古诗词

咏史

苏民怀

子房任侠雄,少时重然诺。zi fáng rèn xiá xióng,shǎo shí zhòng rán nuò。
观其博浪椎,气象亦挥霍。guān qí bó làng chuí,qì xiàng yì huī huò。
猛气若豹蹲,绵力无鸡缚。měng qì ruò bào dūn,mián lì wú jī fù。
所以圯上翁,每教以柔弱。suǒ yǐ yí shàng wēng,měi jiào yǐ róu ruò。
一篇黄石符,尽是老聃略。yī piān huáng shí fú,jǐn shì lǎo dān lüè。
事急脱鸿门,玉斗留斟酌。shì jí tuō hóng mén,yù dòu liú zhēn zhuó。
睨盼两英雄,玩弄若戏谑。nì pàn liǎng yīng xióng,wán nòng ruò xì xuè。
炎精四百秋,功名在帷幕。yán jīng sì bǎi qiū,gōng míng zài wéi mù。
晚遂赤松游,进退实磊落。wǎn suì chì sōng yóu,jìn tuì shí lěi luò。
咄哉亚父谋,举玦空恣虐。duō zāi yà fù móu,jǔ jué kōng zì nüè。

苏民怀

苏民怀,字子仁,一字懋德。南海人。明世宗嘉靖四十三年(一五六四)举人。初官赵州,入为国子监丞,迁刑部主事,改户部,历郎中,终朗宁知府。著有《吹池稿》。清温汝能《粤东诗海》卷三二有传。 苏民怀的作品>>

猜您喜欢

书北齐冯淑妃传后

苏民怀

鹰犬仪同各阶级,琵琶当殿黄门立。yīng quǎn yí tóng gè jiē jí,pí pá dāng diàn huáng mén lì。
齐兵穿破平阳城,妖星马上催妆急。qí bīng chuān pò píng yáng chéng,yāo xīng mǎ shàng cuī zhuāng jí。
苍黄介胄暗尘飞,犹自嫣然著锦衣。cāng huáng jiè zhòu àn chén fēi,yóu zì yān rán zhù jǐn yī。
不闻汾水方酣战,尚忆天池更打围。bù wén fén shuǐ fāng hān zhàn,shàng yì tiān chí gèng dǎ wéi。
金鸡啼上白杨树,不见邺宫行乐处。jīn jī tí shàng bái yáng shù,bù jiàn yè gōng xíng lè chù。
无愁曲奈有愁何,粉镱敲残红泪多。wú chóu qū nài yǒu chóu hé,fěn yì qiāo cán hóng lèi duō。

题颜宗渔樵耕读图为姚侍御赋

苏民怀

君家粉壁悬绢素,千山万山起烟雾。jūn jiā fěn bì xuán juàn sù,qiān shān wàn shān qǐ yān wù。
层崖绝壑俯沧溟,飞瀑奔流如雨注。céng yá jué hè fǔ cāng míng,fēi pù bēn liú rú yǔ zhù。
树色冥蒙日月昏,波涛汹涌蛟龙怒。shù sè míng méng rì yuè hūn,bō tāo xiōng yǒng jiāo lóng nù。
乾坤缥缈亦苍茫,中有高人得真趣。qián kūn piāo miǎo yì cāng máng,zhōng yǒu gāo rén dé zhēn qù。
结庐人境手韦编,不知绝简与残蠹。jié lú rén jìng shǒu wéi biān,bù zhī jué jiǎn yǔ cán dù。
坐看渔父傲沧洲,入暮樵人失归路。zuò kàn yú fù ào cāng zhōu,rù mù qiáo rén shī guī lù。
农夫两两荷锄耕,相忘帝力知何故。nóng fū liǎng liǎng hé chú gēng,xiāng wàng dì lì zhī hé gù。
于嗟万里咫尺间,形形色色皆神遇。yú jiē wàn lǐ zhǐ chǐ jiān,xíng xíng sè sè jiē shén yù。
令我胸次总悠然,开襟酌酒应无数。lìng wǒ xiōng cì zǒng yōu rán,kāi jīn zhuó jiǔ yīng wú shù。
主人爱客亦忘机,席上不惊鸥与鹭。zhǔ rén ài kè yì wàng jī,xí shàng bù jīng ōu yǔ lù。
乃知神笔怡心颜,不必登楼堪作赋。nǎi zhī shén bǐ yí xīn yán,bù bì dēng lóu kān zuò fù。
为君一醉且高歌,潦倒尊前忘日暮。wèi jūn yī zuì qiě gāo gē,lǎo dào zūn qián wàng rì mù。
1712