝上露,不知鹤飞出。xiǎo cǎi zhī shàng lù,bù zhī hè fēi chū。

荷池

李梦阳

山风吹水香,脱巾池上坐。shān fēng chuī shuǐ xiāng,tuō jīn chí shàng zuò。
盈盈千岁龟,飞上荷叶卧。yíng yíng qiān suì guī,fēi shàng hé yè wò。

柏屏

李梦阳

堂堂千尺材,为屏忍屈曲。táng táng qiān chǐ cái,wèi píng rěn qū qū。
终抱凌云情,不改岁寒绿。zhōng bào líng yún qíng,bù gǎi suì hán lǜ。

留月峰

李梦阳

峰奇自成窍,似月非有心。fēng qí zì chéng qiào,shì yuè fēi yǒu xīn。
月来尔何意,徘徊光与深。yuè lái ěr hé yì,pái huái guāng yǔ shēn。

通泠桥

李梦阳

雨过崖水响,石梁袅山涧。yǔ guò yá shuǐ xiǎng,shí liáng niǎo shān jiàn。
晴天挂一虹,溪断云不断。qíng tiān guà yī hóng,xī duàn yún bù duàn。

花源

李梦阳

落英泛流水,点点如飘霞。luò yīng fàn liú shuǐ,diǎn diǎn rú piāo xiá。
为有问津者,不敢种桃花。wèi yǒu wèn jīn zhě,bù gǎn zhǒng táo huā。

钓矶

李梦阳

矶根浸寒水,细草绿如发。jī gēn jìn hán shuǐ,xì cǎo lǜ rú fā。
夜鱼不受饵,石上坐秋月。yè yú bù shòu ěr,shí shàng zuò qiū yuè。