古诗词

赠赵将军

李梦阳

丰沛之间河乱走,汹汹之势成陂薮。fēng pèi zhī jiān hé luàn zǒu,xiōng xiōng zhī shì chéng bēi sǒu。
大船愁浅小愁贼,贼船如飞苇滩黑。dà chuán chóu qiǎn xiǎo chóu zéi,zéi chuán rú fēi wěi tān hēi。
自从将军镇东土,昼夜人行路不涩。zì cóng jiāng jūn zhèn dōng tǔ,zhòu yè rén xíng lù bù sè。
将军本是将门种,躯干堂堂万人勇。jiāng jūn běn shì jiāng mén zhǒng,qū gàn táng táng wàn rén yǒng。
入山缚虎百兽慑,赤手批蛟色不动。rù shān fù hǔ bǎi shòu shè,chì shǒu pī jiāo sè bù dòng。
射杨叶尽矢亦尽,始知百发还百中。shè yáng yè jǐn shǐ yì jǐn,shǐ zhī bǎi fā hái bǎi zhōng。
武宗见之屡凝顾,戟郎遽拔千夫总。wǔ zōng jiàn zhī lǚ níng gù,jǐ láng jù bá qiān fū zǒng。
英雄自古不下人,将军献策况有文。yīng xióng zì gǔ bù xià rén,jiāng jūn xiàn cè kuàng yǒu wén。
骅骝暂蹙历块足,雕鹗竟上横秋云。huá liú zàn cù lì kuài zú,diāo è jìng shàng héng qiū yún。
世情金多位乃高,图名交结须贤豪。shì qíng jīn duō wèi nǎi gāo,tú míng jiāo jié xū xián háo。
将军无钱自树立,于人傲气但长揖。jiāng jūn wú qián zì shù lì,yú rén ào qì dàn zhǎng yī。
挤出事体虽云垂,威势我喜行河淮。jǐ chū shì tǐ suī yún chuí,wēi shì wǒ xǐ xíng hé huái。
黄流稳帖遁鲸鳄,白日光彩收狼豺。huáng liú wěn tiē dùn jīng è,bái rì guāng cǎi shōu láng chái。
大同反刃血未干,甘州磊卵人心寒。dà tóng fǎn rèn xuè wèi gàn,gān zhōu lěi luǎn rén xīn hán。
荐书何由至天子,拜将早筑黄金坛。jiàn shū hé yóu zhì tiān zi,bài jiāng zǎo zhù huáng jīn tán。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。