古诗词

题张路松鹤障子赠豫斋翁

李梦阳

张路画松气英杰,老根崭岩干屈铁。zhāng lù huà sōng qì yīng jié,lǎo gēn zhǎn yán gàn qū tiě。
风毛瑟飒似欲动,高堂六月生霜雪。fēng máo sè sà shì yù dòng,gāo táng liù yuè shēng shuāng xuě。
树根倚坐者谁翁,面颜恰如十五童。shù gēn yǐ zuò zhě shuí wēng,miàn yán qià rú shí wǔ tóng。
玄笔涂抹遽成鹤,昂藏意欲凌云空。xuán bǐ tú mǒ jù chéng hè,áng cáng yì yù líng yún kōng。
问翁自言不记岁,曾与太古鸿蒙戏。wèn wēng zì yán bù jì suì,céng yǔ tài gǔ hóng méng xì。
食桃落核昆仑坳,桃长今与昆仑高。shí táo luò hé kūn lún ào,táo zhǎng jīn yǔ kūn lún gāo。
桃也开花复结实,东方小儿窃其七。táo yě kāi huā fù jié shí,dōng fāng xiǎo ér qiè qí qī。
此论荒唐旧所闻,画笔画出真如神。cǐ lùn huāng táng jiù suǒ wén,huà bǐ huà chū zhēn rú shén。
愿将仙品投仙侣,常作乾坤不老人。yuàn jiāng xiān pǐn tóu xiān lǚ,cháng zuò qián kūn bù lǎo rén。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

幽兰

李梦阳

幽兰敷紫茎,罗列生堂基。yōu lán fū zǐ jīng,luó liè shēng táng jī。
逾时君不采,隔情当怨谁。yú shí jūn bù cǎi,gé qíng dāng yuàn shuí。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

共欢桃下嬉,心同性不同。gòng huān táo xià xī,xīn tóng xìng bù tóng。
欢爱桃花色,妾愿桃生核。huān ài táo huā sè,qiè yuàn táo shēng hé。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

柳条宛转结,蕉心日夜卷。liǔ tiáo wǎn zhuǎn jié,jiāo xīn rì yè juǎn。
不是无舒时,待郎手自展。bù shì wú shū shí,dài láng shǒu zì zhǎn。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

独夕玉阶侧,仰看三星烂。dú xī yù jiē cè,yǎng kàn sān xīng làn。
畏热不归房,徘徊夜将半。wèi rè bù guī fáng,pái huái yè jiāng bàn。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

骛棹出惊流,回桡戏清沚。wù zhào chū jīng liú,huí ráo xì qīng zhǐ。
擘破芙蓉花,中有双莲子。bāi pò fú róng huā,zhōng yǒu shuāng lián zi。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

凉风吹王树,团扇置不理。liáng fēng chuī wáng shù,tuán shàn zhì bù lǐ。
侬亦有凉热,何况戴冠子。nóng yì yǒu liáng rè,hé kuàng dài guān zi。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

摘叶裹流萤,应手叶先落。zhāi yè guǒ liú yíng,yīng shǒu yè xiān luò。
本无牢根蒂,虚怨秋霜薄。běn wú láo gēn dì,xū yuàn qiū shuāng báo。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

郎住西水头,妾住东北浒。láng zhù xī shuǐ tóu,qiè zhù dōng běi hǔ。
何能冰遂合,永免风波苦。hé néng bīng suì hé,yǒng miǎn fēng bō kǔ。

子夜四时歌八首春歌之一

李梦阳

雪飘怅难行,室尔阻相觅。xuě piāo chàng nán xíng,shì ěr zǔ xiāng mì。
不畏风色严,畏此雪上迹。bù wèi fēng sè yán,wèi cǐ xuě shàng jì。

掌上舞

李梦阳

晨游憩阳馆,夕宴戏风台。chén yóu qì yáng guǎn,xī yàn xì fēng tái。
盈盈掌上舞,飞飞素雪回。yíng yíng zhǎng shàng wǔ,fēi fēi sù xuě huí。

苦寒行

李梦阳

白日敛光曜,北风如剑刃。bái rì liǎn guāng yào,běi fēng rú jiàn rèn。
泽坚走鸣车,水雪峙千仞。zé jiān zǒu míng chē,shuǐ xuě zhì qiān rèn。
登高望四海,四海水将结。dēng gāo wàng sì hǎi,sì hǎi shuǐ jiāng jié。
蛟蛇壅巢窟,虎豹潜于穴。jiāo shé yōng cháo kū,hǔ bào qián yú xué。
巑岏太行谷,苍莽阴山戎。cuán wán tài xíng gǔ,cāng mǎng yīn shān róng。
沙碛书飞霜,垒门吹烈风。shā qì shū fēi shuāng,lěi mén chuī liè fēng。
鸟雀堕岩壁,黄狐啸空城。niǎo què duò yán bì,huáng hú xiào kōng chéng。
居人掩阙卧,客子无复行。jū rén yǎn quē wò,kè zi wú fù xíng。

