古诗词

广州歌送罗参议

李梦阳

丽哉遐乎广之为州兮,辟炎区奥雄跨乎南陲。lì zāi xiá hū guǎng zhī wèi zhōu xī,pì yán qū ào xióng kuà hū nán chuí。
天作五岭奠玄武,排空下走何崔嵬。tiān zuò wǔ lǐng diàn xuán wǔ,pái kōng xià zǒu hé cuī wéi。
拓邦几千祀,浩荡人文开。tuò bāng jǐ qiān sì,hào dàng rén wén kāi。
秦还汉往不复识,但见古城苍苍生绿莱。qín hái hàn wǎng bù fù shí,dàn jiàn gǔ chéng cāng cāng shēng lǜ lái。
上则盘冈曲丘龙蛇虎蹲,其下膏场绣浍晻暧而渟洄。shàng zé pán gāng qū qiū lóng shé hǔ dūn,qí xià gāo chǎng xiù huì àn ài ér tíng huí。
水银丹沙布平地,珍错奚翅犀与瑰。shuǐ yín dān shā bù píng dì,zhēn cuò xī chì xī yǔ guī。
夷舲贾舶竞追逐,白首浩淼谁曾回。yí líng jiǎ bó jìng zhuī zhú,bái shǒu hào miǎo shuí céng huí。
土产之异尚如此,何况四民者挺然参三才。tǔ chǎn zhī yì shàng rú cǐ,hé kuàng sì mín zhě tǐng rán cān sān cái。
君今绾牒向南去,清风吹袂心悠哉。jūn jīn wǎn dié xiàng nán qù,qīng fēng chuī mèi xīn yōu zāi。
峥嵘五羊城侧有千尺台,曩昔闻君坐其上醉睨沧溟如一杯。zhēng róng wǔ yáng chéng cè yǒu qiān chǐ tái,nǎng xī wén jūn zuò qí shàng zuì nì cāng míng rú yī bēi。
是时榕蹊雨初霁,茉莉霜成堆。shì shí róng qī yǔ chū jì,mò lì shuāng chéng duī。
君尝梦游而神适兮,岂知七载还复来。jūn cháng mèng yóu ér shén shì xī,qǐ zhī qī zài hái fù lái。
男儿成名贵及早,英雄多少埋尘埃。nán ér chéng míng guì jí zǎo,yīng xióng duō shǎo mái chén āi。
羡君青鬓结明主,出参方岳声如雷。xiàn jūn qīng bìn jié míng zhǔ,chū cān fāng yuè shēng rú léi。
金章紫绶不可以幸致,如君者谓非历块之龙媒。jīn zhāng zǐ shòu bù kě yǐ xìng zhì,rú jūn zhě wèi fēi lì kuài zhī lóng méi。
罗浮三千六百丈,矹律倚穷隈。luó fú sān qiān liù bǎi zhàng,wù lǜ yǐ qióng wēi。
巨鳌戴之与波下上,三十五莲峰照耀云中辉。jù áo dài zhī yǔ bō xià shàng,sān shí wǔ lián fēng zhào yào yún zhōng huī。
群仙跨飞龙,流影乱岩霏。qún xiān kuà fēi lóng,liú yǐng luàn yán fēi。
我欲从之叹无术,送君翘首空徘徊。wǒ yù cóng zhī tàn wú shù,sòng jūn qiào shǒu kōng pái huái。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

夷门曲二首

李梦阳

黄河岸头多容船,大堤小堤杨柳烟。huáng hé àn tóu duō róng chuán,dà dī xiǎo dī yáng liǔ yān。
独树花开特造次,邻家香醪不索钱。dú shù huā kāi tè zào cì,lín jiā xiāng láo bù suǒ qián。

夷门曲二首

李梦阳

南堤二月杏花红,北堤高楼红映空。nán dī èr yuè xìng huā hóng,běi dī gāo lóu hóng yìng kōng。
珊瑚宝玦谁家子,系马门前青树中。shān hú bǎo jué shuí jiā zi,xì mǎ mén qián qīng shù zhōng。

河上

李梦阳

河上昨宵风势恶,狂花不敢更高飞。hé shàng zuó xiāo fēng shì è,kuáng huā bù gǎn gèng gāo fēi。
农夫日望甘霖至,估客深愁逆浪归。nóng fū rì wàng gān lín zhì,gū kè shēn chóu nì làng guī。

