古诗词

题颜宗渔樵耕读图为姚侍御赋

苏民怀

君家粉壁悬绢素,千山万山起烟雾。jūn jiā fěn bì xuán juàn sù,qiān shān wàn shān qǐ yān wù。
层崖绝壑俯沧溟,飞瀑奔流如雨注。céng yá jué hè fǔ cāng míng,fēi pù bēn liú rú yǔ zhù。
树色冥蒙日月昏,波涛汹涌蛟龙怒。shù sè míng méng rì yuè hūn,bō tāo xiōng yǒng jiāo lóng nù。
乾坤缥缈亦苍茫,中有高人得真趣。qián kūn piāo miǎo yì cāng máng,zhōng yǒu gāo rén dé zhēn qù。
结庐人境手韦编,不知绝简与残蠹。jié lú rén jìng shǒu wéi biān,bù zhī jué jiǎn yǔ cán dù。
坐看渔父傲沧洲,入暮樵人失归路。zuò kàn yú fù ào cāng zhōu,rù mù qiáo rén shī guī lù。
农夫两两荷锄耕,相忘帝力知何故。nóng fū liǎng liǎng hé chú gēng,xiāng wàng dì lì zhī hé gù。
于嗟万里咫尺间,形形色色皆神遇。yú jiē wàn lǐ zhǐ chǐ jiān,xíng xíng sè sè jiē shén yù。
令我胸次总悠然,开襟酌酒应无数。lìng wǒ xiōng cì zǒng yōu rán,kāi jīn zhuó jiǔ yīng wú shù。
主人爱客亦忘机,席上不惊鸥与鹭。zhǔ rén ài kè yì wàng jī,xí shàng bù jīng ōu yǔ lù。
乃知神笔怡心颜,不必登楼堪作赋。nǎi zhī shén bǐ yí xīn yán,bù bì dēng lóu kān zuò fù。
为君一醉且高歌,潦倒尊前忘日暮。wèi jūn yī zuì qiě gāo gē,lǎo dào zūn qián wàng rì mù。

苏民怀

苏民怀,字子仁,一字懋德。南海人。明世宗嘉靖四十三年(一五六四)举人。初官赵州,入为国子监丞,迁刑部主事,改户部,历郎中,终朗宁知府。著有《吹池稿》。清温汝能《粤东诗海》卷三二有传。 苏民怀的作品>>

猜您喜欢

南关道中

苏民怀

我行入南中,事事皆殊傀。wǒ xíng rù nán zhōng,shì shì jiē shū guī。
怪石马蹄生,好峰当面起。guài shí mǎ tí shēng,hǎo fēng dāng miàn qǐ。
竖者如鍪牟,蹲者似犀兕。shù zhě rú móu móu,dūn zhě shì xī sì。
是时春仲交,草木渐畅美。shì shí chūn zhòng jiāo,cǎo mù jiàn chàng měi。
风雨所摧残,瘴雾所煎靡。fēng yǔ suǒ cuī cán,zhàng wù suǒ jiān mí。
石壁馀嶙峋,点缀互苍紫。shí bì yú lín xún,diǎn zhuì hù cāng zǐ。
嘤嘤春鸟鸣,湜湜泉流弥。yīng yīng chūn niǎo míng,shí shí quán liú mí。
带刀椎髻奴,出入俱妻子。dài dāo chuí jì nú,chū rù jù qī zi。
伐木响山椒,时闻深涧底。fá mù xiǎng shān jiāo,shí wén shēn jiàn dǐ。
窈窕转前旌,鼓角馀声里。yǎo tiǎo zhuǎn qián jīng,gǔ jiǎo yú shēng lǐ。
边吏远来迎,骑踏旄头驶。biān lì yuǎn lái yíng,qí tà máo tóu shǐ。
古称花面蛮,于今亲见矣。gǔ chēng huā miàn mán,yú jīn qīn jiàn yǐ。
其言虽侏?,其俗尚淳俚。qí yán suī zhū lì,qí sú shàng chún lǐ。
愧彼中华人,衣冠盛包匦。kuì bǐ zhōng huá rén,yī guān shèng bāo guǐ。
机械互纷拿,文墨相宛委。jī xiè hù fēn ná,wén mò xiāng wǎn wěi。
徒工鞶帨姿,何裨结绳理。tú gōng pán shuì zī,hé bì jié shéng lǐ。
子欲居九夷,无乃意为是。zi yù jū jiǔ yí,wú nǎi yì wèi shì。

书北齐冯淑妃传后

苏民怀

鹰犬仪同各阶级,琵琶当殿黄门立。yīng quǎn yí tóng gè jiē jí,pí pá dāng diàn huáng mén lì。
齐兵穿破平阳城,妖星马上催妆急。qí bīng chuān pò píng yáng chéng,yāo xīng mǎ shàng cuī zhuāng jí。
苍黄介胄暗尘飞,犹自嫣然著锦衣。cāng huáng jiè zhòu àn chén fēi,yóu zì yān rán zhù jǐn yī。
不闻汾水方酣战,尚忆天池更打围。bù wén fén shuǐ fāng hān zhàn,shàng yì tiān chí gèng dǎ wéi。
金鸡啼上白杨树,不见邺宫行乐处。jīn jī tí shàng bái yáng shù,bù jiàn yè gōng xíng lè chù。
无愁曲奈有愁何,粉镱敲残红泪多。wú chóu qū nài yǒu chóu hé,fěn yì qiāo cán hóng lèi duō。
1712