古诗词

顾侯寄陈留公砥柱障子并诗予为作歌

李梦阳

东吴顾子相公客,扫绢画水复画石。dōng wú gù zi xiāng gōng kè,sǎo juàn huà shuǐ fù huà shí。
天冲地击河怒号,嶷嶷一柱当洪涛。tiān chōng dì jī hé nù hào,yí yí yī zhù dāng hóng tāo。
突立固知气势稳,鼓荡转见孤棱高。tū lì gù zhī qì shì wěn,gǔ dàng zhuǎn jiàn gū léng gāo。
淋漓新题墨犹湿,封缄远寄心诚劳。lín lí xīn tí mò yóu shī,fēng jiān yuǎn jì xīn chéng láo。
昔公平章握军国,执义委有排山力。xī gōng píng zhāng wò jūn guó,zhí yì wěi yǒu pái shān lì。
甚哉赣如汉汲黯,老而纯过唐师德。shén zāi gàn rú hàn jí àn,lǎo ér chún guò táng shī dé。
言违谏阻去何决,群倩众怒不动色。yán wéi jiàn zǔ qù hé jué,qún qiàn zhòng nù bù dòng sè。
同时门客顾最亲,隔绝梦寐怀伟人。tóng shí mén kè gù zuì qīn,gé jué mèng mèi huái wěi rén。
峨峨砥柱公实伦,顾也歌之情句真。é é dǐ zhù gōng shí lún,gù yě gē zhī qíng jù zhēn。
画者谁子笔更新,数尺绢面开嶙峋。huà zhě shuí zi bǐ gèng xīn,shù chǐ juàn miàn kāi lín xún。
遂令观者重回首,堂上恍忽河声吼。suì lìng guān zhě zhòng huí shǒu,táng shàng huǎng hū hé shēng hǒu。
嵚岒若遘虎豹踞,蹙沓似睹蛟龙走。qīn qián ruò gòu hǔ bào jù,cù dá shì dǔ jiāo lóng zǒu。
奇怪常虞霹雳夺,孤危定遣神明守。qí guài cháng yú pī lì duó,gū wēi dìng qiǎn shén míng shǒu。
君不见鳌极有时臲,昆仑有时翻,柱乎柱乎永且安。jūn bù jiàn áo jí yǒu shí niè,kūn lún yǒu shí fān,zhù hū zhù hū yǒng qiě ān。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

寄钱水部世恩

李梦阳

雪时挥袂别,见雪即怀君。xuě shí huī mèi bié,jiàn xuě jí huái jūn。
河馆冬难暮,沙洲晚更云。hé guǎn dōng nán mù,shā zhōu wǎn gèng yún。
清为苍水使,静对白鸥群。qīng wèi cāng shuǐ shǐ,jìng duì bái ōu qún。
昨夜寻君梦,微茫路不分。zuó yè xún jūn mèng,wēi máng lù bù fēn。

风夕柬徐子

李梦阳

严冬万卉寂,苜吹迥添愁。yán dōng wàn huì jì,mù chuī jiǒng tiān chóu。
岭日微含照,川云半逆流。lǐng rì wēi hán zhào,chuān yún bàn nì liú。
频斋忘肉味,乍冷觅羔裘。pín zhāi wàng ròu wèi,zhà lěng mì gāo qiú。
差胜山阴夜,能孤访戴游。chà shèng shān yīn yè,néng gū fǎng dài yóu。

送舍侄木还汴

李梦阳

天涯逼除夕,念尔独归人。tiān yá bī chú xī,niàn ěr dú guī rén。
夜宿芦沟雪,朝逢易水春。yè sù lú gōu xuě,cháo féng yì shuǐ chūn。
为驹先污血,藏剑莫愁身。wèi jū xiān wū xuè,cáng jiàn mò chóu shēn。
到及张灯候,遥知戏彩频。dào jí zhāng dēng hòu,yáo zhī xì cǎi pín。

得何子过湖南消息

李梦阳

及遇荆门信,洞庭秋巳凄。jí yù jīng mén xìn,dòng tíng qiū sì qī。
湘江饶苦竹,几听鹧鸪啼。xiāng jiāng ráo kǔ zhú,jǐ tīng zhè gū tí。
马援留铜柱,王褒祀碧鸡。mǎ yuán liú tóng zhù,wáng bāo sì bì jī。
向南冲瘴疠,药物去曾携。xiàng nán chōng zhàng lì,yào wù qù céng xié。

忆何子

李梦阳

忆尔辞京日,余歌万里行。yì ěr cí jīng rì,yú gē wàn lǐ xíng。
经秋无过雁,索处若为情。jīng qiū wú guò yàn,suǒ chù ruò wèi qíng。
去巳穷滇海,归应滞岳城。qù sì qióng diān hǎi,guī yīng zhì yuè chéng。
凤凰池上草,春到为谁生。fèng huáng chí shàng cǎo,chūn dào wèi shuí shēng。