新水至二首

李梦阳

桃花照水杨柳长,河水新添一尺强。táo huā zhào shuǐ yáng liǔ zhǎng,hé shuǐ xīn tiān yī chǐ qiáng。
昨夜舳舻衔尾至,不是鱼航是酒航。zuó yè zhú lú xián wěi zhì,bù shì yú háng shì jiǔ háng。

新水至二首

李梦阳

时和驿边河水流,康王城近舍西头。shí hé yì biān hé shuǐ liú,kāng wáng chéng jìn shě xī tóu。
青蘋两眼汀洲里,芳草连天无那愁。qīng píng liǎng yǎn tīng zhōu lǐ,fāng cǎo lián tiān wú nà chóu。

杂咏

李梦阳

春尽梁园花不稀,随风片片坐人衣。chūn jǐn liáng yuán huā bù xī,suí fēng piàn piàn zuò rén yī。
丁宁百舌浑休语,遮莫林莺且自飞。dīng níng bǎi shé hún xiū yǔ,zhē mò lín yīng qiě zì fēi。

狂风三首

李梦阳

狂风吹柳袅袅长,杏花落地如白霜。kuáng fēng chuī liǔ niǎo niǎo zhǎng,xìng huā luò dì rú bái shuāng。
后来好花开细细,昨朝风恶更难当。hòu lái hǎo huā kāi xì xì,zuó cháo fēng è gèng nán dāng。

狂风三首

李梦阳

来禽青李不须猜,一日一夜桃花开。lái qín qīng lǐ bù xū cāi,yī rì yī yè táo huā kāi。
朝来春风休更恶,枝头绿叶暗相催。cháo lái chūn fēng xiū gèng è,zhī tóu lǜ yè àn xiāng cuī。

狂风三首

李梦阳

新筑茅斋近北堂,喜有杨柳千尺长。xīn zhù máo zhāi jìn běi táng,xǐ yǒu yáng liǔ qiān chǐ zhǎng。
不争一朝风折尽,赤日炎天何处凉。bù zhēng yī cháo fēng zhé jǐn,chì rì yán tiān hé chù liáng。

睹小儿吟诗戏作绝句

李梦阳

关中韦杜世称豪,王谢江东底更高。guān zhōng wéi dù shì chēng háo,wáng xiè jiāng dōng dǐ gèng gāo。
兰苕翡翠空啾唧,肃肃云鸿万里毛。lán sháo fěi cuì kōng jiū jī,sù sù yún hóng wàn lǐ máo。

登台

李梦阳

梁孝台前白杏花,眼看风落散晴沙。liáng xiào tái qián bái xìng huā,yǎn kàn fēng luò sàn qíng shā。
黄鹂恰恰谁为侣,紫燕飞飞自作家。huáng lí qià qià shuí wèi lǚ,zǐ yàn fēi fēi zì zuò jiā。

闻桃花盛开

李梦阳

不及东园红杏时,梨花懊恼太开迟。bù jí dōng yuán hóng xìng shí,lí huā ào nǎo tài kāi chí。
即防桃李红欺眼,更打黄蜂莫近枝。jí fáng táo lǐ hóng qī yǎn,gèng dǎ huáng fēng mò jìn zhī。

东园花树下二首

李梦阳

夜来睡美春风颠,朝望大梁花满烟。yè lái shuì měi chūn fēng diān,cháo wàng dà liáng huā mǎn yān。
钱家东园好李树,堪可铺排无酒钱。qián jiā dōng yuán hǎo lǐ shù,kān kě pù pái wú jiǔ qián。

东园花树下二首

李梦阳

今年春色太无赖,千树万树花分明。jīn nián chūn sè tài wú lài,qiān shù wàn shù huā fēn míng。
便学少年出走马,更抛香弹打流莺。biàn xué shǎo nián chū zǒu mǎ,gèng pāo xiāng dàn dǎ liú yīng。

张池春日即事

李梦阳

东门野塘花树红,昨日不风今日风。dōng mén yě táng huā shù hóng,zuó rì bù fēng jīn rì fēng。
倒著接䍦习池上,狂调生马竹林中。dào zhù jiē lí xí chí shàng,kuáng diào shēng mǎ zhú lín zhōng。