古诗词

和母太夫人八十寿歌

李梦阳

遐龄可得不可必,有儿能贤百当一。xiá líng kě dé bù kě bì,yǒu ér néng xián bǎi dāng yī。
夫人今年岁入十,发霜鬓雪晴如漆。fū rén jīn nián suì rù shí,fā shuāng bìn xuě qíng rú qī。
早起晏卧思虑周,盐豉醯酱咸经眸。zǎo qǐ yàn wò sī lǜ zhōu,yán shì xī jiàng xián jīng móu。
儿妇孙妇罗前头,跪进美酒兼珍羞。ér fù sūn fù luó qián tóu,guì jìn měi jiǔ jiān zhēn xiū。
曾孙耍马气食牛,夫人抱弄百不忧。céng sūn shuǎ mǎ qì shí niú,fū rén bào nòng bǎi bù yōu。
秋清风凉露欲白,大带峨冠满堂客。qiū qīng fēng liáng lù yù bái,dà dài é guān mǎn táng kè。
坐中谁老谁最故,感触停觞念畴昔。zuò zhōng shuí lǎo shuí zuì gù,gǎn chù tíng shāng niàn chóu xī。
回思和李通家始,夫人红颜我童子。huí sī hé lǐ tōng jiā shǐ,fū rén hóng yán wǒ tóng zi。
修短悲欢各不齐,五十年来一弹指。xiū duǎn bēi huān gè bù qí,wǔ shí nián lái yī dàn zhǐ。
长辈幸有夫人存,母寿儿贤萃一门。zhǎng bèi xìng yǒu fū rén cún,mǔ shòu ér xián cuì yī mén。
词人特献南山笔,贺客争开北海樽。cí rén tè xiàn nán shān bǐ,hè kè zhēng kāi běi hǎi zūn。
买屋我欲为比邻,桑麻地接如云屯。mǎi wū wǒ yù wèi bǐ lín,sāng má dì jiē rú yún tún。
年年再拜萱华侧,孰谓今少朱陈村。nián nián zài bài xuān huá cè,shú wèi jīn shǎo zhū chén cūn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。