何子至自滇

李梦阳

醉折荷花别,宁期花复开。zuì zhé hé huā bié,níng qī huā fù kāi。
川原一回首,云日共徘徊。chuān yuán yī huí shǒu,yún rì gòng pái huái。
知向百蛮去,云从三峡来。zhī xiàng bǎi mán qù,yún cóng sān xiá lái。
进舟虽一赋,胡弃楚阳台。jìn zhōu suī yī fù,hú qì chǔ yáng tái。

春归柬谢员外

李梦阳

寂寂鸣禽变,阴阴弱絮飞。jì jì míng qín biàn,yīn yīn ruò xù fēi。
烟花从客久,风雨会春归。yān huā cóng kè jiǔ,fēng yǔ huì chūn guī。
且尽退随饮,休伤节序违。qiě jǐn tuì suí yǐn,xiū shāng jié xù wéi。
无端临暮景,番忆谢玄晖。wú duān lín mù jǐng,fān yì xiè xuán huī。

晚过序上人

李梦阳

塔日微微堕,禅居隐隐凉。tǎ rì wēi wēi duò,chán jū yǐn yǐn liáng。
轩开惟有竹,坐定始闻香。xuān kāi wéi yǒu zhú,zuò dìng shǐ wén xiāng。
万古风尘地,三生水月乡。wàn gǔ fēng chén dì,sān shēng shuǐ yuè xiāng。
频来寻白社,不为礼空王。pín lái xún bái shè,bù wèi lǐ kōng wáng。

再过序公月夜

李梦阳

岁巳残冬逼,月馀今夜圆。suì sì cán dōng bī,yuè yú jīn yè yuán。
光侵僧磬发,清傍佛楼悬。guāng qīn sēng qìng fā,qīng bàng fú lóu xuán。
鸣鸟疑深树,高云静暮天。míng niǎo yí shēn shù,gāo yún jìng mù tiān。
夙心如解此,更欲问何禅。sù xīn rú jiě cǐ,gèng yù wèn hé chán。

晚过定上人

李梦阳

中秋镜阁临,向晚过西林。zhōng qiū jìng gé lín,xiàng wǎn guò xī lín。
月自湖间动,鹊翻袛树深。yuè zì hú jiān dòng,què fān dī shù shēn。
静宜钟磬发,寒更塔廊阴。jìng yí zhōng qìng fā,hán gèng tǎ láng yīn。
万物辉今夕,悠悠尘外心。wàn wù huī jīn xī,yōu yōu chén wài xīn。

秋雨访李鍊师

李梦阳

便静寻丹侣,飞梁度赤城。biàn jìng xún dān lǚ,fēi liáng dù chì chéng。
洞花含雨落,阶鹤下松迎。dòng huā hán yǔ luò,jiē hè xià sōng yíng。
云雾生仙袂,秋寒咽凤笙。yún wù shēng xiān mèi,qiū hán yàn fèng shēng。
余情会浩荡,先品步虚声。yú qíng huì hào dàng,xiān pǐn bù xū shēng。

送鲍光雄南归

李梦阳

世事风波远,悠悠素发新。shì shì fēng bō yuǎn,yōu yōu sù fā xīn。
乾坤万里色,江海独归人。qián kūn wàn lǐ sè,jiāng hǎi dú guī rén。
岸柳牵行舫,汀花照暮春。àn liǔ qiān xíng fǎng,tīng huā zhào mù chūn。
山中采芳杜,好荐北堂亲。shān zhōng cǎi fāng dù,hǎo jiàn běi táng qīn。

庚午十月佘氏东庄

李梦阳

南客招延屡,东游野兴高。nán kè zhāo yán lǚ,dōng yóu yě xīng gāo。
乾坤侵肃杀,云木半萧骚。qián kūn qīn sù shā,yún mù bàn xiāo sāo。
暖泽喧饥雀,冬林秀晚桃。nuǎn zé xuān jī què,dōng lín xiù wǎn táo。
时清还浪迹,痛饮笑吾曹。shí qīng hái làng jì,tòng yǐn xiào wú cáo。

田生闻余浩然访于东郭花下酒集二首

李梦阳

花林吾自酌,见觅尔情亲。huā lín wú zì zhuó,jiàn mì ěr qíng qīn。
转觉花饶笑,番惊蝶趁人。zhuǎn jué huā ráo xiào,fān jīng dié chèn rén。
百年秦地客,万里宋宫春。bǎi nián qín dì kè,wàn lǐ sòng gōng chūn。
酒罢烟城暮,无言对怆神。jiǔ bà yān chéng mù,wú yán duì chuàng shén。

田生闻余浩然访于东郭花下酒集二首

李梦阳

令兄真国土,吾子更超然。lìng xiōng zhēn guó tǔ,wú zi gèng chāo rán。
同住孤城里,相邀东郭前。tóng zhù gū chéng lǐ,xiāng yāo dōng guō qián。
攀桃映落日,折柳向春天。pān táo yìng luò rì,zhé liǔ xiàng chūn tiān。
更有梁台约,风尘入暮烟。gèng yǒu liáng tái yuē,fēng chén rù mù yān。