结客少年场行

李梦阳

灯如列宿行,月似九秋霜。dēng rú liè sù xíng,yuè shì jiǔ qiū shuāng。
番番七贵儿,灿灿五侯郎。fān fān qī guì ér,càn càn wǔ hóu láng。
杂沓凌香陌,徘徊竞夕光。zá dá líng xiāng mò,pái huái jìng xī guāng。
各携万金剑,结客少年场。gè xié wàn jīn jiàn,jié kè shǎo nián chǎng。

苦寒行

李梦阳

前日雪落伤麦根,北风刮地天色昏。qián rì xuě luò shāng mài gēn,běi fēng guā dì tiān sè hūn。
沙飞石走拔大树,雪积林坳出无路,城中死者不知数。shā fēi shí zǒu bá dà shù,xuě jī lín ào chū wú lù,chéng zhōng sǐ zhě bù zhī shù。
我归三年河不冻,今年冰坚车可渡。wǒ guī sān nián hé bù dòng,jīn nián bīng jiān chē kě dù。
触面憭慄厚地裂,四顾乾坤莽明灭。chù miàn liǎo lì hòu dì liè,sì gù qián kūn mǎng míng miè。
尺薪粒米贵如玉,君不见日晚空墙贫士哭。chǐ xīn lì mǐ guì rú yù,jūn bù jiàn rì wǎn kōng qiáng pín shì kū。

少年行

李梦阳

白马白如雪,银鞍耀明月。bái mǎ bái rú xuě,yín ān yào míng yuè。
骑出青云楼,挥鞭向金阙。qí chū qīng yún lóu,huī biān xiàng jīn quē。
自言事武皇,出身为椒房。zì yán shì wǔ huáng,chū shēn wèi jiāo fáng。
结交乐通侯,擅名斗鸡场。jié jiāo lè tōng hóu,shàn míng dòu jī chǎng。
尚主复赐第,轩盖一何光。shàng zhǔ fù cì dì,xuān gài yī hé guāng。
被酒过都市,杀人如剪蒿。bèi jiǔ guò dōu shì,shā rén rú jiǎn hāo。
左殪南山虎,右斩北溟鳌。zuǒ yì nán shān hǔ,yòu zhǎn běi míng áo。
昨朝兵符至,单于寇临洮。zuó cháo bīng fú zhì,dān yú kòu lín táo。
奋身出玉门,杀马衅宝刀。fèn shēn chū yù mén,shā mǎ xìn bǎo dāo。
横行万馀里,叱咤威风起。héng xíng wàn yú lǐ,chì zhà wēi fēng qǐ。
夺马贰师城,长揖见天子。duó mǎ èr shī chéng,zhǎng yī jiàn tiān zi。
调笑大将军,醉骂柱下史。diào xiào dà jiāng jūn,zuì mà zhù xià shǐ。
生憎汉相如,白首文园里。shēng zēng hàn xiāng rú,bái shǒu wén yuán lǐ。

苦寒行

李梦阳

太行之山何崔嵬,天寒溪谷禽兽饥。tài xíng zhī shān hé cuī wéi,tiān hán xī gǔ qín shòu jī。
黄熊赤罴力相食,翠衿绣翼徒南飞。huáng xióng chì pí lì xiāng shí,cuì jīn xiù yì tú nán fēi。
啄食饮泉百意足,野田椎子寒无衣。zhuó shí yǐn quán bǎi yì zú,yě tián chuí zi hán wú yī。
张罗挂毕伺鸟雀,口作雌雄鸣且悲。zhāng luó guà bì cì niǎo què,kǒu zuò cí xióng míng qiě bēi。
鹌鹑小鸟鼓翅落,鼎食之家意不乐,顿箸待尔登品错。ān chún xiǎo niǎo gǔ chì luò,dǐng shí zhī jiā yì bù lè,dùn zhù dài ěr dēng pǐn cuò。
奏应钟,开玄堂,毡帏锦幄冬夜长。zòu yīng zhōng,kāi xuán táng,zhān wéi jǐn wò dōng yè zhǎng。
微禽效体樽俎光,秃鹙驾鹳当檐翔。wēi qín xiào tǐ zūn zǔ guāng,tū qiū jià guàn dāng yán xiáng。