古诗词

雷电行赠宪卿何公美其伐也

李梦阳

黄尘蔽日贼大战,元年年除夜雷电。huáng chén bì rì zéi dà zhàn,yuán nián nián chú yè léi diàn。
我军后之天威前,一鼓破贼淮阳川。wǒ jūn hòu zhī tiān wēi qián,yī gǔ pò zéi huái yáng chuān。
昨者此贼生齐东,眼中久巳无河嵩。zuó zhě cǐ zéi shēng qí dōng,yǎn zhōng jiǔ sì wú hé sōng。
渡河转战势果炽,长矛健马六石弓。dù hé zhuǎn zhàn shì guǒ chì,zhǎng máo jiàn mǎ liù shí gōng。
睢陈飞刃昼接白,亳颖劫火宵连红。suī chén fēi rèn zhòu jiē bái,bó yǐng jié huǒ xiāo lián hóng。
一路生灵喂饿虎,中原杀气回春鸿。yī lù shēng líng wèi è hǔ,zhōng yuán shā qì huí chūn hóng。
于时中丞秉钺出,誓不灭贼如此日。yú shí zhōng chéng bǐng yuè chū,shì bù miè zéi rú cǐ rì。
三军素壮元老猷,诸将咸遵丈人律。sān jūn sù zhuàng yuán lǎo yóu,zhū jiāng xián zūn zhàng rén lǜ。
孔明纶巾不离首,羊祜轻裘仅掩膝。kǒng míng lún jīn bù lí shǒu,yáng hù qīng qiú jǐn yǎn xī。
精采遽增朱雀帜,运用或参白猿术。jīng cǎi jù zēng zhū què zhì,yùn yòng huò cān bái yuán shù。
陷阵直如风扫叶,追北譬之蜂就蜜。xiàn zhèn zhí rú fēng sǎo yè,zhuī běi pì zhī fēng jiù mì。
二月朔日振旅归,夹道桃花照铁衣。èr yuè shuò rì zhèn lǚ guī,jiā dào táo huā zhào tiě yī。
倾城尽出牛羊犒,父老争迎锦绣旗。qīng chéng jǐn chū niú yáng kào,fù lǎo zhēng yíng jǐn xiù qí。
喜气真随阳气发,愁云化作轻云飞。xǐ qì zhēn suí yáng qì fā,chóu yún huà zuò qīng yún fēi。
捷闻天子喜动色,满朝誉公降褒敕。jié wén tiān zi xǐ dòng sè,mǎn cháo yù gōng jiàng bāo chì。
白金绮缯宁足酬,异日凌烟看画墨。bái jīn qǐ zēng níng zú chóu,yì rì líng yān kàn huà mò。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。